21 Ta là bị đói tỉnh. Khi ta xốc chăn lên, đi giày vào, ra khỏi phòng thì, sắc trời dĩ nhiên đã tối. Trong sân trống trơn, chỉ nghe thấy thanh âm côn trùng kêu.
22 - “Vòng tay Minh Phượng”- “Vòng tay Minh Phượng”Dựa vào ánh trăng, ẩn ẩn có thể nhìn thấy đây là vòng tay bằng vàng, không có hoa văn cảm xúc gì, cực kì bóng loáng, mặt trên có một cái lớn nhỏ chuông vàng.
23 - “Tiểu Lục…. Ngươi còn tại trong này hái hoa cái gì a…” Người tới thở gấp muốn nắm cánh tay phải của Tiểu Lục kéo đi. -“Thúy nhi, tiểu thư nhà ta thích nhất hoa sen…”-“Vương gia đang tìm ngươi”Thúy nhi này chính là bằng hữu đầu tiên sau khi Tiểu Lục đến vương phủ -“Ta nghe người ta nói vương gia đang phái người chung quanh tìm ngươi.
24 - “Ngươi…ngươi…sắc lang” Cư nhiên đi vào khuê phòng nữ tử. -“Có ý tứ gì?”Thất vương không hiểu hỏi. Không nói gì, điều này làm cho ta giải thích như thế nào.
25 Ngân chúc thu quang lãnh họa bìnhKhinh la tiểu phiến phác lưu quỳnhThiên giai bóng đêm lương như thủyTọa ngắm khiên ngưu chức nữ tinh. (Bài thơ này ta để nguyên, ta không biết dịch thơ)Đảo mắt đi vào Thất vương phủ này cũng đã có nửa tháng, hoa sen bồng bềnh trên mặt nước.
26 Rất ti bỉ, cư nhiên dùng mĩ nam kế. “thình thịch, thình thịch, thình thịch” ngươi nhảy cài gì nhảy,chưa nhìn thấy mĩ nam sao chứ? Người ta chính là xả môi cong lên một chút, ngươi liền nhảy lên như vậy sao? (nữ chính nói trái tim của nàng)“thình thịch, thình thịch” hắc, trái tim đừng nói bổn tiểu thư chưa cảnh cáo ngươi nha.
27 Hai ngày sau-“Tiểu thư, tiểu thư mau rời giường…tiểu thư”-“Nơi đây thật nhiều muỗi, chán ghét, cẩn thận bổn tiểu thư đập chết ngươi. Tránh ra…”-“Tiểu thư, ngươi không phải nói nếu vương gia đi ra ngoài phải lập tức nói với người sao?”Vương gia đi ra ngoài, vương gia…Ta đột nhiên ngồi dậy.
28 Diêu tri không phải tuyết, vi có ám hương đến. (cái này không hiểu, để nguyên gốc)Hiện tại ta xem như thực tiễn lĩnh ngộ ý cảnh này. xa xa một mảnh màu trắng của tuyết, cạnh đó là mai lâm sao? Gió nhẹ quất vào mặt, từng trận mùi thơm ngát xông vào mũi.
29 - “Tiểu thư…”-“Khụ…công tử, chúng ta thật muốn vào sao? Nhưng là…”-“Nhưng cái gì nhưng! Đi theo phía sau bổn công tử là được. ” Ngẩng đầu nhìn về khối chiêu bài lòe loẹt “Phi tiên lâu”.
30 Ta cho tới bây giờ chưa từng cao hứng như vậy khi thấy thân ảnh của Hiên Viên Ảnh. Tuy rằng sắc mặt của hắn hắng giọng, một thân tức giận. Đối với hôm nay hắn quả thật suất khí thiên hạ a, anh hùng cứu mỹ nhân.
31 “Phanh” Một tiếng đóng cửa, ném ta lên trên giường. Hắn bắt đầu cởi quần áo, động tác cuồng dã mà gợi cảm! Ta nuốt nước miếng, là như thế nào a! Tự nhiên diễn sống sắc sinh hương mãnh nam thoát y a?-“Uy! Ngươi thật muốn cưới ta sao?” Ta nằm ở trên giường, nhìn khuôn ngực tinh tráng màu cổ đồng của hắn, nuốt nuốt nước miếng.
32 Người này bộ dáng thật rất dễ nhìn. Mặc dù ở cùng một giường thật lâu, nhưng là ngượng ngùng, bổn tiểu thư cho đến bây giờ đều không có tỉnh trước Hiên Viên Ảnh.
33 “Ảnh” Ta ôm cổ hắn nói –“Không bằng hôm nay chàng mang ta đi ra ngoài dùng bữa được không?”-“Đừng tưởng rằng bổn vương không biết nàng đang nghĩ quỷ gì, hôm nay còn không có chơi đã sao?”Chuyện này chỉ sợ người trong thiên hạ đều biết được, Thất vương đại náo Phi Tiên lâu.
34 Dưới ánh mặt trời sang lạn, vảy cá chép vàng tản ra hào quang chói mắt, nó cố gắng giãy dụa ra khỏi chiếc chậu muốn chạy thoát. Cười đùa gì, ta một tay bắt lấy nó.
35 “ Trong cái đầu nhỏ của nàng rốt cuộc có bao nhiêu ý tưởng kì quái a! Này lại là làm gì?” Trong ngữ khí của hắn có ẩn ẩn ý cười. Cái bá đạo mọi rợ kia đã trở lại, hừ! Ta quay đầu đi không để ý tới hắn.
36 Ta đang ở chỗ nào vậy? Ta cảm thấy tấm biển kim quang lòe lòe này đặc biệt quen thuộc nha. Nhàn Khách điếm. -“Ở trong này?”Hiên Viên Ảnh gật đầu. -“Đây là do một người quen biết khai, hắn nói nàng lần trước ăn ở trong này thật vừa lòng.
37 Thất vương phủ-“Cư nhiên ngay cả kẻ điên cũng đều thích nàng…vì cái gì” Hiên Viên Ảnh cầm mặt ta thấp ngâm. -“Ta không thích người khác thích nàng, nàng có ta là đủ rồi.
38 - “Mịch nhi, Mịch nhi, rời giường” Hiên Viên Ảnh buồn cười nhìn thấy Kim đại tiểu thư lau nước miếng tiếp tục xoay người ngủ. Hơn nữa người đang ngủ còn mân mê cái miệng nhỏ nhắn tỏ vẻ bất mãn.
39 - “Tiểu thư, rời giường. Hôm nay tiểu thư phải tiến cung, Vương gia vừa nói cho Tiểu Lục phải sớm gọi tiểu thư dậy thay quần áo. Aaa” ta che lỗ tai –“Ngươi là ai? Như thế nào tại trong phòng của tiểu thư ta?”Tiểu Lục này đúng là càng ngày càng đần mà, ta chẳng qua thay một bộ nữ trang, hóa trang một chút thôi, có tất yếu khoa trương như vậy không? Làm như ta trước kia nhìn thấy liền chịu không nổi.
40 Cảm giác vừa tỉnh lại, mặt trời đã sớm về tây, không thể không bội phục chính mình ngủ thật giỏi. Trợn mắt liền thấy Hiên Viên Ảnh ôn nhu cười. Không có chuyện gì liền cười như vậy, làm hại ta một trận tim đập nhanh.