81 Nhưng kế hoạch luôn thay đổi khó lường. Trong phòng làm việc trên tầng cao nhất của tập đoàn Du thị. Ba gã thám tử tư đứng cùng một chỗ, cầm trong tay một xấp ảnh chụp.
82 Từ sau khi trở về biệt thư, Dư Tư Nhạc vẫn luôn cúi đầu. Cũng không phải vì áy náy. . . . . Mà là vì hơi thở quá mức lạnh như băng của Du Lăng Thần. Đã mấy ngày Dư Tư Nhạc không về nhà, khi ngồi vào ghế sô pha mềm mại thì có cảm giác rất nhớ.
83 Sau khi ở trong hồ bơi gần một giờ, Dư Tư Nhạc và Du Lăng Thần mới trở về phòng. Bóng đêm dần dần buông xuống, vừa bước vào đêm tối, cảnh biển đẹp hoàn toàn thay đổi.
84 Không có Dung Húc đi theo, không khí lập tức yên tĩnh rất nhiều. Du Lăng Thần xoa xoa trán mình, nói: "Tiểu Nhạc, chúng ta lên đỉnh du thuyền ngồi một chút đi.
85 Sau khi trở lại phòng, không biết Du Lăng Thần tìm đâu được một lọ thuốc, chuẩn bị thoa cho Dư Tư Nhạc. "Xốc quần áo lên cho anh xem một chút. " Du Lăng Thần không thấy vẻ khó chịu hiện trên mặt Dư Tư Nhạc.
86 Trước lạ sau quen, ngủ thêm vài lần, cho dù người có năng lực kém, cũng học được cách bình tĩnh. Sáng sớm hôm sau, trong chớp mắt Dư Tư Nhạc mở mắt ra, thì nhìn thấy gương mặt quen thuộc của anh hai, khoảng cách chỉ có vài centimet.
87 Buổi tối hôm đó, sau khi Du Lăng Thần trở về, đã nhìn thấy Dư Tư Nhạc thở hổn hển đỏ bừng mặt, ngồi trên ghế sô pha xem ti vi. Anh cầm một cái bánh ngọt trong tay "Đây là bánh ngọt hương việt quốc mà em thích nhất.
88 Qua ba lần uống rượu, rất nhiều người say đến gục xuống, đạo diễn Vệ cụng bị rót rượu đến say mèm, trong miệng không ngừng nói những điều mơ hồ. Dư Tư Nhạc không dính một giọt rượu, có thể nói là người tỉnh táo nhất trong đám người.
89 Du Lăng Thần trở lại biệt thự, cảm thấy bên trong cũng không có ánh sáng của bóng đèn, đôi mày kiếm nhíu chặt lại một chỗ. Trong biệt thự trống rỗng, không có mùi cơm chín như thường ngày.
90 Người kia hoảng hốt nói: ":Đại ca, không xong rồi, khách sạn này bị cháy rồi, lầu ba đều bị cháy. "Tay Du Lăng Thần nắm tay lái, run dữ dội, giọng nói lạnh thấu xương vang lên trong điện thoại: "Gọi người kia nghe điện thoại.
91 "Theo anh trở về. "Du Lăng Thần không có thời gian quan tâm đến đám nhân viên chữa cháy, ánh mắt nhìn chăm chú vào Dư Tư Nhạc, ánh mắt không cho phép cự tuyệt, bắt lấy bàn tay Dư Tư Nhạc, đi ra khỏi đám người.
92 Đêm, mọi âm thanh đều yên tĩnh, ngôi sao nằm rải rắc cả bầu trời đêm, ánh sáng lấp lánh chiếu xuống mặt đất. Trong phòng tắm thỉnh thoảng truyền đến tiếng nước chảy, trong màn đêm càng vang dội hơn.
93 Trong khoảng thời gian này, trong giới thương mại ngày càng có sự thay đổi, thành phần không an toàn này xuất phát từ rất nhiều công ty nhỏ. Tình hình của nhà họ Dung và nhà họ Du ngày càng căng thẳng, từ mấy tháng trước sau khi xuất hiện tin tức không hòa thuận, cả hai nhà cắt đứt mọi hợp tác hạng mục trong tập đoàn.
94 Du Lăng Thần đi đến, khiến cho rất nhiều người đang làm việc chú ý. Sau khi đạo diễn Vệ trông thấy anh, cũng gật đầu với anh, xem như chào hỏi, sau đó tiếp tục nhìn vào màn hình, thật chăm chú nắm bắt tình hình ảnh.
95 Có lẽ phát hiện sự phẫn nộ giữa hai người ngày càng cao, vài nhân viên nắm chặt tay Thích Nghi Thụy, kéo anh ta ra xa. Bộ phim vừa mới quay, lúc này thay đổi người, cũng không có ảnh hưởng gì.
96 Dư Tư Nhạc ngồi lên xe bọn họ, chiếc xe băng qua nhiều đường lớn giao thông phức tạp, cuối cùng ra khỏi thành phố, đến vùng ngoại ô. "Rốt cuộc các người muốn đưa tôi đi đâu?" Trong lòng Dư Tư Nhạc xuất hiện vẻ bất an, lo lắng Dung Húc sẽ bắt cóc uy hiếp.
97 Ánh mặt trời chiếu vào nhà, từng tia nắng có màu sắc chói chang. Dư Tư Nhạc mơ mơ màng mang đưa tay xoa thắc lưng mỏi nhừ, không chạm được lồng ngực cứng rắn bên cạnh, trong lòng hơi nghi hoặc, cưỡng ép mình mở mắt ra.
98
99
100