1 Tiếng “uy vũ” vang lên cực kỳ oai nghiêm khiến “phạm nhân” đang ngất ngây buồn ngủ, quỳ trước đại đường, tỉnh táo lại vài phần. Đại đường tối om đột nhiên tĩnh lặng như tờ.
2 “Tiểu thư? Tiểu thư tỉnh lại rồi!”Mùi gỗ đàn hương thoang thoảng bên cánh mũi, khói nhang nghi ngút đầy phòng, vừa tỉnh lại đập vào mắt ta là cảnh tượng mờ mờ ảo ảo, không chân thực chút nào.
3 Kể từ khi đại nương phụ trách bếp núc trình bày sự việc kì lạ xảy ra cho chủ nhân là mẫu thân của ta, tức Tam phu nhân họ Ngọc nghe, nhà bếp càng lúc càng được canh phòng cẩn mật.
4 “Quan quan… thả điểu, tại hà chi châu. Ấu đào… thục nữ, quân tử hảo cầu. ”“Sai rồi, phải là quan quan thư cưu, tại hà chi châu. Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu.
5 Thêm một tháng trôi qua, không biết có phải vì các sư phụ được mời đến phủ nhà họ Ngọc quá đỗi lợi hại hay do ta tư chất thông minh mà mới có hai tháng, ta đã bắt đầu thông hiểu đôi chút về cầm kì thi họa.
6 Làm kẻ trộm chuyên nghiệp thực ra có rất nhiều cái lợi, cho dù tối muộn quay về, cửa phủ đã đóng, ta vẫn có thể tìm được những lối khác để vào. Đứng dưới bờ tường, ta vén gọn váy, buộc chặt bên eo, sau đó bắt đầu công phu trèo tường.
7 “Lão gia, tiểu thư khóa cửa ở trong phòng rất lâu rồi. ” Giọng Tiểu Thúy bên ngoài khẽ vang lên. Ta lúc này, đang vùi đầu trong chăn, miệng không ngừng nhai những trái anh đào đỏ thẫm.
8 “Tiểu thư, người không thể rời khỏi đây. ” Vào lúc ta định xông ra khỏi phủ, thì bị mấy tên thị vệ thô lỗ chặn lại. Trong lòng đang rất lo lắng cho an nguy tính mạng của bọn Hoa Hoa, Quả Quả, nên ta chẳng để tâm nhiều, nhất quyết đòi xông ra ngoài cho bằng được, kết quả bị đám thị vệ đó một tay xách về phòng.
9 Trời mưa là điều nằm ngoài dự tính, thế nên khi về đến phủ Thừa tướng, mấy người chúng ta đã ướt như chuột lột. “Ôi thơm quá, nhất định bên trong đã dùng bữa rồi! Rét quá đi mất, huynh mau giúp chúng ta “nhảy” vào bên trong đi!” Ta xoa hai tay vào nhau, dậm chân lên xuống để cơ thể mình ấm hơn.
10 Bên ngoài cửa tiệm chưa đóng cửa có treo chiếc đèn. Ánh hoàng hôn chiếu lên lớp ngói xanh, rải lên khắp cả con phố Tây, ánh lên thứ ánh sáng lấp lánh.
11 Kể từ sau buổi tiệc sinh nhật của ta kết thúc, mẫu thân ta suốt ngày mỉm cười vui vẻ. Trước kia, lúc ta được sắp xếp gả cho lão Hoàng đế, người lo lắng đến mức ăn không ngon, ngủ không yên, luôn sợ ta vào cung sẽ bị hiếp đáp, còn gần đây, nghe nói ta có khả năng trở thành Tần vương phi, người coi như cũng an tâm hơn nhiều.
12 “Ôi đau quá! Ngươi không thể nhẹ tay hơn một chút được sao?” Mông vừa lĩnh một trượng, ta đã thét lớn kêu đau. Hai tên thị bệ cầm trượng nhướng ày, lườm ta không chút khách khí.
13 “Gương đồng, mau nói cho ta biết, có phải dưới vườn lê trong cung có chôn kho báu vô giá không?”“Gương đồng, hãy nói cho ta biết tất cả những nơi có chôn báu vật.
14 Đã hai ngày trôi qua kể từ khi rơi xuống giếng, ta không ngừng đi đi lại lại, rồi chán nản gặm ngón tay nghĩ ra mọi phương thức để thoát khỏi nơi này.
15 Nghe thấy tiếng người, sắc mặt Diệp dịu đi khá nhiều, ta cũng có thể thở phào nhẹ nhõm rồi ta lại lặng người nhìn mặt đất trải đầy những mảnh vải đỏ, không biết liệu vị cao nhân đó có cảm thấy tức giận khi vũ khí của mình đã bị chúng ta phá hỏng?“Tại hạ vô tình xông vào nơi đây, mạo phạm đến tiền bối, mong tiền bối thứ tội.
16 “Nàng ta rất bình tĩnh ngay lập tức đánh mắt ra hiệu cho bốn tên tiểu quỷ, rồi nhanh nhẹn trốn ra phía sau cửa. Đợi lão Trương bước vào trong nhà, nàng ta mới bất ngờ nhảy ra, dùng tay che mắt lão Trương lại, tiếp đó nàng dùng chất giọng ngọt ngào đưa lời hỏi: “Ngài đoán xem ta là ai?” Lão Trương ngày hôm ấy chắc kiếm được chút tiền, nên tính khí đặc biệt thoải mái, dễ gần.
17 “Diệp, ngươi làm sao vậy?” Ta nắm tay hắn không ngừng hỏi, nhưng lúc này bàn tay của hắn lạnh đến mức khiến ta giật nảy mình, trong lòng trào dâng cảm giác bất an.
18 Ánh trăng sáng một cách kì dị, trên chiếc gương đồng đột nhiên hiện lên một bóng hình cổ quái. Ánh đao, ngược lại càng khiến ánh trăng sáng lóa, đến độ ta chẳng thể mở mắt ra nổi.
19 Say rượu khêu đèn, ánh đêm xoay chuyển, hoa hồng rượu thắm. Phượng cắm ngân trâm cất cánh bay, đầu ngọc phỉ thúy linh lung sáng. Dưới chân kim liên nát, cất cánh tới trời xanh.
20 Chỉ một chữ “cược” mà chứa đựng mọi thứ, có người tới lui bình thản, có người lại tính toán sâu xa. Có người hào sảng, xởi lởi, một lời ngàn vàng, lại cũng có người thận trọng dự mưu, tiếc vốn vô cùng.
Thể loại: Huyền Huyễn, Dị Giới, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 100