Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Trốn Thê Của Thất Vương

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 106
Chương mới nhất: Chương 107: Kết Thúc
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Tác giả Phong Sanh Sanh vừa giới thiệu đến với bạn đọc một truyện xuyên không mới với những tình tiết hài hước, gây cười. Truyện làm bạn đọc phải bật cười nhẹ với tính cách của những nhân vật, ngang bướng có, tình cảm cũng có nhưng mà đôi lúc lại rất bá đạo.

Danh sách chương Trốn Thê Của Thất Vương


Chương 1: Xuống Núi

1 Tiết TửNha. . aa…. a… Này cũng rất là hỉ kịch nha, cư nhiên bị ngất do kinh nguyệt đến cũng có thể xuyên qua, tác giả cũng thật là biết an bài, hahaa.


Loading...

Chương 2: Ăn Cơm Bá Vương

2 Nghĩ tới nghĩ lui, bổn tiểu thư nghĩ ra một cái biện pháp không phải là biện pháp. Hắc hắc, thì phải là ăn-cơm-bá-vương ( ăn cơm không trả tiền). Một khi đã phải làm, muốn ăn bá vương liền phải tìm địa điểm tốt, dù sao đều phải làm, muốn ai đánh, không bằng tìm một nơi ngon.


Chương 3: Hóa Lành

3 Đột nhiên, trên bàn ta xuất hiện một thỏi bạc lớn. -“Năm mươi hai, đủ sao?” Một nam thanh dễ nghe, ta vừa ngẩng đầu vừa thấy bên cạnh có một siêu cấp đại soái ca, mỗi người đều nói cổ đại nhiều dễ nhìn, thật không nói sai a.


Chương 4: Sở Phủ

4 -“Mịch nhi, ngươi còn ở trong này làm cái gì, thiếu gia hôm nay từ kinh thành trở về, tiểu thư chờ ngươi chải đầu kia” Nói chuyện chính là một nha hoàn kêu Tiểu Cúc.


Chương 5: Cứu Người (thượng)

5 -“Mịch nhi, ngươi còn tại trong này làm mộng ban ngày gì” Tiểu Trúc này quả thực muốn một côn mà, ai,mĩ nữ ta lại phải cố gắng. -“Nhanh đến Kính Tùng Viện hỗ trợ, nơi đó nhân không đủ” Tiểu Trúc hoa tay chỉ huy.


Chương 6: Cứu Người ( Trung)

6 -“Không cần khóc nữa” Ta bình tĩnh dùng âm lượng làm cho tất cả mọi người nghe được nói. Đoạn thời gian trước tâm tình có chút buồn bực nên giọng nói của ta có chút cao, nhất thời có loại cảm giác bị sét đánh, người trong phòng đều dừng ánh mắt trên người ta.


Chương 7: Cứu Người ( Hạ)

7 -“Chuẩn bị khăn, dùng rượu rửa qua, sau đó chuẩn bị một chút băng vải sạch sẽ để dùng”Ta một bên phân phó, một bên đem khối thịt hư cắt bỏ, lấy nước muối rửa miệng vết thương.


Chương 8: Tiểu Lục

8 -“Tiểu công chúa, tiểu lại trư mau rời giường, nhìn xem lão ba mang lễ vật gì cho con…ba ba, ba ba…. ”một ánh mặt trời sáng lạn chiếu vào ánh mắt ta, thật chói mắt –“Ba ba….


Chương 9: Ngư Nhân Đáng Thương

9 “Tiểu thư, không phải là trở về phòng ngủ sao?” Ta tại hoa viên bạo tẩu, Tiểu Lục chạy theo ta ở một bên, ai bảo chân của nàng quá ngắn. Đột nhiên nhìn về phía chân của nàng, có lẽ là do bó chân?- “Tiểu thư, ngươi như thế nào đột nhiên dừng lại?”- “Tiểu Lục, ngươi bó chân sao?”Ta tùy ý ngồi ở bên đường.


Chương 10: Hàn Huyên

10 -“Ta thích nhất chính là hoa sen”-“Vì sao?”Tiểu Lục nghiêng đầu hướng ta hỏi. -“Bởi vì nó sống nơi bùn đất mà không nhiễm mùi bùn, thanh tịnh, hương thơm nhẹ nhàng, có vẻ thanh cao có nhìn xa mà không thể lấy đến”Tiểu Lục vẻ mờ mịt.


Chương 11: Cắt Chỉ

11 Bảy ngày sau. -“Thiếu gia, ngài tỉnh. Nô tài đang muốn lau người cho ngài” Gã sai vặt Ba Hỉ bên người Sở Dịch vui mừng. -“Ân” Sở Dịch lên tiếng. Phát hiện ánh mắt Ba Hỉ chăm chăm nhìn vào trước ngực chính mình, miệng còn có ẩn ẩn mỉm cười.


Chương 12: Chạy Lấy Người ( Thượng)

12 -“Sở lão gia, ngài vừa vặn ở trong này” thời điểm đi đến hoa viên, vừa lúc gặp đến Sở lão nhân còn ở hoa viên. -“Cô nương vội vàng như vậy có chuyện gì sao?”-“Sở lão gia, công tử nhà ngài đã được ta cắt chỉ, mời ngài hiện tại lập tức đem bạc cho ta,ta có chuyện gấp cần phải đi” Chỉ thấy Sở lão gia không hỏi nhiều.


Chương 13: Chạy Lấy Người (hạ)

13 Một câu nói của Sở Dịch nhấc lên phong ba tại Sở phủ, tin tức thiếu gia muốn cưới Kim Mịch Nhi lập tức truyền khắp Sở phủ. Sắc trời đã tối, hành trình của ta cũng bị chậm trễ.


Chương 14: Kinh Hồng Một Miết

14 (Tên Chương ta không biết dịch thế nào, nên để nguyên văn)Liên tiếp bảy ngày ăn, uống, ngủ trên xe ngựa, ta đã sắp sửa hỏng mất. Bảy ngày, nếu ở hiện đại thì đã đi được hơn nửa đất nước Trung Quốc.


Chương 15: Nhàn Khách Điếm

15 -“Gia, một chuyến này chúng ta đi cứu thái tử gia, nguy hiểm dị thường. Người như thế nào tùy tiện đem chiến bào đưa cho vị cô nương không quen biết kia.


Chương 16: Nhàn Khách Điếm ( Hạ)

16 Ta đang muốn phát hỏa, bên trong truyền đến giọng một người. -“Buông ra, mau mời tiểu thư tiến vào”Tiểu nhị lập tức tất cung tất kính hoan nghênh ta đi vào.


Chương 17: Chứng Sợ Ngựa

17 Mới ra khỏi cửa điếm“Tháp…tháp…tháp…” Một trận tiếng vó ngựa dồn dập truyền đến. Ta hoàn toàn bị dọa ngây người. Không thể nào! Lại tới nữa. Từ lần trước trước ngựa hôn mê, ta đáng thương liền mắc phải chứng sợ ngựa, vừa thấy ngựa liền nhũn tay nhũn chân.


Chương 18: Gặp Lại

18 -“Ngươi có thể yên tâm, chỉ cần bổn vương không đồng ý, không ai dám động ngươi” Ta hãn, ngươi này cũng rất tự tin đi. -“Nga…. a. thật sự là buồn cười.


Chương 19: Thất Vương Phủ

19 “Ngự…”-“Đến” Băng sơn nam ôm ta xoay người xuống ngựa. -“Tiểu Lục” Ta chạy lại phía sau, ánh mắt chung quanh tìm tòi thân ảnh Tiểu Lục. Băng sơn nam một tay vòng trụ eo ta.


Chương 20: Bị Bộ Lao

20 “Chúng ta vào nhà đi, ta nghĩ ngồi xuống” Ta vẻ mặt siểm mị cười, không có biện pháp nha, ta còn tại trong tay người ta a. Xem ta liếc mắt, cũng không nói chuyện liền đi đến phòng khách, chính là phòng khách này cũng quá lớn đi, ta có xúc động muốn đi xe đạp ở trong này.


Loading...