301 Trương Lãng cẩn thận suy nghĩ, cảm thấy Quách Gia không phải bắn tên trật, chỉ cần lấy được Ba Khâu thì có thể đưa mắt về Nam quận rồi, tới khi đó nguy hiểm Hạ Khẩu cũng dễ dàng giải quyết.
302 Kim Toàn và Trương Lãng đấu với nhau xong tới ngày thứ ba, quân Trương Lãng ở Vân Trạch Đường lại bị thám báo phát hiện. Theo thám báo nói thì binh sĩ Trương Lãng khoảng năm, sáu ngàn, thoạt trông sĩ khí cực kỳ thấp, nếu không phải còn có cờ hiệu Trương thì thật khiến người tưởng rằng đó là người mọi chui ra từ rừng rú.
303 Theo Hàn Cử Tử ra lệnh, hơn một trăm Hắc Ưng Vệ lập tức đi theo gã nhảy vào trong nước. Cùng với tiếng lặn xuống nước khe khẽ và sóng nước lăn tăn từng vòng, tiểu đội hành động đặc biệt của Trương Lãng chính thức phát động.
304 Sơn Việt binh xông lên trước nhất gặp nguy, dù hơi kinh sợ nhưng phản ứng cực nhanh, giơ đằng giáp thuẫn chặn lại mưa tên đầy trời. Dù vậy nhưng vẫn có vài chục binh sĩ phản ứng hơi chậm bị tên lạc bắn trúng, hét thảm ngã xuống đất.
305 Quách Gia rất đồng ý nói:- Không sai, cái gọi là kỳ binh, nếu cứ thường xuyên xuất kích thì không còn kỳ nữa. Trương Lãng từ từ nói:- Lấy được Ba Khâu rồi, Phụng Hiếu có cách nào trong thời gian ngắn cải tạo lại phòng tuyến không?Quách Gia lắc đầu nói:- Bày mưu lập kế thì thuộc hạ còn có thể ra chút mưu mô, nhưng đến hành quân bày trận, xây dựng phòng ngự lúc quan trọng thế này, thuộc hạ không dám chỉ loạn.
306 Lỗ Túc được Trương Lãng khen ngợi thì to gan hơn chút, nói tiếp:- Nếu như viện quân của Chu Du tướng quân xuống dưới thì tin tưởng không bao lâu sau, đắn đo lợi hại rồi Thái Mạo sẽ đặt trọng tâm vào Nam Di, muốn đoạt trở lại Ba Khâu.
307 Tôn Sách bỗng kẹp chặt hai chân, hoa tông hí dài, như gió lao ra ngoài. Tôn Sách quát to:- Xông lên cho ta!!!Hàn Đương, Hoàng Cái chỉ cảm thấy máu nóng lại sôi trào, cùng giơ lên binh khí, theo sát Tôn Sách quát to:- Các huynh đệ, lên!!!Hai trăm binh sĩ bị hai người điểm danh, trong hào khí trăm vạn quân của Tôn Sách kích phát ra đấu chí dũng sĩ, cùng rống to.
308 Nửa tuần sau, Chu Du dẫn một vạn năm ngàn binh mã mạnh mẽ tấn công quân Vương Uy tại La Huyện. Đại quân Vương Uy sớm ở lúc bao vây Ba Khâu không có hiệu quả thì sĩ khí cực kỳ thấp, đặc biệt tại La Huyện đấu với Chu Du thì càng rơi tới đáy cốc.
309 Trần Võ cao thước bảy, mặt vàng mắt đỏ, bộ dạng cực kỳ quái lạ cũng bước ra khỏi hàng. Dù gã là võ phu, bộ mặt cực kỳ đáng sợ, nhưng Trần Võ làm người vui tính, tính tình ngay thẳng, rất tốt ở chung.
310 Sa Mãnh bỗng hét to:- Chịu chết đi!Gã như chim ưng vồ thỏ, thân hình to lớn bao phủ tầm mắt Tưởng Khâm. Mắt Tưởng Khâm bỗng lóe tia mừng như điên. Vốn gã thụt lùi bỗng nhiên bắn ngược như tên rời dây cung, phối kiếm trong tay hóa thành ảnh đao, tia chớp đâm vào Sa Mãnh.
311 Hạ Khẩu. Tiếng cười sang sảng của Trương Lãng truyền khắp châu phủ. Có thể thấy ra tâm tình của hắn không tệ. Trương Lãng đang ngồi trên bảo tọa, không hề kiêng dè cất tiếng cười dài.
312 Trương Lãng lắc đầu nói:- Thời cơ còn chưa chín muồi. Điền Phong hiểu ra, nói:- Đúng rồi, tất nhiên Khoái Việt hiểu quân lương của quân ta còn dư, có thể chống đỡ một tuần.
313 - Không hay rồi, chúng ta trúng phục kích!Quân Lưu Biểu lập tức rối loạn, các loại kinh hô phập phồng. Trong khe núi khói đặc không đâu không ở, mỗi người bị sặc đến chảy nước mắt.
314 Điền Phong tức giận thổi râu trợn mắt, hiển nhiên cực kỳ bất mãn Bàng Thống. Chỉ Quách Gia là không biểu lộ cái gì, nhưng nhìn đôi mắt thỉnh thoảng lóe tia sáng là biết gã đang suy nghĩ.
315 Trương Lãng bật dậy, mặt đầy tươi cười nói:- Tốt lắm, ngươi mang ta qua ngay. Đoàn người có Hắc Ưng Vệ dẫn dắt xuyên qua rừng cây um tùm, trước mắt là một tầng bậc thang dùng đá xây thành.
316 Sau một trận huyết chiến, Nam quận đổi chủ, cờ xí của Trương Lãng rốt cuộc cắm vào mảnh đất Kinh Sở rộng lớn. Kiến An năm thứ sáu, năm hai trăm lẻ hai công nguyên, đầu thu, quân Giang Đông dưới tình huống quân lương chống đỡ hết nổi, được bản địa Kinh Châu là Hoàng gia và Bàng gia hết sức trợ giúp, nghênh quân Giang Đông vào thành.
317 Điền Phong khó hiểu nói:- Chúa công, thuộc hạ luôn không hiểu tại sao phải thúc đẩy cái tên Lưu Bị chiếm cứ Thục Xuyên, lần nữa bắt tay với hắn tiến quân Trung Nguyên? Lấy năng lực, thực lực của chúa công, đánh hạ Kinh Châu rồi không mất bao lâu là có thể đánh tới Thành Đô.
318 Trương Lãng nói chuyện có bằng có chứng, khiến Lữ Bố không thể không tin. Y hơi căng thẳng hỏi:- Lần này tướng quân định xuất binh từ đâu? Có ý định để mạt tướng xuất chinh không?Trương Lãng từ ánh mắt căng thẳng của Lữ Bố thấy ra vẻ bất an, lòng thầm giật mình.
319 Trương Lãng con mắt xoay tròn, trầm ngâm một lúc mới nói với Hàn Tuyết:- Nếu đã vậy thì nàng dẫn hắn vào đi. Hàn Tuyết ngoan ngoãn vâng dạ, đi ra ngoài.
320 Trương Lãng dìu lão dậy, mỉm cười nói:- Đại nhân không cần đa lễ, đợi ta viết thư khiến đại nhân chuyển giao cho thánh thượng, chứng minh quyết tâm. Đúng rồi, Hứa lão có cách nào đưa phong thư này đến tay thánh thượng không?Hứa Khiêm mừng rỡ gật đầu, nói:- Tướng quân hãy yên tâm, tuy lão hủ bị bãi quan nhưng trong triều còn có mấy tâm phúc.