1 Nếu bạn được sống lại lần nữa, việc thứ nhất cần phải làm là cái gì?Ăn?Uống?Hay là chơi đùa?Sai! Sai hoàn toàn!Chuyện thứ nhất mà Dư Tư Nhạc cần phải làm là cầm máu!Trong bồn tắm lớn, tràn đầy nước bị máu tươi nhuộm đỏ.
2 Chỗ ở của Dư Tư Nhạc là một biệt thự nổi tiếng ở thành phố C, người có thể định cư ở đây, đều là tầng lớp xã hội thượng lưu. Chỉ hai ngày ngắn ngủi, Dư Tư Nhạc đã biết rõ hoàn cảnh của khối thân thể này.
3 Mở laptop lên, Dư Tư Nhạc vào khung tìm kiếm, gõ ra ba chữ ‘Du Lăng Thần’, trên trang web nhanh chóng xuất hiện nhiều tin tức lớn. Du Lăng Thần, sinh ra ở thành phố C, là người nắm quyền tập đoàn Du thị.
4 “Tiểu Nhạc, ngồi xuống ăn cơm đi, em ở trong phòng bếp bận rộn cả buổi rồi, còn không đói bụng sao?”Trịnh Thiếu Hoa làm cho người ta có cảm giác đang chìm đắm trong vui sướng, khóe miệng cô nở nụ cười yếu ớt, mặt lộ ra tia ôn nhu, coi như cho dù đả kích anh ta thế nào, anh ta cũng không tức giận.
5 Không khí yên lặng xấu hổ, cây gậy bóng chày từ bên chân Dư Tư Nhạc lăn vào một góc tường, âm thanh lộp cộp vang lên trong đêm vắng. “Tôi nghĩ rằng…………Cô gặp tên trộm, phải biết gọi điện thoại báo cảnh sát.
6 A Bưu, là một bảo vệ bên cạnh Du Lăng Thần. Lúc anh ta nhận được chỉ thị của Boss, khi đưa tiểu thư đến trường, cả người hoàn toàn bị vây trong khiếp sợ.
7 Ngoài cửa sổ bóng đêm mờ mịt, yên tĩnh không một tiếng động. Trong thư phòng, ánh đèn chiếu sáng cảnh vật xung quanh, ngọn đèn xuyên thấu qua cửa sổ trong suốt, chiếu xuống cây cổ thụ bên ngoài, in bóng cây trên nền đất.
8 Tất cả mọi người đều cho rằng Boss có việc nên mới đi ra ngoài, vì vậy lúc Du Lăng Thần đi đến, mồ hôi lạnh trên tay các cô đều chảy ra. “Tiểu Nhạc, em đến công ty làm gì?”Một tiếng “Tiểu Nhạc” này, làm cho vẻ mặt nhân viên lễ tân trắng bệch như tờ giấy.
9 Dư Tư Nhạc là bị người khác đánh thức, cô mở mắt ra, nhìn thấy anh hai đang ngồi trên ghế sô pha nhìn mình. “Họp xong rồi hả?” Hai tay vô ý xoa xoa hai mắt nhập nhèm ngái ngủ, bộ dạng này đáng yêu nói không nên lời, nếu dùng những từ ngũ lưu hành trên mạng internet để hình dung, nhưng vậy chính là……….
10 “Chính là đầu óc choáng váng, còn đau một chút. ” Dư Tư Nhạc nói chuyện rất thoải mái, cũng không đem bệnh tình này làm cho quan trọng. Nhưng mà Trịnh Thiếu Hoa ngồi đối diện, lại nhìn cô chăm chú.
11 phong cách trang trí phòng ngủ của Dư Tư Nhạc thiên về mộng ảo, có nhiều đồ vật này nọ đều mang khát vọng lãng mạn, không thiếu nhất chiính là màu hồng tô điểm.
12 Trong lòng nhảy nhót, trong phút chốc như bị một gáo nước lạnh xối từ trên đầu xuống chân dập tắt. Hơi ấm cả người Du Lăng Thần từ từ giảm xuống, từ xa nhìn thấy bóng dáng mờ nhạt, trong đáy mắt một tia lạnh như băng.
13 Chờ lúc Dư Tư Nhạc trở lại, từ đầu không biết hai người này đã vì cô, định ra một bản tích cực về “kim chỉ nam tình yêu”. Trong tay bưng một ly nước trái cây, đem hai cái cốc đến trước mặt Du Lăng Thần.
14 Trong đầu cô bỗng nhiên nhảy ra ba chữ……. Phá quán!Dường như nghiệm chứng cho suy nghĩ trong đầu của Dư Tư Nhạc, Du Lăng Thần cầm chiếc đũa gẩy gẩy đĩa sò biển, “Đồ hải sản mà không nấu chín thì ăn vào rất dễ xảy ra tử vong”.
15 Nấu cơm không mất bao nhiêu thời gian, cũng không mất bao nhiêu việc. Nhưng mà, mỗi người đều có sở thích lười, Dư Tư Nhạc cũng không ngoại lệ. Lúc trước, dì Lưu làm hết toàn bộ công việc, bây giờ vừa rời đi, tất cả mọi chuyện đều rơi lên người cô, trong lòng dần dần sinh ra cảm giác chán nản.
16 Nữ sinh kia nói tên khách sạn, lái xe nhấn chân ga, xe rời đi. Khoảng chừng nửa giờ sau, xe dừng lại trước của một “khách sạn Húc Nhật. ”“Còn thất thần làm cái gì? Xuống xe nhanh lên một chút, tất cả bọn họ đang ở trên đó chờ đợi kìa.
17 Ở chỗ này lâu thêm một giây cũng như bị tra tấn. Trong phòng ăn phát chán, có nhiều người uống say, ngồi một chỗ ồn ào mù quáng. Còn về phần bọn họ đang nói cái gì, Dư Tư Nhạc không có hứng thú nghe.
18 Khắp phòng người say rượu đều lộn xộn. Dung Húc nổi nóng như muốn gầm lên, muốn hôn Dư Tư Nhạc. Nhưng cậu ta không lường trước được, Dư Tư Nhạc mạnh mẽ đẩy cậu ta ra, hai tay cô đã bị cậu ta nắm đến đỏ ửng.
19 Hai tay Dư Tư Nhạc không an phận nắm bắt lung tung. Thỉnh thoảng còn chạm đến chỗ không nên chạm. Ánh mắt Du Lăng Thần âm u, anh khẽ quát “chết tiệt”, giọng nói dần trở nên khàn khàn.
20 Không có cách nào tập trung tinh thần học được, Dư Tư Nhạc xoa xoa huyệt thái dương, thật vất vả chịu đựng đến giờ tan học. Thu dọn sách học xong, Dư Tư Nhạc cầm lấy túi xách đi về phía cổng trường.