61 “Hơn nữa, nương nương còn xuất ra tất cả trang sức hồi môn, giúp nhi tử Úc đại nương chữa bệnh, đại gia hỏa đều gọi nương nương có tâm địa Bồ Tát!” Tần Tương nói.
62 Đám người Lâu đại nương cũng đứng dậy. “Chúc mừng nương nương, trời không phụ người có lòng, Vương gia rốt cục cũng nhìn thấy được điểm tốt của người.
63 “Thuộc Phong, chàng xem, hôm nay thiếp làm vài món sở trường cho chàng, là những món thiếp đã khổ luyện từ lâu nha!”Hữu Nhàn tự hào mỉm cười. Thuộc Phong nhíu mày, liếc nàng một cái, lại tiếp tục phê duyệt tấu chương.
64 “Vương gia, người cảm thấy không thoải mái?”Tần Tương nhát gan, hơn nữa cho tới bây giờ chưa từng thấy qua bộ dáng này của Thuộc Phong, nín thở hỏi. “Nhất định là cái nha đầu chết tiệt kia!”Thuộc Phong phẫn nộ nghĩ tới bàn cơm bị hắn ăn sạch sẽ.
65 “Ba, ba bột đậu?”Hữu Nhàn bỗng lắp bắp nói. Từ đại thẩm gật gật đầu:“Bởi vì lão nô đã nhiều ngày bị táo bón nên để chút ba bột đậu ở phòng bếp, thỉnh thoảng lấy một ít ra pha vào nước uống.
66 Đột nhiên, hắn buông lỏng bàn tay như gông cùm ở cằm nàng ra. “Chính là đối với ngươi, chưa nói tới tín nhiệm!”Còn dám nói tới chuyện tiêu chảy, thù này bất báo phi quân tử!“Thuộc Phong, chàng nghe ta giải thích đã.
67 Hữu Nhàn nhìn thẳng vào hai khối bài vị đặt ngay chính giữa, trong lòng mặc niệm một lần, trước kia nàng đã biết phụ mẫu Thuộc Phong mất sớm. Như vậy Thuộc Chi Khản và Thuộc Phương Thị là phụ vương cùng mẫu phi của Thuộc Phong, cũng chính là công công, bà bà (bố chồng, mẹ chồng) mà nàng chưa được gặp mặt?Ý thức được điểm này, Hữu Nhàn hai mắt tỏa sáng, càng thêm chuyên chú suy đoán——Tên của công công có vẻ nho nhã, vừa nghe thấy đã biết là một người văn hóa, trách không được tài học của Thuộc Phong lại xuất sắc như vậy.
68 “Chàng trăm ngàn lần đừng coi là thật, thiếp chỉ tùy tiện nói bậy. . . . . . ”Hữu Nhàn sụp hạ khuôn mặt nhỏ nhắn, chột dạ biện giải. Hắn nhướng mày, không khỏi cười nhạo một tiếng.
69 “Ọt ọt ọt. . . . . . ”Đang trong lúc trọng yếu, bụng Hữu Nhàn bỗng kêu lên mấy tiếng làm phá hỏng không khí. Hắn lấy lại tinh thần, buồn cười liếc nàng một cái, tựa hồ đang nghi ngờ khả năng kiên trì của nàng.
70 “ Vương gia hay là bỏ qua đi,đã hai ngày rồi nương nương không có ăn gì đó,buổi tối Từ Đường lại âm u đáng sợ. Nương nương được nuông chiều từ bé,vạn nhất xảy ra chuyện,cũng khó mà ăn nói với Giang phủ.
71 “ Uy! Giang Hữu Nhàn, ngươi tỉnh lại cho ta !”Thuộc Phong đưa tay vỗ nhẹ vào hai má của nàng,vậy mà nàng một chút phản ứng cũng không có. “ Đáng chết! ”Hắn khó chịu nguyền rủa một tiếng, ôm ngang nàng lên.
72 “ Tỉnh?”Thanh âm lạnh lùng của hắn từ phía sau lưng nàng truyền đến. Hữu Nhàn mạnh mẽ quay đầu lại,thấy rõ ràng là Thuộc Phong phái sau nàng ,nước mắt không hề báo trước mà chảy xuống, diễn trò cũng quá là thật đi.
73 Hữu Nhàn buồn bực cúi đầu, nàng thực không biết phải dùng biểu tình như thế nào để đối mặt với hắn. Nàng cố gắng nhớ lại hoàn cảnh lúc ấy,dù thế nào cũng cảm thấy không đúng.
74 Hữu Nhàn ôm đầu. “ Nhưng là,ta không hy vọng chàng nghĩ rằng ta là nữ nhân hư hỏng lúc nào cũng chỉ biết đến oán hận trả thù!”Thuộc Phong lãnh mâu nhìn nàng,chợt nhận thấy dường như hắn chưa từng hiểu nàng.
75 “ Đau quá!”Hữu Nhàn che miệng lại, trong lòng “ ai oán”, thực hoài nghi hắn cố tình dùng sức lớn như vậy là cố ý làm đau nàng. “ Biết đau là tốt rồi ! ít nhất cũng chứng minh đầu óc ngươi vẫn còn bình thường!”Thuộc Phong trừng mắt liếc nàng một cái,thật vất vả mới không bật cười thành tiếng….
76 “ Sau này không có việc gì làm thì cũng đừng học theo hạ nhân nấu cơm, cũng không phải si cũng lường trước được chuyện kia”Nụ cười xấu xa mỉa mai của hắn khắc ở bên môi, càng laijcos hêm vài phần tà khí.
77 “ Phải không?”Hữu Nhàn nghi hoặc nghiêng đầu nhìn Tần Tương,biểu tình mất tự nhiên của hắn làm cho nàng cảm thấy không đúng. “ Đương nhiên là như vậy,tiểu nhân nào dám………….
78 “Tránh ra! Tránh ra! Ngươi đừng mơ tưởng đối với……. công tử của ta vô lễ!”Tử Ngọc nhịn không nổi liền tiến lên kéo nữ nhân đang bám dính trên người Hữu Nhàn ra.
79 Tú bà càng hiểu lầm hơn,còn tự cho là mình thông minh, khen Linh Lung hết lời:“ Không phải ta khen quá lời đâu,Linh Lung của chúng ta là hoa khôi nổi tiếng nhất của Yến Vi các chúng ta,chỉ vì ái mộ dung nhan của Linh Lung cô nương mà vương tử quý tộc đều đến đây, ngay cả uy chấn thiên hạ như Thuộc vương gia cũng vẫn chỉ chung tình với một mình nàng.
80 Bên trong Yến Vi các,nữ nhân cùng nam nhân không hề kiêng kị gì mà thỏa thích tìm hoan mua vui. Hữu Nhàn cùng Tử Ngọc đã cố gắng không ngừng né tránh nhưng vẫn bị không ít người xô đi đẩy lại,giống hệt lục bình trôi nổi.