341 Trương Lãng bị Quách Gia nói như vậy thì tinh thần trở nên tốt hơn không ít tuy nhiên vẫn lo lắng mà nói:- Xuôi theo Dĩnh Thủy tới thượng du chỉ sợ giữa đường khó bảo toàn được Tào Tháo không phát hiện ra, nếu như vậy kế hoạch sẽ thất bại.
342 Đúng lúc này Cổ Hủ mở to mắt cười nói:- Quân sư nói rất đúng, non xanh trơ đó không sợ thiếu củi đun. Tào Tháo tuy không tình nguyện nhưng thấy hai đại mưu sĩ đều nói vậy thì đành phải nghe theo, hắn hỏi chúng tướng:- Ai cản lại phía sau?Tào Hồng xung phong nhận việc:- Thuộc hạ nguyện cản lại.
343 Đám binh sĩ trong võ trường không ai đáp lời. Từ Hoảng trầm giọng:- Tốt lắm vì để những huynh đệ khác có thể bình yên về cố hương, các ngươi mau theo bổn tướng xông ra khỏi thành.
344 Quách Gia sau khi tiếp nhận thư, biểu lộ cũng kích động mà nói:- Chuyện lớn đã định không ngờ Trương Liêu lại hữu dũng hữu mưu như thế, có thể bày ra kế liên hoàn, trá bại mấy trận, thừa dịp Hạ Hầu Uyên tăng vọt lòng dạ thì phá liên hoàn mã thu nơi đã mất, tập kích Sơn Dương, thật ngoài dự liệu.
345 Cổ Hủ nhíu mày trầm tư rồi từ từ nói:- Bởi vì Hạ Hầu tướng quân thất thủ Sơn Dương làm cho chiến cuộc lâm nguy Trương Lãng xâm lấn Hoàng Hà cho thấy hắn muốn áp chế đội ngũ chủ lực của thừa tướng, nếu thật sự Trương Liêu nhập Hoàng Hà chỉ sợ tình hình không ổn.
346 Tuần Hoặc lắc đầu:- Không chúng ta bây giờ không cần phải làm gì một khi đánh rắn động cỏ thì Chu Du sẽ phát hiện ra chủ ý của chúng ta. Chúng tướng đều bái phục.
347 Chu Du gật đầu:- Tốt, Tuần Hoặc vô luận thế nào cũng không chịu đem binh lực ở Huỳnh Dương điều đi, nếu chúng ta tiếp tục chờ đợi thì quân lương sẽ cạn, ta cùng với Tưởng Khâm tiếp tục gây sáp lực tới Dĩnh Xuyên thành, Tuần Hoặc sẽ có lúc phải điều động binh sĩ Huỳnh Dương ngươi dẫn một vạn binh sĩ tiếp tục mai phục ở nơi này đợi binh lực của Huỳnh Dương hết sạch, sẽ đánh lén.
348 Bốn phía Lịch Hạ thành địa thế tương đối bằng phẳng, trong phạm vi vài dặm có thể ẩn náu, ngoại trừ đồng cỏ phập ph,ồng tất cả các địa phuông đều không thể không nghi ngờ.
349 Ngưu Kim kêu thảm một tiếng vứt bỏ đao, tay cầm lấy thân thương lạnh như băng, trên đôi mắt tràn đầy huyết sắc. Cao Thuận dùng tay một cái, trường thương xoạt một tiếng đã xuyên qua vai của Ngưu Kim.
350 Nào biết Bàng Thống bỗng nhiên vỗ tay ứng tiếng:- Được quân tử nhất ngôn. Trình Dục chấn động trong lòng, mặt mũi đầy hồ nghi nhìn Bàng Thống cắn răng mà nói:- Tứ mã nan truy.
351 Bàng Thống hoảng sợ Trương Lãng giận dữ biểu lộ vô cùng uy hiếp tuy nhiên Bàng Thống khi nhìn thấy Trương Lãng mỉm cười thì an tâm nói: - Chúa công yên tâm thuộc hạ vào buổi trưa nói thì sẽ giữ lời tuyệt đối không tiếp tục điều động người nào của chúa công.
352 Hạ Hầu Uyên tràn đầy hoài nghi: - Cho dù là cường nỏ xa thì uy lực chưa chắc đã đúng như theo lời Bàng Thống. Tuân Du nói: - Lúc này rồi thà tin là có đừng ngờ là không, làm tốt chuẩn bị không có sai lầm nếu thật sự như lời Bàng Thống nói quân ta không phải đã nguy hiểm rồi sao? Hạ Hầu Uyên ảo não nói: - Tào đại nhân đi Tế Bắc quân tiên phong cũng đã lãnh binh qua sông không đầy hai ngày đã phối hợp với quân ta, vốn là cơ hội tiến công tốt mà Bàng Thống hôm nay nói vậy ta làm sao dám tùy tiện xuất kích.
353 Hạ Hầu Uy lĩnh năm nghìn binh mã tiên phong tới dưới Thái An thành, ra lệnh cưỡng chế cho binh sĩ xếp thành một hàng, tinh kỳ tung bay tươi sáng rõ nét, tinh thần vô cùng phấn chấn, mà Hạ Hầu Uy thì xung trận lên phía trước, áp trận ở góc theo sát là mấy viên chiến tướng.
354 Một viên thiên tướng hạ giọng nói: - Cửa thành có ước chừng ba trăm binh sĩ thủ, còn có hai đội ngũ ở ngoại thành không xa, chỉ cần ở đây nổi chiến sự không đầy nửa khắc là được trợ giúp, còn nữa chúng ta chiều nay nghỉ ngơi ở doanh trại, dùng tốc độ hành quân lớn nhất cũng phải tốn nửa canh giờ nếu thành công thì không sao nhưng như vậy một khi thất bại, sẽ uổng phí hết tâm cơ.
355 Lúc này Gia Cát Lượng đã nam chinh Mạnh Hoạch, lấy được tiến triển đột phá, Gia Cát Lượng cầm lấy Mạnh Hoạch, lại thả ra cho hắn tâm phục khẩu phục, vĩnh viễn thề không làm phản nữa.
356 Trình Dục thở ra một hơi, lông mày buông lỏng mà nhẹ nhõm nói: - Thuộc hạ minh bạch. Trương Lãng cùng với mưu sĩ khác sau khi định toàn bộ chiến cuộc lại bắt đầu thương nghị xem áp dụng kế sách này thế nào, Tư Mã Ý miệt mài theo đuổi binh pháp, làm người đa mưu túc trí, mà Hà Bắc cuối cùng không phải là Giang Nam, bắc phong bưu hãn, lại nhiều chiến kỵ, thiên thời địa lợi nhân hoà đều ở nơi này muốn lấy Tịnh Châu đâu có dễ.
357 Lúc này Lăng Thống đã truyền tới tin tức, binh mã ba vạn của hắn đã tới Chương Thủy hơn nữa bắt đầu nội cắt ở bờ sông. Lữ Mông mang nhân mã xuất phát, hướng về phía Lăng Thống mà đi.
358 Hàn Sơn bội phục: - Đoán chừng chỉ có chúa công mới dám nhổ răng cọp đổi lại là người khác chỉ sợ đã chạy gấp. Trương Lãng mỉm cười: - Thắng chính là nhờ bất ngờ, người khác cho rằng an toàn thì chúng ta sẽ cho bọn chúng một đòn trí mạng.
359 Nào biết Tư Mã Ý lắc đầu thoáng cái không nhận, từ bỏ suy nghĩ của Vu Cấm sau đó từ trên thư án ném một bức thư mà lạnh nhạt nói: - Ngươi nhìn đi rồi hiểu.
360 Hoàng Cái sảng khoái nói: - Cho thấy quân ta muốn quân địch vào thành nhất quyết tử chiến. Trương Lãng gật đầu nói; - Đúng thế nếu ta ở trong Hoài huyện, Tư Mã Ý vô luận trả giá lớn thế nào cũng hạ lệnh cho binh sĩ công thành, nhưng lúc này ta đã thành công trốn ra ngoài, Tư Mã Ý còn có thể không tiếc giá nào công thành sao? Chớ quên sau lưng hắn ta còn có quân ta ở Chương Thủy.