1 Căn phòng tối đen như mực, duy chỉ có màn hình máy tính phát ra ánh sáng mờ nhạt, tiếng lạch cạch không ngừng trên bàn phím, đôi mắt Ngôn Hoài chăm chú nhìn vào đống số liệu kia, cũng không hề chớp mắt, một lúc lâu sau lại " cạch " thêm lần cuối, khóe miệng Ngôn Hoài cong lên nụ cười nhạt, xong rồi, tất cả kết thúc
" Rè.
2 Tần Uyển Tình không ngừng quan sát lấy nha hoàn kia
Một trận gió lạnh thổi qua khiến mọi người rét run, nhưng không ai dám đứng lên cả, chỉ cắn răng mà chịu đựng, bởi ánh mắt của thất công chúa có chút kì dị đáng sợ
" Công chúa, nô tì.
3 Ở Tần Quốc có quy định: người của hoàng tộc khi đi xa quá 2 năm trở về, thì nhất định phải ở trong phòng 3 ngày để rũ sạch tà khí bên ngoài, không được thăm người thân bên ngoài, nên ở đây có chuyện gì thì cũng phải 3 ngày sau mới giải quyết
Vì vậy mà việc nàng bị ngã hồ mới không quá ồn ào
Hoặc có lẽ chuyện này đã giấu nhẹm qua mắt hoàng thượng
Ừ, dạo này khỏi phải mệt tai
" Tiểu công chúa, người dùng chút trà gừng đi " Tú Yên cung kính đưa li trà còn toả hơi ấm áp cho Tần Uyển Tình.
4 " Cạch " lưu loát tháo các chốt của vòng tay ra, nhưng sau đó lại cất vào tay áo, ừm, thứ đồ chơi này không thể tùy tiện nghiên cứu
" Thích không? " Vũ Nhiên híp mắt cất giọng, có chút nguy hiểm
Im lặng đến quỷ dị
" Rất đẹp " Tần Uyển Tình không nhanh không chậm đáp, không phải là thích mà là thú vị
Ánh mắt Vũ Nhiên lướt qua hoàng thượng
" Khụ.
5 Tuyết không ngừng rơi, từng bông tuyết xinh đẹp tinh khiết, lạnh đến tê dại
" Con nói gì cơ? " Hoàng thượng sắc mặt âm trầm, tại sao ông lại không biết chuyện này, ba ngày qua nữ nhi của mình xảy ra chuyện gì chứ?
" Muội muội hôm trước lén ra ngoài chơi bất cẩn bị ngã xuống hồ " Tần Nhu xen vào, thể hiện sự quan tâm hết mực, thực chất đang tố cáo Tần Uyển Tình trong thời gian ba ngày lại ra khỏi viện
Tần Uyển Tình im lặng, từ đầu đến cuối chỉ nhìn vào móng tay của bản thân
Nhưng người ngoài nhìn vào lại thấy nàng đang khép nép, không dám nói ra sự thật, cảm thấy vị thất công chúa này quá nhân từ rồi
Nếu nàng nghe được chắc chắc sẽ khinh bỉ
" Chuyện này là sao vậy Tình nhi? " Hoàng hậu rất nhỏ nhẹ, trong lòng vô cùng lo lắng
" Mẫu hậu.
6 Buổi sớm, ánh nắng yếu ớt cố len lỏi qua khe cửa, chiếu rọi lên những bông tuyết trắng
Tú Yên ôm một chậu nước ấm vào phòng, trên mặt nước có rải ít hoa hồng tươi đỏ thẳm xinh đẹp
Tâm trạng Tần Uyển Tình vô cùng kém, tên biến thái chết tiệt ấy dám hạ dược nàng không nói được, làm bản cô nương phải tự thân giải dược, hắn muốn nàng bị câm luôn à
< tên="" biến="" thái="" đâu="" đó="" hắt="" xì="" hai="" cái,="" ngẩn="" người="" suy="" ngẫm"="" hình="" như="" ta="" quên="" gì="" rồi="" nhỉ?="" "="">
" Tiểu công chúa ngâm chân cho ấm " Tú Yên cung kính đặt chậu nước xuống
Tần Uyển Tình lướt qua những cánh hồng trôi nổi kia, mùa đông ở đây cũng có thể trồng được hoa tươi như vậy à
" Đấy là hoàng hậu ban cho, nghe nói đều nhập khẩu từ phương Bắc về " Tú Yên vô cùng thành thục nói.
7 Thời gian trôi qua chậm chạp, chậm đến mức phát chán, ngày nào cũng phải đấu trí hết người này đến người khác, nàng thật sự mệt mỏi a
Nhìn ngoài trời tối đen như mực, hơi lạnh phả vào gương mặt trắng nõn khiến nó hơi ửng hồng, chạm nhẹ vào hạt tuyết lạnh buốt, khóe miệng nhếch nhẹ
___________
Hoàng hậu mặc chiếc yếm đào nhung màu bạc kèm với chiếc quần ống rộng cùng màu, tóc tùy ý xõa khiến gương mặt nàng càng thêm xinh đẹp quyến rũ, ánh mắt vẫn rất chăm chú pha trà, không gian yên tĩnh vô cùng thoải mái
" Chàng dùng chút trà cho ấm " giọng nói hoàng hậu rất mềm mại, dịu dàng khác biệt hoàn toàn với cái khí lạnh ngoài kia
Hoàng thượng nhận lấy tách trà, trang phục cùng màu với nàng.
8 " Tiểu công chúa, Hoa quý phi vẫn quỳ ở đấy "
Tú Yên từ tốn nói, chải chuốt mái tóc mềm mại của Tần Uyển Tình
Khép hờ mí mắt, nàng gật nhẹ đầu
" Có muốn tới đó không ạ! " Trong giọng nói của Tú Yên có chút phấn khích, trước mặt tiểu công chúa, nàng ta không cần giữ quá nhiều quy củ
" Đi thỉnh an phụ hoàng thôi "
Cuối cùng cũng không chịu nỗi nữa rồi sao? Thế cũng tốt, nàng cũng không thích phải quá kiên nhẫn
Nàng một thân bạch y, tóc buột đơn giản, gương mặt như ngọc kiêu ngạo mà bước, nhẹ nhàng uyển chuyển
Từ ngày nàng trở về, đám nha hoàn trong cung đều vô cùng yêu quý, chắc tại dáng vẻ nhỏ nhắn của nàng
Tú Yên chậm rãi đi bên cạnh, trong lòng không ngừng mến mộ, tiểu công chúa thật quá xinh đẹp
______________
" Phụ hoàng, nhi thần cầu xin người " Tần Nhu mắt sưng đỏ, giọng nói khàn đặc, phát ra âm thanh nức nở đáng thương
Nàng ta quỳ bên cạnh Hoa quý phi, cả gương mặt đều trắng bệch vì lạnh
Cảm thán, phụ hoàng chẳng biết thương hoa tiếc ngọc gì cả
" Ta nói là hoàng thượng không có ở đây " Lưu công công hơi gằng giọng nói
" Ngươi nói dối, ngươi có biết đây là ai không? Ngươi đắc tội nỗi không? " Tần Họa tức giận đứng dậy, tại sao nàng ta phải quỳ ở đây chứ, mất mặt quá
Hình như có câu " Họa trong miệng mà ra "
Đúng như rằng.
9 Viện Nhị công chúa
Không khí im lặng đến đáng sợ, Tần Nhu vẫn bất động trên giường, gương mặt tái nhợt, một chút sức lực cũng không có
Chu thái y vẫn chăm chú bắt mạch cho nàng, chỉ là chân mày nhíu càng chặt, lộ ra sự sợ hãi, thở dài một tiếng để trấn tĩnh lại
" Bẩm Hoa quý phi, nhị công chúa vì dạo này tâm trạng bất ổn, kèm với quỳ lâu trong tuyết dẫn đến nhiễm phong hàn gây sảy thai "
Xong rồi, cái mạng già này đi tong mất thôi, mới sáng sớm mà đem tới đại họa cho ta, ta ngày ngày vẫn luôn ăn chay niệm phật mà
" Ngươi tự biết bản thân phải như thế nào chứ? " Hoa quý phi trầm xuống, giọng nói tràn ngập nguy hiểm
" Thần đã biết "
Giữ cái mạng này thì quái gì lại chẳng hiểu hàm ý trong lời nói của Hoa quý phi, với một người cao quý như Nhị công chúa, việc chưa chồng đã con rất đáng sỉ nhục, việc này lan rộng ra thì chẳng khác gì bôi tro trát trấu cả, không chừng cả đời cũng chẳng ma nào đến rước đi
" Ngươi lui ra đi " Hoa quý phi nhàn nhạt nói, Chu thái y cũng là người dưới phe của nàng ta
" Vâng "
Cánh cửa phòng nhanh chóng đóng lại
Hoa quý phi nắm lấy tay nữ nhi của mình, âm thầm ghi hận, mẫu phi sẽ không để con chịu thiệt nữa
_______________________________
Nhị công chúa lúc trước bị trúng độc, nay phát tác do nhiễm phong hàn
Đây là lời lừa dối che mắt người đời, sự thương cảm đối với nhị công chúa ngày càng tăng trong mắt dân chúng
Rất hay cho một Chu thái y
" Ám vệ tra được, nhị công chúa do sảy thai mới bất tỉnh " Tú Yên thấp giọng báo cáo, nhưng từ lúc nói đến giờ tiểu công chúa vẫn luôn im lặng trầm tĩnh, một chút hứng thú cũng chẳng có
Cứ như là mọi chuyện đều theo sắp xếp của tiểu công chúa
Trong thân xác của đứa trẻ
Nghĩ tới đây Tú Yên liền rùng mình một cái
Tần Uyển Tình vẫn nhàn nhã uống cạn tách trà
Lúc yến tiệc vô tình có va chạm với Tần Nhu, nàng cảm nhận mạch tượng nàng ta có vấn đề, đây là mạch tượng của người mang thai
Nàng vẫn luôn âm thầm quan sát xem cái thai của ai
Tần Nhu thường lộ ra ánh mắt chán ghét khi nhìn bụng của mình, như vậy chứng minh nàng ta đã biết được sự tồn tại của đứa bé
Khi quỳ trong tuyết, nàng ta biết rõ như thế làm tổn hại đến nó, nhưng vẫn kiên quyết quỳ ở đấy, đến lúc đau đớn, nàng ta ngoại trừ sợ hãi, trong đó còn lóe lên sự vui mừng
Tâm tư nữ tử cổ đại quá đáng sợ
" Hôm nay xuất cung " Trong cung ngột ngạt thật, nàng cũng muốn xem bên ngoài kia có gì thú vị hay không
" Việc này cần bẩm lên hoàng thượng " Tú Yên rất muốn đi, nhưng việc tùy tiện ra ngoài không phải ai cũng có thể quyết định
" Ừm, ngươi đi đi, nếu phụ hoàng không đồng ý, cứ trực tiếp đe dọa là được "
Phun nước mất, tiểu công chúa à, người ta là hoàng thượng, không phải con tôm, con tép đâu mà kêu nô tì đe dọa
Tự dưng cảm thấy cái đầu sắp không còn trên cổ nữa
Cuối cùng chỉ có thể nuốt nước bọt, ngậm ngùi đi
Cỡ 2 canh giờ sau, Tú Yên cầm lấy một thẻ bài màu vàng, lẽo đẽo đi đằng sau một đại cô nương xinh đẹp
" Ta nói ngươi xin phép phụ hoàng xuất cung, ai kêu ngươi đem người về.
10 Đi một vòng quanh khu chợ, Tần Uyển Tình mới để ý tới thời gian
Cũng đã quá trưa rồi
Đưa mắt nhìn " đại mỹ nữ " bên cạnh, thấy " nàng " ta có vẻ mệt mỏi, có chút miệt thị, sức lực kém cỏi
Coi như bản công chúa tốt bụng mời ngươi ăn cơm
Chọn một tửu lâu sạch sẽ, nàng thuê một gian phòng trên lầu hai, nhìn ra cửa sổ vẫn có thể thấy được toàn bộ khung cảnh bên ngoài, hướng xem khá tốt
" Mẫu thân, người thẫn thờ gì thế? " Tần Uyển Tình quơ quơ tay trước mặt người đối diện
Lưu công công có chút nghiến răng, còn không phải bị ngươi hành chết à, ngươi lại chỉ gọi hai bát cháo trắng, ai mà nuốt nổi
Thấy hắn không nói gì, nàng cũng mặc kệ, húp xong chén cháo, nàng mới nhìn hắn, chén cháo trắng còn lại chưa hề đụng đũa
" Không phải bụng ngươi không tốt sao? Húp tạm đi, lát nữa mới có món ăn "
" Bụng ngươi mới không tốt " Lưu công công hằng giọng nói, nhưng trong lòng chứa bao nhiêu ấm áp, quả thật dạo này bụng có chút đau thắt, thái y có kê thuốc, không có tác dụng mấy
Tại sao nàng biết à?
E hèm, thật ra bản cung lúc chung đụng vơi hắn trong xe, mới biết hắn bị đau dạ dày, không ăn nhiều đồ cay nóng là được
" Lưu Tâm " Lưu công công vừa húp chén cháo, chán ghét phun ra hai chữ
Tần Uyển Tình nhìn hắn, khó hiểu, Lưu Tâm là tên hắn thì phải, thật ra từ ngày hắn theo hoàng thượng, mọi người quen gọi hắn là Lưu công công, cái tên Lưu Tâm bị quên lãng từ rất lâu rồi
" Tên ta " Sợ nàng không hiểu, hắn miễn cưỡng giải thích
" Hừ, ngươi là Lưu Manh thì có "
".
11 Lưu Tâm trầm lặng cúi đầu ăn
Tần Uyển Tình mặc kệ, thu hồi tầm mắt, nàng cũng không tò mò gì nhiều
Lưu Tâm lâu lâu nhìn ra ngoài cửa, hoặc lén nhìn nàng, sau đó nhanh chóng làm như không có gì
Một lúc lâu không thấy Tần Uyển Tình động đậy gì, môi hắn mấp máy muốn nói gì đó nhưng lại thôi
" Có chuyện gì? " Giọng nàng lạnh tanh, đem theo hắn thật phiền phức
" Công chúa có thể giúp ta một chuyện không? " Lưu Tâm nói rất nhỏ, nhưng đủ để nàng nghe thấy
" Chuyện của ngươi liên quan gì ta "
" Ta.
12 Trong suốt lúc đi, Tần Uyển Tình chẳng buồn hé răng nói một câu nào, khác hẳn hoàn toàn khi nãy
Thiện Châu bồn chồn trong lòng, rốt cuộc người sau lưng đứa bé này là ai?
Nhìn sự lạnh nhạt của Tần Uyển Tình, hắn càng khẳng định đây không phải hài tử của hắn
Hoặc.
13 Tần Uyển Tình nói hồi cung thực chất chỉ là lấy cớ thôi
Nàng cần làm một số chuyện không thể để ai biết được
" Tính Phong, ở đây thanh lâu nào sắp đóng cửa "
" Cái này.
14 Dạo này Tần Họa và Tần Nhu vô cùng yên tĩnh
Khiến bản công chúa có chút buồn chán
Tần Uyển Tình nằm phơi nắng ngoài sân, bên cạnh chiếc sạp bằng ngọc là bàn gỗ nhỏ đựng đầy trái cây
Trời trong, mây trắng, không giống như sự ô nhiễm ở hiện đại
Có lẽ đây là thứ tốt nhất
" Thất muội muội, mau thay y phục đón hai vị ca ca kìa " Tần Thiện thở dốc chạy vào, vội dựng Tần Uyển Tình dậy
Nàng chỉ nhíu mày rồi ngoan ngoãn đi thay
Cũng phải, còn 3 ngày nữa là sang xuân rồi
Mau thật
______________
" Ngựa xe như nước " Là câu nói đầu tiên vang lên trong đầu Tần Uyển Tình
Cái kiểu chào đón xa hoa này cũng đúng thật đáng sợ
Tần Uyển Tình khoác trên người trang phục màu xanh rêu, vô cùng thoải mái, nàng đứng cạnh thái hậu, tay phải đặt lên tay của thái hậu
" Đứa nhỏ ngốc, con xem, nhớ phải thỉnh an ca ca của con đấy " Thái hậu cười hiều hòa, đôi mắt như muốn nhắm tít lại
" Nhi thần biết ạ! " Tần Uyển Tình cười nhẹ, gương mặt tĩnh lặng không xúc cảm
" Tam hoàng tử giá đáo, tứ hoàng tử giá đáo " Tiếng của vị công công nào đó the thé kêu lên, chắc chắn là không phải Lưu Tâm rồi
Cả hai hoàng tử đều anh tuấn, nét mặt tám chín phần giống nhau, đặc biệt họ là song sinh
Tam hoàng tử - Tần Phục một thân bạch y, nho nhã thư sinh, mỗi ánh mắt, mỗi nụ cười đều ấm áp như mùa xuân
Tứ hoàng tử - Tần Phúc thì ngược lại, toàn thân hắc y, khí thế ngút trời, băng lãnh, khiến người ta chỉ yêu chứ không dám với tới
Tuy song sinh nhưng tính cách chính là khác nhau một trời một vực, một bên mùa xuân còn bên kia lại là mùa đông lạnh lẽo
Tần Uyển Tình không ngừng trầm trồ, mỹ nam, mỹ nam
Khụ, giữ cho ta một chút ý tứ đi tác giả đại nhân
Hai vị hoàng tử nhanh chóng thỉnh an thái hậu, hoàng thượng và hoàng hậu, trước khi vào chỗ ngồi còn bỏ ra vài giây quan sát nàng
Đây là muội muội bọn họ sao?
Ừm, không tới nỗi tệ
Bọn họ ngay từ nhỏ đã được dặn không được thương tổn nữ nhân rồi, nhưng trong số tất cả hoàng tử, chắc chỉ có vị bát hoàng tử nhỏ tuổi là ngoan ngoãn nghe lời
Tại sao ư? Bởi nữ nhân ở đây chẳng ai đơn giản cả, thương hoa tiếc ngọc làm quái gì, dù trai hay gái thì miễn là kẻ thù đều phải chết
Chỉ có điều riêng Tần Uyển Tình thì họ không dám đụng chạm, chỉ cố gắng nâng niu, cũng chẳng biết tại sao, chỉ biết lần đầu gặp nàng thì ý nghĩ đó đã nảy sinh trong đầu họ
Tần Uyển Tình liếc nhìn hàng ghế của Hoa quý phi
Hôm nay không có hai tỷ muội kia đến
Mất mát quá đi
Ăn uống, trò chuyện, ca vũ.
15 Khéo léo trèo qua bức tường sau hoàng cung
Tần Uyển Tình phủi lớp bụi đất trên người, sờ sờ mấy cái trâm cài trên đầu đầy ghét bỏ
Thật muốn tháo xuống hết quá, muốn buộc đuôi gà cho gọn
Nhưng nghĩ lại dù sao Tú Yên đã rất tỉ mỉ làm tóc nên thôi
" Tiểu công chúa, người đi nhanh như vậy sẽ lạc đấy " Tú Yên xuất hiện sau lưng nàng, cung kính nói
Ngươi biết khinh công lại nhanh nhẹn như vậy thì làm sao mà lạc được
Với lại ta đã lớn rồi nhá
" Chúng ta chỉ có một canh giờ thôi, nếu bị phát hiện sẽ xong đời đấy " Tú Yên lo lắng, đêm nay là giao thừa, nếu vắng mặt thất công chúa thì cả hoàng cung sẽ gà bay chó sủa mất
Thêm nữa, tối nay có Tề đại tướng quân, xảy ra chuyện gì sơ suất thì coi như đầu không còn trên cổ nữa
Ngoài hoàng cung lúc này nhộn nhịp sắc màu, hay nói đúng hơn là đông như kiến cỏ
" Thất.
16 Trong hoàng cung lúc này sáng như ban ngày
Từng chiếc lồng đèn được gia công kĩ lưỡng, được thắp sáng rực rỡ
Dường như từng chiếc đèn lồng đều có giá thành rất cao nên các nha hoàn ở đây vô cùng cẩn thận, chỉ sợ lỡ mà làm rách thì có mạng cũng không đền nổi
Mà mỗi lần Tề Thương dắt tay nàng qua, nàng đều có thể cảm nhận ánh mắt nóng bỏng của những nha hoàn kia, đặc biệt là nhìn vào tay của nàng và Tề Thương, hận không thể thế chỗ nàng
Tần Uyển Tình chậc lưỡi
Cái này hình như, nàng có thêm địch nhân à
Nhưng mà căn bản nàng không dám rút tay ra, lỡ mà làm vị đại ca này khó chịu là tay không còn nữa mất
" Thương ca, muội có thể qua kia không? Muội muốn chào hỏi nghĩa phụ "
Tề Thương nhìn nàng, hắn vốn là người kiệm lời, suy nghĩ một chốc rồi gật đầu
Tần Uyển Tình như cá gặp nước, vội vàng lượn nhanh chóng, còn giơ tay lên bái bai nữa
Bái bai?
Hình như là hắn không biết, nhưng thấy hành động của muội ấy, có lẽ là chào hỏi đi
Tề Thương nhíu mày nhìn bóng dáng nhỏ bé đang tung tăng kia, cái miệng lúc nào cũng cười tươi, không ngừng ríu rít
Bất giác hắn cũng nở nụ cười nhạt, chỉ thoáng qua thôi
Muội ấy thay đổi rồi, đã trưởng thành
Một lát sau vài người chào hỏi hắn, hắn cũng gật đầu lấy lệ
Tề Yến Như suýt chút nữa rớt vỡ li rượu trên tay, nàng ta mới thấy đại ca cười phải không?
Không! không! Tuyệt đối không!
Hai tay nàng ta ôm lấy bả vai, cái quái gì vậy? Chuyện kinh dị gì vừa xảy ra thế?
Mặc dù đại ca cười rất đẹp nhưng Tề Yến Như một lòng sợ hãi
Hu hu, nàng ta sẽ nghe mẫu thân lên chùa xin lộc đầu năm
Đừng dọa nàng nữa
" Nhị tỷ, tỷ làm sao vậy? " Tần Uyển Tình không biết lúc nào đã đứng sau Tề Yến Như khiến nàng ta giật thót lên
" Muội, là thất muội sao? Dọa chết tỷ rồi " Tề Yến Như vuốt vuốt ngực vài cái, tim của ta đau quá!!
Tần Uyển Tình khó hiểu nhìn nàng ta, vị nhị tỷ này là nữ nhi thứ hai của Tề đại tướng quân, muội muội ruột của Tề Thương, đối xử với nguyên chủ rất tốt, hoàn toàn trở thành vị tỷ tỷ đáng tin cậy
Hôm nay nàng ta mặc trang phục màu xanh mạ nhạt, trang điểm nhẹ nhàng, không quá cầu kì nhưng đủ khiến người ta kinh diễm, là loại nữ nhân ôn nhu nhẹ nhàng
Loại mà nam nhân thích nhất
Và nàng thích nhất
Khụ.
17 Vũ Nhiên lặng lẽ ngồi sau gốc cây, ánh mắt của hắn dường như không chớp, cứ thẫn thờ nhìn chùm pháo hoa trên trời
Hắn vốn dĩ muốn đón năm mới cùng nàng
Nhưng cuối cùng vẫn chậm một giây
" Vương gia, chúng ta trở về thôi " Sau khi pháo hoa kết thúc, hắc y mới lặng lẽ ra nhắc nhở
Tam vương gia à! Người mau trở về đi, hoàng thượng sẽ giết hết đám chúng thần đấy, hôm nay là năm mới, năm mới đấy, hoàng thượng vốn dĩ đã chuẩn bị một mâm cỗ linh đình, đang hăng hái mời người đi thì phát hiện chẳng thấy người đâu cả
Huống hồ, sớm muộn gì nàng cũng là vương phi thôi
Trong lòng hắc y điên cuồng gào thét, nhưng bên ngoài vẫn giữ yên vẻ kính cẩn, không có chút cảm xúc nào
" Hồi cung " Hắn sẽ đợi, 5 năm nữa nhất định sẽ đường đường chính chính đón nàng về
_____________
6 năm sau.
18 Tần quốc có lẽ sẽ là thiên đường của những người đồng tính luyến ái
Bởi ở đây, nam nhân hoặc nữ nhân đều có thể yêu thương người đồng giới, hoàn toàn không bị kì thị gì cả
Hằng năm ở đây đều xảy ra một vài vụ
Nhưng càng ngày lại càng xảy ra nhiều h...
19 Bởi mới thức dậy nên gương mặt nàng hồng nhuận, đôi mắt còn đang mơ màng, cánh môi ướt át cứ mấp mấy muốn nói lại thôi
Chính là vô tình quyến rũ người khác
Tú Yên nhanh chóng bước vào, chu đáo chuẩn bị 2 thau nước ấm rửa mặt, ánh mắt lúc này chỉ chằm chằm nhìn thất công chúa
Hắn thầm kêu chết tiệt, dòng nước ấm kia chạm vào da mặt hắn khiến hắn có chút tê dại
Kiềm chế, phải kiềm chế
" Ở đây không có nước lạnh à " Vũ Nhiên lạnh giọng, có chút khàn khàn vì mới thức dậy
" Ngoài.
20 Tần Uyển Tình uống một ít canh, chỉ thấy canh hôm nay nhạt nhẽo kì lạ
Mà này. . .
Các người có tính cho bản công chúa ăn không vậy???
Vũ Nhiên ngồi bên cạnh nàng, tay không ngừng gắp thức ăn mĩ vị vào bát của nàng, miệng cười yêu chiều
Thái tử đã đặt đũa xuống từ lâu
Tam hoàng tử tắt mất nụ cười như gió xuân ấm áp thường ngày
Tứ hoàng tử nắm chặt đôi đũa, gần như muốn bẻ gãy, nô tài thân cận bên cạnh hắn ta nhanh trí nhắc nhở người đó không thể giết được
Lục hoàng tử " Cái quái gì.