41 "Các vị, xin hãy nghe đề mục thứ nhất, đông qua, dưa chuột, dưa hấu, bí đỏ đều có thể ăn, dưa gì không thể ăn?" Lâm Nhược Tịch nói xong nhìn xuống phía dưới, người ở phía dưới bắt đầu chụm đầu lại ghé tai nhau, chẳng qua đã nửa ngày rồi cũng không người nào có thể trả lời.
42 Lâm Nhược Tịch có ý bảo tiểu Điệp cởi quần áo, nhưng nàng lại nhìn hắn chằm chằm, làm thế nào mà một kẻ vừa đi đếnkẻ khác lại đến như vậy? Đường Tĩnh Thiên bị nàng nhìn chằm chằm, thôi được rồi, chỉ cần hắn không mở miệng nói nữa là được chứ gì.
43 "Ngươi là nữ nhân?" Đường Tĩnh Thiên ngơ ngác nhìn nàng, "Vị công tử này, ta từ đầu tới cuối ta cũng không có nói mình là nam nhân. " Quý Tinh kéo lại y phục của mình, "Họ Đường kia , nói cho ngươi biết, ngươi nhất định phải chết!" Lâm Nhược Tịch nói lại lần nữa , bởi vì nàng sẽ đi nói cho Nam Cung Hi biết tốt nhất là đánh cho hắn phải trở về.
44 "Chưởng quầy, tối hôm qua có bao nhiêu người tới đây tìm nơi ngủ trọ?" Nam Cung Hi đứng trước quầy, dọa cho chưởng quầy giật mình, "Nam. . . Nam Cung thiếu gia?" Nam Cung Hi nhìn hắn, hắn cũng sẽ không ăn thịt ông ta chỉ là vừa mới tới đã vọt thẳng vào, quên chào mà hỏi luôn tung tích của người kia.
45 Nam Cung Hi thấy người đó đã bị bắt, hắn lập tức đi từ trên lầu của quán trọ xuống , mọi người xung quanh đều tránh ra một con đường, "Làm không tệ, thưởng cho ngươi.
46 "Khụ khụ. . . Khụ khụ. . . " Quý Tinh cố gắng vuốt lồng ngực của mình, Nam Cung Hi nhìn thấy nàng bị nghẹn, hắn lập tức hoảng sợ vội vàng giúp nàng vỗ lưng, "Tinh nhi, thế nào rồi? Có sao không?" Nói xong hắn cầm sữa đậu nành trong tay đưa cho nàng, Quý Tinh vội vã nhận lấy uống vào miệng.
47 Editor: Lakshmi( không có thịt đâu mọi người oiooooooooiiiiiii chỉ có mỡ à :3a)"Chàng không muốn đi sao? Hay là chàng còn muốn đi vào?" Nhìn người đứng sững ở chỗ đó, Quý Tinh không hiểu, "Hả? Không có, không có! Đi thôi.
48 Editor: Lakshmi (Dịch chương này chắc mất máu chết quá! :3)"Phu quân. . . Còn không qua đây?" Nghe được giọng nói của Quý Tinh, Nam Cung Hi xoay người, chỉ là vừa nhì thấy cảnh tượng trước mắt thì đột nhiên có cái gì đó từ trong lỗ mũi của hắn chảy ra, nàng.
49 Sáng hôm sau, Nam Cung Hi vừa mở mắt liền quay đầu nhìn sang bên cạnh, cũng may nàng vẫn còn ở đây, giúp nàng kéo chăn che lấy cơ thể, hắn cứ như vậy nhìn nàng, sau chuyện ngày hôm qua, bọn họ đã chân chính trở thành vợ chồng, nghĩ đến đây tâm tình của hắn trở nên rất tốt.
50 "Được, được, ta biết rồi. " Thượng Quan Mân gật đầu cười, Quý Tinh quyết định không nhìn bọn họ, "Tiền lão bản, có chuyện gì không?" Nàng đi vào, Tiền Nhất lập tức ra nghênh đón, "Đại lão bản, chuyện chi nhánh đã xử lý hoàn tất, chỉ là việc chọn chưởng quỹ ở nơi đó thì cần người phải đích mình đi nhìn.
51 Nam Cung Hi một tay đẩy người kia ra, "Tinh nhi, , những thứ này đều là mẹ ta đặc biệt sai người trong phủ làm. " Hắn đặt đồ trước mặt nàng, Quý Tinh cũng hết ý kiến, người này.
52 Editor: Lakshmi ( thi mới về! Một ngày tệ :3! )Ăn xong đồ, Quý Tinh nghĩ tới việc nàng cũng nên về Ám Huơng Các xem một chuyến, ngày hôm qua nàng kho có mặt ở đó không biết có xảy ra sai sót gì không, "Thiếp đi đến Ám Hương Các, chàng trở về trước đi.
53 Editor: Lakshmi"Huynh đệ, không ngờ ngươi cũng rất lợi hại!" Nam Cung Hi tiến lên dùng cánh tay không bị thương mà vỗ bờ vai của hắn, mặt của Lâm Nhược Tịch đã đen cả lại, không phải bọn họ đều hiểu lầm chứ? Mà Quý Tinh nhìn Nam Cung Hi lại nhíu mày.
54 Editor: Lakshmi"Nam Cung Hi chàng theo ta trở về nhà, chàng đang bị thương thì nghỉ ngơi thật tốt cho ta. ” Nói xong nàng kéo hắn ra bên ngoài, Lâm Nhược Tịch còn muốn thỉnh giáo nàng kia mà, nhưng nhìn dáng vẻ Quý Tinh như thế, đóan chừng Nam Cung Hi gặp xui xẻo rồi, nghĩ như vậy vai nàng chợt run lên vẫn nên đi ăn cái gì thì hơn.
55 Editor: Lakshmi"Nam Cung Hi, chàng đã làm đủ chưa vậy?” Quý Tinh mơ màng hỏi, đây là hắn uống phải thuốc kích thích ư hay sao mà vẫn còn có thể? “Ừ, một lần cuối cùng nhé Tinh nhi.
56 "Khụ khụ. " Diệp Thiên lên tiếng, lúc này mới cắt ngang được hai người trước mắt đang "liếc mắt đưa tình", "Ặc, sư phụ, ngươi vẫn còn ở đây ạ. " Nam Cung Hi thình lình nói một câu như vậy, Diệp Thiên lại nhìn hắn, còn Quý Tinh thì chú ý đến người kia, cảm giác của nàng không sai, người nọ thật sự có vấn đề, rất có vấn đề.
57 Quý Tinh và Nam Cung Hi đi tới tiền sảnh chuẩn bị ăn cơm tối, người đi ở phía trước tâm tình rất tốt ngâm nga khẽ hát, còn khuôn mặt của người đi phía sau lại vô cùng yếu ớt, "Tinh nhi, mau đến đây, chúng ta đang chờ các con.
58 Hôm sau, Quý Tinh từ từ tỉnh lại, chỉ là làm sao đầu của nàng lại nặng như vậy? Nàng quay đầu muốn hỏi Nam Cung Hi, lại phát hiện ra bên cạnh trống không, nàng lấy tay sờ vào chăn, lạnh? Chẳng lẽ hắn đã đi từ sớm rồi sao ?"Thiếu phu nhân, không xong!" Tiểu Lục chạy vào, Quý Tinh vội vàng dùng chăn đắp lên cơ thể mình, "Cái gì không xong? Không phải ta đang rất tốt sao?" Nghe được lời nàng nói.
59 Bên trong gian phòng, quả nhiên có một nữ nhân đang giạng chân ngồi trên người Nam Cung Hi mà đung đưa không ngừng, Nam Cung Hi từ từ tỉnh lại, làm sao hắn lại ngất đi thế này? Khi nhìn thấy người ngồi trên cơ thể mình thì lập tức đẩy nàng ta xuống, "Ngươi làm gì đấy?" Nữ nhân vừa té xuống đất nâng khuôn mặt uất ức lên nhìn hắn.
60 "Đại lão bản, người tìm ta?" Hách Liên Viên đứng ngoài cửa trước mặt Qúy Tinh, "Tiền Nhất, ông đi xuống trước đi. " Tiền Nhất đưa mắt nhìn bọn họ sau đó rời đi ngay,"Ta có việc muốn nhờ anh giúp một tay.