21 Tốc độ Lạc Dịch Bắc rất nhanh, dứt khoát, mạnh mẽ, lại khí thế đầy mình.
Động tác xuất thần nhập hóa, khiến những người còn lại trong phòng đều sững sờ, tất cả các khẩu súng đều đồng thời nhắm ngay anh.
22 "Sao vậy?" Phương Trì Hạ sờ sờ chóp mũi, vẻ mặt khó hiểu.
Lạc Dịch Bắc còn đưa lưng về phía cô chậm rãi quay người lại, nhìn chằm chằm mặt cô, ánh mắt sâu thẳm.
23 Lạc Dịch Bắc nhìn chằm chằm cô hồi lâu, ánh mắt lạnh như gió phong xào xạc, "Cô có thể lựa chọn không chấp nhận, chẳng qua, nơi này của tôi không phải là chỗ cứu tế, lần sau gặp mặt, có lẽ tôi không tốt như vậy đâu!"
"Không sao, tôi cự tuyệt!" Phương Trì Hạ không chút do dự, trả hợp đồng và thẻ vàng lại cho anh, xoay người rời đi.
24 Mặt Lạc Dịch Bắc không biểu tình nhìn cô cách anh càng ngày càng gần, đáy mắt không có nửa điểm gợn sóng.
Đồ anh đã muốn, chưa từng chạy thoát khỏi tay anh!
Phương Trì Hạ trực tiếp đi đến bên cạnh anh, mở cửa xe ngồi lên, ánh mắt nhìn hướng xe Phương Vinh đang chạy tới, "Tôi muốn rời nơi này trước!"
Lúc này Lạc Dịch Bắc lại dễ nói chuyện, đang chuẩn bị vào Dung Hi, lại thành quay đầu đến biệt thự của mìnhi.
25 Trong phòng khách lớn như vậy, lời cô vagn lên trong không gian yên tĩnh.
Rõ ràng Lạc Dịch Bắc cũng không ngờ tới cô đưa ra yêu cầu như vậy, tròng mắt híp lại hiện ra tia lạnh.
26 Hai quyển sổ Hồng, rất nhanh liền cầm trong tay.
Thẳng đến khi Phương Trì Hạ đi ra cục dân chính, đầu vẫn choáng váng.
Cô cứ như vậy gả mình đi!
Ngày hôm qua bạn trai còn không có, đột nhiên ngày hôm sau xuất hiện một người chồng, chuyện này đối với bất cứ người nào mà nói, e rằng đều có chút không thích ứng.
27 Đây là một loại cảm giác rất kỳ quái, anh lại say mê cô vì những biểu tình thay đổi trên mặt.
Cô mới quay người lại, ánh mắt của anh liền đuổi theo bóng dáng cô.
28 Mục đích cô chuẩn bị bữa ăn này là chúc mừng mình thoát khỏi dây dưa nhiều năm của Phương Vinh
Nhưng mà, trong mắt Lạc Dịch Bắc, rõ ràng không phải là chuyện như vậy.
29 Trừ lúc trên giường, khả năng ngay cả mặt anh cũng không thấy, cô vẫn tự do như lúc trước khi kết hôn, không có gì tổn thất!
Hơn nữa, kết hôn, ít nhất, nơi này cô sẽ không bị áp lực như lúc sống ở Phương gia.
30 Lạc Dịch Bắc đối với Phương Trì Hạ hiện tại thật sự xem thường.
Bây giờ rụt rè cái gì?
Kỳ thật Phương Trì Hạ còn không thích ứng cùng anh làm những chuyện này, nhưng mà lại không muốn để cho anh nhìn ra cô xấu hổ.
31 Phương Trì Hạ cũng không nhăn nhó với anh nữa, nếu như tránh không khỏi, chi bằng hưởng thụ.
Tương lai bốn năm còn dài mà!
Phòng tắm lớn như vậy, ở kia, xốc lên một phòng kiều diễm.
32 Trong lòng Phương Trì Hạ mắng một câu.
Lúc này trên người cô chỗ nào cũng đau, không có tinh lực làm thêm lần nữa với anh, bèn đứng lên đi vào phòng bếp.
33 Phương Trì Hạ lĩnh hội, vòng qua đầu xe, mở cửa xe ngồi vào.
Con đường Lạc Dịch Bắc đi, kỳ thật cũng không như ý cô, thế nhưng anh không nói, cô cũng không biết cái gì cả.
34 An An nói rất hưng phấn, còn bộ dáng vẻ mặt say mê bộ dáng, đê-xi-ben kia cũng tăng gấp bội.
"Không nghĩ tới thái tử gia Dung Hi lại còn trẻ như vậy, anh tuấn tiền nhiều lại đẹp trai, cậu nói xem loại đàn ông này được mê đảo bao nhiêu cô gái ở thành phố C?".
35 Phương Trì Hạ không hiểu, đường đường là Đại thiếu gia Dung Hi tại sao phải đơn giản đáp ứng kết hôn với cô như vậy?
Lại vừa nghĩ tới hôm nay tự mình tới trường học, chuyện độc miệng nói cha anh và anh ngay trước mặt anh ở trong xe, biểu hiện trên mặt nhất thời liền mất trật tự.
36 tiện nghi cho ông xã của cô núp ở chỗ nào cùng rất chói mắt, tùy tiện đứng chỗ nào, đều sáng giống như vật sáng thiên nhiên, hấp dẫn được thật nhiều ánh mắt xung quanh không tự chủ nhìn qua.
37 Chính Phương Trì Hạ lại không sao cả, hai người vốn không phải vợ chồng chân chính, cô không có chờ mong gì với Lạc Dịch Bắc.
Ôm theo bao lớn bao nhỏ, muốn tiếp tục đi ra ngoài cửa, cổ tay lại thình lình bị kéo lấy.
38 Lạc Dịch Bắc nhìn chằm chằm cặp nhẫn kia một hồi lâu, ma xui quỷ khiến đeo trên tay thử một chút.
Vượt qua ngoài ý muốn, Phương Trì Hạ chọn nhẫn, đeo lên tay anh, trông nhỏ vậy mà vừa vặn phù hợp.
39 "Noah? Ý bà là tên Lạc Dịch Bắc kia sao?". Phương Trì Hạ giật mình một chút, nhưng rất nhanh lấy lại phản ứn.
"Tên kia?". Người bên kia điện thoại giống như sững sờ, nhưng cách nửa giây vẻ mặt ôn hoà tiếp tục trò chuyện với cô: "Đúng vậy, chính là tên kia, xin hỏi cô là gì của nó?".
40 Đó là một bộ lễ phục màu đen, đen thần bí, trọn bộ lễ phục không có bất kỳ trang trí dư thừa, chỉ là vạt áo dùng tua ra rủ xuống tự nhiên làm điểm xuyết, cao quý ưu nhã phảng phất giống như thiên nga đen.