41 Phương Trì Hạ cứng ngắc ở trong ngực anh, vừa nghe thấy lời nói kia lập tức hoảng sợ thay đổi sắc mặt.
Chính là tối hôm qua lúc hai người ở trong phòng tắm cùng nhau mới xảy ra chuyện, cô vẫn còn cảm giác sợ hãi với phòng tắm.
42 Ngày hôm sau là thứ Bảy, hiếm khi Lạc Dịch Bắc được thức dậy muộn.
Còn chưa xuống lầu, dưới lầu đã truyền tới tiếng leng keng quen thuộc.
Cau mày, thong thả ung dung đi ra phòng, anh bước từng bước một về phía cầu thang xoắn ốc.
43 “Cút!” Biểu tình trên mặt Phương Trì Hạ vặn vẹo một chút, quay về phía anh lại là một tiếng quát nữa.
Một tiếng quát này còn rất có tinh thần, nhưng mà, sau khi quát xong gương mặt lập tức xám xịt, co người thoát khỏi vòng ôm của anh đi về phía phòng bếp.
44 Lạc Dịch Bắc không biết sáng nay cô dậy từ mấy giờ, nhưng mà, chỉnh đốn và sửa sang lại phòng khách lớn như vậy, lúc anh thức dậy, hẳn là cô đã dậy được vài tiếng đồng hồ rồi.
45 “Tôi giúp anh xoa một chút, như vậy làm tan máu bầm tương đối mau, nha?” Ngồi trên đùi của anh, cô cùng anh thương lượng.
Từ nhỏ đến lớn Lạc Dịch Bắc chịu quá nhiều huấn luyện như vậy, kỳ thật với anh mà nói vết thương nhỏ như này căn bản không tính là gì.
46 Chính là vì bộ lễ phục kia mà tối hôm qua Phương Trì Hạ ăn mệt, bị Lạc Dịch Bắc lăn lộn ở trong phòng tắm lâu như vậy, hiện tại trên người cô còn đau khắp nơi.
47 Nhìn cô một lượt từ trên xuống dưới, cậu bé nói, “Ngực nhỏ như vậy, mông bằng phẳng như thế, trước không nhô sau không vểnh thì thôi đi, lại còn dơ xương ra như vậy, không hiểu rốt cuộc anh Bắc coi trọng chị ở điểm nào?”
Khẩu khí vô cùng ghét bỏ, mang theo sự tò mò không hiểu, cảm giác không giống lời nói của một cậu bé bảy tám tuổi chút nào.
48 Biểu tình trên mặt Phương Trì Hạ hơi hơi có điểm không được tự nhiên, cũng không biết có phải do ánh đèn chiếu lại đây hay không, dường như khuôn mặt cô còn hơi hồng hồng.
49 Người phụ nữ kia vô cùng bất ngờ trước việc làm của Phương Trì Hạ, không nói tới việc cô còn trẻ như vậy, ngay cả chính mình gặp phải loại sự tình này, cũng không nhất định thể lập tức nghĩ ra nên làm thế nào!
“Mới vừa rồi một tên tiểu quỷ đưa cho cái này, không nghĩ tới vừa đúng lúc dùng tới.
50 Edit: Nấm
Dường như ánh mắt Lạc Dịch Bắc cũng chưa từng nhìn sang bên này, từ đầu tới cuối toàn bộ lực chú ý đều đặt vào người phụ nữ đi bên cạnh.
Những nơi hai người đi qua, như thể có ánh đèn mạnh mẽ chiếu rọi, loá mắt đến mức những người xung quanh đều trở nên ảm đạm mất sắc.
51 "Mẹ đứa nào dám quản chứ. . . ", người đàn ông đó đau kêu lên thành tiếng, quay đầu lại là muốn giơ nắm đấm lên liền, thế nhưng gương mặt lạnh lùng ấy lại ngạc nhiên đến trắng bệch, thu lại nắm đấm.
52 Phương Trì Hạ bị anh làm cho mất giọng, nhưng rồi vẫn phải vui vẻ nói:" có thể làm vợ của anh, tôi rất vinh hạnh. "
"Vậy sao?" Lạc Dich Bắc lạnh lùng nhìn cô ta một hồi.
53 Cô đi rất nhanh, quần áo còn chưa chỉnh tề chứ chưa nói đến nhìn đường.
Đột nhiên hắt xì, cô cảm thấy mũi hơi đau "aaaaaaa"
Tiếng kêu của cô nghe rất hay, khi âm thanh phát ra từ chiếc miệng nhỏ xinh của cô ta, nghe rất đáng yêu, vậy thì có thể hiểu được những tiếng kêu của cô mỗi đêm bên cạnh Lạc Dịch Bắc.
54 “Không hề thiệt, em ở nhà rất tốt, anh không cần lo lắng cho em đâu. ” Phương Trì Hạ giải thích, rồi đến ngăn anh sắp xếp hành lí.
“Như vậy hả!” Phương Dịch Bắc chỉ vỗ nhẹ 2 lần vào đầu gối giống như rất mãn nguyện.
55 Lời nói của cô, không khác gì phủ nhận quan hệ của cô và Lạc Dịch Bắc.
Cô bước đi rất nhanh ra ngoài cửa.
Cô như vậy, khiến Lạc Dịch Bắc không thấy vui, đầu như bị thứ gì đó đè lên vậy, rất không thoải mái.
56 Cô chỉ nói vài câu như vậy, cũng khiến người ta không biết phải đáp lại thế nào nữa.
Kỷ Ngải trợn tròn mắt, chấn tĩnh một lúc, mới quay đầu lại nói:” chuyện nhỏ như vậy cũng không biết, khi đi xin việc thì sao có thể được chọn chứ?”
“chuyện này phải hỏi tiên sinh ngồi cạnh cô.
57 Mấy phút sau Phương Trì Hạ mới đem đồ ăn ra, khi đó Lạc Dịch Bắc đang nghe điện thoại.
Không biêt người trong điện thoại nói gì, khiến anh đứng dậy như muốn đi ra ngoài.
58 Động tác của cô ta vô cùng thoải mái không hề bối rối.
Ánh mắt của Phương Trì Hạ theo dõi theo từng động tác của cô ta, cô ta lắc lư tay lái, khiến xe đi vào trong đám cỏ xanh.
59 Phương Trì Hạ chỉ cảm thấy đen khịt trước mặt, định lùi mấy bước né, nhưng không kịp.
vật khổng lồ đó nghiến răng vồ lấy cô ta.
Cô chỉ cảm thấy có vật gì đó nặng đè lên người, rồi ngay lúc đó ngã xuống cỏ.
60 "Ai bảo cô quyến rũ Dịch Bắc. " Kỷ Ngải lạnh lúc bước đi mà không thèm nhìn cô.
Tiếng kêu trong hồ thảm thiết vang lên, nhưng rất nhanh trở nên im lặng.