101 Ban đêm gió thổi hiu hiu, mát mẻTrong thành phố xa hoa trụy lạc, tiếng ồn ào vẫn như trước. Lúc Dư Tư Nhạc ra ngoài, cũng không muốn gọi Tiểu Vương đưa rước, tùy tùy tiện tiện tìm một chiếc tắc xi.
102
103
104 Vừa về tới công ty, Du Lăng Thần bắt đầu tiến vào xử lý công việc. Đủ loại công việc phức tạp chi phối hết thời gian của anh. Dư Tư Nhạc đến bệnh viện An Khang, cô đổi quần áo bệnh nhân, được đưa vào phòng kiểm tra sức khỏe.
105
106
107 Trong căn hộ tập thể.
Trên sàn nhà vung vẩy đầy rác, chiếc thùng vốn dùng để đựng rác nằm lăn lóc trên mặt đất. Trên thành ghế sô pha, vài món quần áo nhăn nhúm nằm lung tung, phía bên phải còn đặt một thùng mì ăn liền chưa được mở.
108 "Trịnh Thiểu Hoa, con mẹ nó anh dừng lại cho bà đây. " Hà Tâm Hạ hận không thể lắc lắc vai anh, ngăn cản hành động anh uống bia, nhưng bàn tay xuyên thẳng vào người anh.
109 Bệnh viện Khang Ninh đứng đầu trong bảng xếp hạng bệnh tư, hễ mọi người có tiền đều có quyền đếnh bệnh viện Khang Ninh chữa bệnh, bởi vì ở đây thiết bị hiện đại, y bác sĩ đều có quyền uy trong giới y học.
110 "Ông xác định?" Trịnh Thiểu Hoa lạnh lùng phun ra ba chữ
Khóe mắt tà tứ nhếch lên, có chút ý lạnh bất cần đời.
Viên Chúc Hồng ngồi đối diện trông thấy vẻ mặt này của anh, không phải trong ấn tượng của người khác Trịnh Thiểu Hoa luôn là một người ôn nhu khiêm tốn sao?
Sau khi ông ta kinh ngạc vài giây, rất nhanh khôi phục lại bình tĩnh "Viện trưởng Trịnh, ngài cũng biết tôi là người đứng đầu có tiếng, tôi giống như sẽ lừa gạt ngài sao? Tôi biết rõ ngài không tin, còn cố ý phái người ngày đêm thăm dò hành tung của tôi, ngài có thể nhìn chính mình xem.
111 “Anh Trịnh, anh che chở cho cô ta khắp nơi, có từng nghĩ đến em không? Tôi mới là thiên kim tiểu thư danh chính ngôn thuận của nhà họ Hà, đối với nhà họ Hà cô ta chỉ là người ngoài, anh giúp cô ta, có thể tìm được chỗ nào tốt trên người cô ta?” Hà Nghiên Vũ bị chọc giận, giọng điệu nói chuyện ngày càng nặng.
112 Thông qua việc bịt miệng Phương Hàm, đáy mắt Trịnh Thiểu Hoa hiện rõ ý lạnh có thể thấy được.
Phương Hàm sợ tới mức run rẩy cả người, run run nói: “Thiếu gia, có người bắt cóc tôi.
113 Trong đầu Hà Tâm Hạ một khoảng trống không, có giọng nói không ngừng lặp đi lặp lại lời nói của Trịnh Thiểu Hoa.
Anh mắt kính lại yêu cô?
Hà Tâm Hạ lần nữa quan sát Trịnh Thiểu Hoa, tự hỏi có phải Trịnh Thiểu Hoa đang nói giỡn.
114 Từ trước đến nay Trịnh Thiểu Hoa nói là làm, anh lái xe hơn nửa tiếng, liền đến quán rượu theo lời người phục vụ.
Quán rượu này là quán rượu nổi tiếng ở thành phố C, bên trong rồng rắn lẫn lộn, cái loại người gì cũng có.
115 “Bình Tử. . . . . . . . ” Trịnh Thiểu Hoa cất giọng gọi một tiếng.
Bình Tử vẫn vây quanh Hà Tâm Hạ không để ý đến người khác.
Tầm mắt Trịnh Thiểu Hoa dần dần chuyển về hướng kia, trống rỗng, tất cả đều là hư vô.
116 Thế lực ngày càng lớn mạnh, không ai có thể vĩnh viễn đứng ở nơi cao, bởi vì sau lưng anh, còn rất nhiều người tre già măng mọc, rất khó cam đoan sẽ không chen chúc nữa.