1 Lúc nhận được điện thoại của Lạc Lãnh Thần, An Nhiên đang đánh máy một bản tài liệu, di động trong túi vang lên, An Nhiên lấy điện thoại ra, nhìn dãy số vừa xa lạ lại vừa quen thuộc trên màn hình, lòng bàn tay tự nhiên chảy ra một lớp mồ hôi.
2 Lúc tối, An Nhiên vẫn giống như trước đây, về nhà nấu cơm từ sớm, thức ăn tối nay không tệ, có cá ngừ sốt cà. Nhìn món cá sốt cà bốc hơi nóng khi vừa làm xong, trên mặt An Nhiên nở nụ cười , món ăn này là món ăn yêu thích của Lạc Lãnh Thần , tuy rằng anh muốn ly hôn với cô, nhưng cô tin rằng có trả giá thì nhất định sẽ có đền đáp.
3 An Nhiên không ngờ được , Vũ nhiêu năm không gặp lại là giám đốc mới mà Lạc Lãnh Thần trả số tiền lớn, vét sạch tâm tư để mời bằng được về đây, hơn nữa rất trùng hợp lại là lãnh đạo trực tiếp của cô.
4 An Nhiên mơ hồ tỉnh dậy, là do lạnh mà tỉnh, lúc này đã là cuối thu, ban đêm không đắp chăn, cô liền tỉnh. Bên cạnh không có một bóng ngườì, vuốt lên giường lạnh như băng, An Nhiên nhìn chăn mền trước mặt bày lộn xộn, chăn rất dày, rất ấm áp, nhưng anh vẫn rời đi, thậm chí còn không đắp chăn cho cô.
5 Làm đi, hai chữ này, lúc ấy Lạc Lãnh Thần không biết thời điểm mình nói ra câu nói này rốt cuộc cảm giác thế nào, đáy lòng, như có cái gì đó, đau đớn, bắt đầu khởi động, rất nhiều năm sau, anh mới biết khi đó bản thân lúc đó là đã để đánh mất thứ gì, đã vứt bỏ cái gì.
6 Ngày hôm sau, Lạc Lãnh Thần cũng tới, An Nhiên ít nhiều gì cũng có chút được quan tâm mà lo sợ, bấm ngón tay tính toán, số lần Lạc Lãnh Thần xuất hiện trước mặt cô hai ngày này còn nhiều hơn so với những ngày trước cộng lại.
7 Vài ngày sau đó, Lạc Lãnh Thần không xuất hiện nữa, mỗi ngày An Nhiên đều ngẩn người ở trong phòng bệnh. Vũ đi rồi , Lạc Lãnh Thần cũng không ở đây, bên trong bệnh viện chỉ có một mình cô, lạnh lẽo cô đơn.
8 An Nhiên và Lạc Lãnh Thần lại một lần nữa chia tay chẳng vui vẻ, nhìn phòng bệnh trống trải, và cả gương mặt mệt mỏi của chính mình, An Nhiên nắm chặt đơn thỏa thuận ly hôn trong tay, xế chiều hôm nay thông báo phải không? Đến lúc đó , nhất định sẽ có rất nhiều phóng viên truyền thông đến, Lạc Lãnh Thần, rốt cuộc, anh sẽ nói như thế nào?Đến chiều, An Nhiên mở TV lên, vừa đúng lúc truyền hình trực tiếp.
9 “Thần, tại sao cô ta lại ở đây?!”Một tiếng thét chói tai từ trong miệng Bùi Thi Thi bật ra, khiến động tác của người đang ngồi trên ghế sofa bỗng cứng đờ, lúc này, cô bất chấp mọi thứ thận trọng hay không thận trọng, không phải Thần đã nói anh và cô ta đã ly hôn rồi sao? Vậy sao cô ta còn lấy tư thế nữ chủ nhân ngồi ở trên ghế sofa?!?An Nhiên nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Bùi Thi Thi đang kéo vali vào trong.
10 Lúc An Nhiên đến công ty, một tốp đồng nghiệp liền vây lấy, sôi nổi biểu hiện sự quan tâm của mình. “An Nhiên, nghe nói bệnh cũ của cậu đột nhiên tái phát phải nhập viện?”Người nói chính là bạn tốt nhất của An Nhiên ở công ty, bình thường cũng rất hay giúp đỡ cô – Tiếu Tiếu.
11 Việc của công ty cũng không quá nhiều, sau khi xử lý trong chốc lát, An Nhiên ngửa đầu nằm trên ghế dựa, tính nghỉ ngơi một chút, cũng không biết Tiếu Tiếu lấy đâu ra một cốc cà phê còn nóng đưa cho cô: “Uống đi.
12 Đến tối An Nhiên vội vàng trở lại gian phòng của mình thu xếp đồ đạc, cô dự định đêm nay sẽ đến khách sạn ở, phòng này… cô rốt cuộc cũng không ở nổi nữa, mỗi tấc ở nơi này đều tỏa ra mùi nước hoa thoang thoảng, đó là mùi nước hoa trên người Bùi Thi Thi, An Nhiên cười, cô cũng đã định buông tay Lạc Lãnh Thần, cô không xứng với anh, cần gì phải gò ép nhau? Cô đã hiểu rõ, Bùi Thi Thi phải dùng trăm phương ngàn kế như vậy để nhắc nhở, ở trong nhà này, cô chẳng qua chỉ là một người ngoài đến ăn nhờ ở đậu?!Thôi được, chính cô ta không thoải mái, cũng không có lý do gì khiến người khác không thoải mái theo cô ta, nhớ lại biểu hiện khác thường của Lạc Lãnh Thần lúc ban ngày, anh rất không vui, cô đã nhìn ra, lúc ấy cô còn nghĩ tại sao anh lại như thể bị ai chọc đến, bây giờ nghĩ lại, chắc là Bùi Thi Thi mất hứng cũng ảnh hưởng đến tâm trạng của anh rồi.
13 An Nhiên sửng sốt, câu hỏi bất ngờ của Vũ giống như một dây cung kéo căng lòng cô, quên cả việc nuốt đồ ăn trong miệng xuống, đột nhiên lúc này cảm thấy ớt dường như rất cay, cả nước mắt nước mũi cũng sắp vì cay mà chảy ra rồi.
14 An Nhiên và Vũ cùng nhau đi vòng quanh đường chạy toàn bộ trường học được một lúc lâu, đồ ăn vừa ăn xong tiêu hoá cũng được kha khá, dọc đường An Nhiên hỏi Vũ rất nhiều lần, đến cùng là anh đã nói gì với người bảo vệ để ông ấy cho họ vào, nhưng từ đầu đến cuối Vũ đều chỉ nói một câu: “Bí mật!”Hỏi nhiều lần không được, An Nhiên dứt khoát không hỏi nữa, tìm một ghế đá ngồi xuống nghỉ ngơi, cô ngẩng đầu, trên mặt hiện lên một vầng sáng, theo đường cổ duyên dáng dần trượt xuống.
15 An Nhiên vào nhà, người giúp việc mới đến vâng lời đi vào trong phòng bếp chuẩn bị đồ ăn, không hề có chút biểu hiện giật mình hay tò mò nào đối với nữ chủ nhân đã ly hôn nay lại trở về ngôi nhà này.
16 Hai tay bị Lạc Lãnh Thần giữ chặt trên đầu, cơ thể cường tráng của anh đè ép xuống một cách chuẩn xác, Ân Nhiên hít một hơi lạnh, không biết là vì toàn thân tê dại hay là vì bị anh choán hết không khí trong lồng ngực.
17 Ngồi trên sô pha trong phòng khách gần như suốt cả đêm, Lạc Lãnh Thần rút hết điếu thuốc này đến điếu thuốc khác, anh rất ít khi hút thuốc, chỉ những lúc toàn bộ kế hoạch bị đảo lộn, cần tự mình sắp xếp lại tâm trạng từ đầu mới có thể hút một điếu, nhưng, anh nhìn gạt tàn thuốc đã gần đầy, anh đã hút trọn một bao thuốc lá.
18 Ngày hôm sau An Nhiên tới công ty, tự tay nộp đơn xin từ chức cho trưởng phòng, cô là một nhân viên quèn muốn từ chức, về cơ bản chỉ cần nói một tiếng với trưởng phòng, trước kia từng có đồng nghiệp từ chức cũng làm như vậy, có điều lúc này trưởng phòng thế nào cũng nói quy định của công ty đã được sửa đổi, không thể chấp thuận cho cô nghỉ việc, nói mình đã không còn cái quyền cho ai nghỉ thì nghỉ kia, nếu cô muốn từ chức chỉ có thể đi tìm Lạc tổng.
19 “Vũ?”Vũ xuất hiện ở đây, An Nhiên không thể không giật mình, sau khi cô thôi việc liền rời khỏi khách sạn, sau đó cô đến nơi này mà không nói cho ai biết, sao Vũ có thể tìm được cô?Vũ xoay người, thấy người mình cực khổ tìm kiếm bao nhiêu lâu nay đang đứng trước mặt , kích động đi về phía trước đột nhiên ôm lấy An Nhiên, chất vấn cô nhưng lo lắng còn nhiều hơn: “Nhiên Nhiên, thời gian qua em ở đây sao? Tại sao thôi việc cũng không nói một tiếng? Thân gái một mình như em ở tại vùng ngoại thành thế này, nếu xảy ra chuyện gì thì làm sao bây giờ?”Anh hỏi liên tiếp, khiến An Nhiên không biết nên trả lời anh thế nào, nhìn thấy bộ dạng Vũ lo lắng, bây giờ nghĩ lại thấy chính mình khi đó quả thật hơi quá mức thô lỗ, cô chỉ lo bản thân trốn tránh mọi thứ trước mắt, lại quên người mất người xung quanh cũng sẽ lo lắng ình, Vũ lo lắng đến như vậy, thật không biết ba và mẹ sốt ruột thế nào.
20 Hai tay An Nhiên ôm mấy thứ đồ linh tinh đứng ở trước cửa một lúc lâu, cô vốn đang ở vùng ngoại thành, nhưng ngày hôm qua nhận được điện thoại của mẹ lén gọi tới, nói là bà và ba cô vốn đang đi du lịch, nhưng lại nhận được một lá thư điện tử nặc danh gửi tới, không ngờ đó lại là bản sao của bản thỏa thuận ly hôn giữa Lạc Lãnh Thần và An Nhiên, ông An vừa nhìn thấy liền nổi giận, ngay lập tức thu dọn đồ đạc vội vàng bay trở về, sau đó bực bội ngồi một mình trong nhà, bà An cũng không thể tin được chuyện này là sự thật, muốn gọicon gái của mình về, hỏi xem đó có phải sự thật hay không, nhưng ông An mặt đen thui đang ở đằng kia, bà cũng không dám gọi điện thoại cho An Nhiên.