1 Khi Chu Bảo Bảo vẫn còn ở trong bụng mẹ, ba mẹ cô thường xuyên cùng nhau thảo luận về chuyện đặt tên cho cô. Vì vậy hai người thường tranh luận đến nỗi mặt mày đỏ bừng.
2 Bảo Bảo được vào học trường Nhất Trung, thật ra với thành tích của Bảo Bảo, căn bản không có cơ hội thi vào Nhất Trung, nhưng cố tình Bảo Bảo phát huy bản lĩnh vượt xa người thường.
3 Không thể không nói, đối với những việc không cần dùng đến đầu óc, Bảo Bảo đều làm rất tốt, điển hình là kiểu người 'đầu óc ngu si tứ chi phát triển'.
4 Sáng hôm sau tới trường học, An Tịnh vẫn còn tồn tại suy nghĩ phải “hồi báo” cô bạn ngồi cùng bàn “thấy việc nghĩa hăng hái hành động” như thế nào đây.
5 Sau khi về đến nhà, An Tịnh chỉ cần nghĩ tới vẻ mặt Bảo Bảo đã cảm thấy buồn cười. Lúc đồng ý với cậu, bộ dáng kia giống như muốn mạng cô ấy vậy. Nhưng trong lòng lại buồn bã khó hiểu, chẳng lẽ cô ấy không muốn tiếp cận cậu ư?An Tịnh ngồi trước bàn đọc sách suy nghĩ cả đêm.
6 Bảo Bảo vừa về nhà đã lớn tiếng ồn ào với ba mẹ: “Ba Bảo mẹ Bảo! Sau này con gái ba mẹ sáng nào cũng phải dậy từ 6:00, nếu không sẽ muộn!”Đang ngồi ở phòng khách xem ti vi, ba mẹ Bảo nhất thời sợ hết hồn.
7 Cả ngày hôm nay Bảo Bảo vui vẻ rạo rực, mỹ danh là thế, nhưng điều này thực sự kinh hãi. Khụ khụ, người khác đều nhận thấy vậy… Đừng tưởng Bảo Bảo lớn như vậy rồi, nhưng lúc còn ở quê, chưa có ai đối xử tốt với cô như vậy, bởi vì mỗi lần đều là cô giúp đỡ người khác, khó có được một lần được người khác quan tâm, tất nhiên là kích động muốn chết… Vì vậy Bảo Bảo cảm thấy, cho dù An Tịnh bắt nạt cô thế nào, cô vẫn cho rằng An Tịnh là người tốt… Cả ngày hôm nay An Tịnh đón nhận ánh mắt “cảm động” Bảo Bảo bắn tới, lòng nao nao.
8 Mẹ Bảo nói: "Cho dù con có chắn trước mặt An Tịnh, cho dù có cao lớn gấp mười người thường thì người ta cũng có thể giẫm lên người con mà chạy tới An Tịnh.
9 Anh chàng An Tịnh này, đối với những thứ mình muốn thì tuyệt đối sẽ không bỏ qua. Nhưng loại chuyện như tỏ tình, An Tịnh cảm thấy để Bảo Bảo làm thì có vẻ bình thường hơn, bởi vì từ trước đến nay cậu chưa từng làm bao giờ.
10 Lớp mười hai sẽ như thế nào đây?Nghĩa là sau này không có lúc nào là không làm bạn với học tập, nghĩa là toàn thể đều biến thành những con mọt sách, nghĩa là ngoài học tập cũng chỉ là học tập, nghĩa là mỗi ngày đi ngủ muộn hơn cả chó, thức dậy sớm hơn cả gà.
11 Thời gian là trôi qua thật nhanh, mỗi ngày cứ như vậy nhìn dòng phấn trắng đếm ngược trên bảng, thời gian như nước chảy, thoáng một cái đã trôi qua. So sánh với mọi người liều sống liều chết học tập, rõ ràng Bảo Bảo ung dung rất nhiều.
12 Quả thực âm mưu của An Tịnh rất hữu hiệu. Suốt ba năm, ròng rã ba năm, Bảo Bảo hoàn toàn thi hành điều kiện tìm bạn trai của An Tịnh. Kết quả, thực sự không tìm được!!! >_Như đã nói qua, cũng không phải Bảo Bảo không tìm được người đẹp trai như An Tịnh.
13 Đây là chuyện Lâm Hân làm nhanh nhất, hoàn mỹ nhất, hiệu suất cao nhất từ trước đến nay. Lúc cô trở về cô đã có cảm giác anhh chàng kia rất quen mắt, hình như đã thấy qua nơi nào rồi, rất nhanh cô đã tìm được tài liệu về Mặc Đằng Phi, Nhìn thấy tư liệu này, cô quả thực hai mắt trợn trắng.
14 Hôm nay là ngày đầu tiên Bảo Bảo đi làm, vì có thể tạo được ấn tượng tốt với mọi người vào hôm nay, hôm qua Bảo Bảo bị Lâm Hân kéo đi dạo phố cả một ngày, đi đến nỗi chân cũng mềm nhũn.
15 Mặc Đằng Phi như ý nguyện, điều Bảo Bảo đến phòng làm việc của mình, vì thế, vòng bát quái mới lại sôi nổi bắt đầu. Phòng làm việc, chính là phòng làm việc đó.
16 Rất nhanh đã đến thời điểm họp lớp, hôm nay lúc Bảo Bảo và" bạn trai " cô đi dạo phố mới nhớ tới. Bảo Bảo nghĩ, cuối cùng anh chàng " bạn trai " này cũng có chỗ dùng.
17 Trong phòng, hai người mặc áo tắm ngồi xếp bằng trên giường lớn King size. An Tịnh cảm thấy, anh cần phải nói rõ ràng với Bảo Bảo một chút. “Lúc nãy em nói Mặc Đằng Phi là bạn trai em, đúng không? ” Giọng nói được ép rất thấp.
18 Trời vừa sáng là Bảo Bảo rời đi ngay, nói đúng hơn chính là chạy trốn. Cả đêm, cô vốn không có ngủ! Tên An Tịnh kia, lại có thể coi cô như gối ôm để ôm ngủ.
19 Điều lệ Bảo Bảo phải tuân theo:1. Tuyệt đối không được mang phái nam trên 10 tuổi và dưới 40 tuổi về nhà, nhất là họ Mặc. 2. Tất cả việc nhà đều phải hoàn thành đúng hạn.
20 Mấy ngày nay cái gì An Tịnh cũng không làm, chỉ lôi kéo Bảo Bảo ở nhà. Anh cho rằng, bây giờ anh rất cần bồi dưỡng tình cảm với Bảo bảo một chút. Dù sao anh đi ba năm, hơn nữa trong ba năm này không liên lạc với cô.