41 - “Tiểu Thất cứ nghỉ ngơi a! Trẫm còn có chuyện muốn bàn với Ảnh nhi”Cái gì nghỉ ngơi a, không phải là bảo ta đi ra ngoài sao?-“Tiểu thư, người đi ra! Hoàng thượng bộ dáng ra sao? Hung dữ không…” Tiểu Lục hưng phấn hỏi.
42 - “Các ngươi tụ tập nơi này là muốn khi dễ ái thê của bổn vương sao chứ?” Lấy ánh mắt nhìn tất cả mọi người, ta phát hiện một đám người vừa cùng ta giễu võ giương oai đều đã tựa như quả bong bị xì hơi.
43 Mở mắt đã thấy trắng, lụa trắng lay động theo gió. - “Tiểu thư ngươi tỉnh, vương gia dặn dò không thể đánh thức người, phải để người chờ tự nhiên tỉnh! Tiểu Lục chờ người đã lâu.
44 - “Nương nương người xem cái này được không, này là trâm lưu kim phượng nếu cài trên đầu nương nương quả thực là…”-“Ai nha, ngươi tránh ra, nương nương, ta là Lưu ma ma của Cẩm Tú phường nha! Người còn nhớ rõ ta sao?” Ta bất đắc dĩ gật đầu –“Ai da, các ngươi thấy không đó, vương phi nương nương nói nhớ rõ ta.
45 -“Ai!”-“Ai” Ta nhìn thị vệ đứng cứng canh ngoài cửa. Thật buồn bực, này quả thực chính là giam lỏng thôi! Ta muốn cáo các ngươi tội xâm phạm nhân quyền! Ai…đáng tiếc đây là cổ đại.
46 -“Tiểu thư, người mau tỉnh tỉnh, không tốt lắm”-‘Làm sao vậy?”-“Nô tì…vừa rồi…người nào…”-“Rốt cuộc làm sao vậy, chậm rãi nói”-‘Nô tì vừa mới gặp lại, cái bảng chữ trên cửa biến dạng.
47 -“Canh giờ đến. xuất các”Nghe được thanh âm này, lòng ta bỗng nhiên căng thẳng. Hỉ nương chạy đến buông bức rèm che cho ta, giúp đỡ ta đứng dậy. Tiếng nhạc du dương vui vẻ,lụa trắng lay động.
48 -“Tiểu thư, đây là Vương gia tự mình chọn nói nô tì đưa cho ngài” Một hộp gấm được đưa đến trước mặt ta, ta tiếp nhận mở vừa thấy, hóa ra là danh sách lễ vật thu được a, nhìn trang giấy đầy chữ, trong lòng ta vui như hoa nở.
49 - “Cái gì? Ta quá nhỏ, căn bản là ngươi quá lớn được không” Ta một bên ai oán, một bên mặc hắn giúp ta mặc quần áo. –“Đã sớm nói với ngươi chúng ta căn bản không phải cùng một cỡ, ngươi còn cứng rắn bá vương thượng cung.
50 “Lục xuất phi hoa nhập hộ thì, tọa xem thanh trúc biến quỳnh chi. ”Nhìn những bông tuyết đầy ngoài cửa sổ, ta nằm trên giường ấm, không muốn động đậy.
51 -“Thầy thuốc đến đây”Chỉ thấy người tới khoắc một chiếc áo choàng màu đỏ, không rõ là người dạng gì. Trên chòm râu còn dính vài bông tuyết, có vẻ như là lão nhân.
52 Này là sách quỷ gì a! Chữ xấu lại nhỏ, ta buồn chết. May mắn mắt bỏn tiểu thư là 2. 0 độ (còn khá nhẹ. ~. ~ ), còn nữa, Tư Đồ Khâm có phải cho ta bản coppy hay không a? Bằng không một bộ sách như vậy, ngay cả mục lục cũng không có.
53 Tối nay bận thật sự là mệt chết, nằm trên chiếc giường ấm, thở thật dài một hơi, cuối cùng hữu kinh vô hiểm không có việc gì. -“Hắn đi rồi sao?” Tiểu Lục lung lay đầu.
54 “Ảnh, ta rất nhớ chàng nga! Những ngày chàng không ở ta đều không có ngủ ngon quá” Nằm ở trong vòng tay của hắn, cảm giác được mí mắt có sức nặng tựa kim.
55 Thật lâu chưa từng ngủ ngon như vậy, không biết có phải cái ôm của Ảnh quá ấm áp hay là do chiếc áo lông hồ này. Nhan sắc hòa nhã, kiểu dáng đơn giản, cổ áo có hai cái tiểu cầu bằng nhung.
56 -“Nhìn thấy không đó, vị kia chính là sứ thần Cực Tri quốc. Oa! Thật anh tuấn nha! Các ngươi xem, ánh mắt hắn màu xanh biếc…”Một đám cung nữ tụ tập hô hô trách trách.
57 -“Tiểu Thất, hồi lâu không thấy. Ngươi mọi chuyện đều được?” Nhìn thấy khuôn mặt của Hoàng đế tựa Hiên Viên Ảnh, ta thật muốn cho hắn một quyền. -“Tạ phụ hoàng quan tâm, Tiểu Thất mọi chuyện đều tốt”-“Ảnh nhi ở đâu, chỗ nào?” Hoàng đế nhìn ta, vẻ mặt nghi hoặc.
58 -“Ngươi xem ta dám hay không dám!” Tùy tay súy tới cửa –“Tiểu Lục! Đem vàng bạc của ta thu lại, chuẩn bị đồ đạc. Ta muốn bỏ nhà đi! Hừ!” Xoay người đi hướng cửa trực tiếp đổ lên tường thịt.
59 -“Tiểu thư, người đang viết cái gì vậy?” Tiểu Lục từ sau lưng ta ngó ra cái đầu, xem nửa ngày cũng không hiểu. Toàn thân toát ra mồ hôi lạnh, không biết bổn tiểu thư đang viết gì sao?-“Ta đang viết thư!”-“Viết thư? Viết cho ai nha?”-“Viết cho lão công của ta a!”-“Lão công? Lão công của tiểu thư không phải là Vương gia sao? Vương gia không phải ở trong phủ sao? Viết thư gì, chỉ có điều…” Hai con mắt lưu chuyển –“Nga! Ta biết, đây là thư tình mà tiểu thư nói qua!”Ta cười cười, cũng tính đi.
60 -“Hắt-xì” Ta nhu nhu cái mũi, khẳng định là Hiên Viên Ảnh mắng ta. Lật người, ta tiếp tục ngủ như chết trên giường. Hừ! dám ở trước mặt ta nắm tay nữ nhân khác.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Đô Thị
Số chương: 50
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Nữ Cường
Số chương: 40