41 Một lần nữa quay lại công ty, đứng ở dưới toà nhà, ngẩng đầu lên, An Nhiên nhìn toà cao ốc này, đây là một công ty lớn dưới tên Lạc Lãnh Thần, toà nhà này cũng là sản nghiệp của anh, rốt cuộc, lại một lần nữa quay về nơi này.
42 Làm việc cả một buổi sáng, Lạc Lãnh Thần phát hiện mình hoàn thành công việc sớm hơn bình thường, kéo cà vạt, nới lỏng một cúc áo đầu tiên trên áo sơ mi, Lạc Lãnh Thần ngẩng đầu một cái, liền có thể nhìn thấy phía sau cửa kính, ở phía đối diện, một bóng dáng đang cúi đầu cố gắng làm việc.
43 An Nhiên ôm bên má sưng vù, Bùi Thi Thi cực kỳ giận dữ, hận không thể đi tới cho cô mấy cái bạt tai nữa!“Cô Bùi. ” An Nhiên tránh né cô ta nhìn về phía một bóng ngoài đang chạy trốn bên ngoài, “Quả thật, tôi là người đàn bà mà Lạc Lãnh Thần không cần, là vợ trước bị anh ta vứt bỏ, chỉ có điều, hiện giờ tôi chính là thư ký của anh ta, cô là người của công chúng, hi vọng cô nên giữ lại đường lùi ình, vừa rồi lúc cô đánh tôi hẳn đã bị người khác chụp được, bây giờ đuổi theo, vẫn còn kịp đấy.
44 Một cô gái uống say ngồi một mình cạnh quầy bar, ánh sáng đỏ mờ ảo xung quanh thỉnh thoảng chiếu lên mặt cô, che đi phần lớn khuôn mặt cô trong bóng tối, phần lộ ra chỉ có đôi môi mềm mỏng, nho nhỏ giống như một quả anh đào, trên mặt vì nhuốm hơi rượu, lộ ra nhan sắc ngọt ngào, theo cái miệng nhỏ nhắn khẽ mím khẽ mở, cúi đầu lời nói mềm nhẹ từ bên trong tràn ra, dẫn dắt đông đảo ánh mắt của mấy người đàn ông đi qua chỗ này, nhìn chằm chằm vào cô gái có khả năng trở thành diễm ngộ của mình ở quán bar này.
45 An Nhiên nằm ôm cái trán đau nhức, lẩm bẩm thả người vào trong sofa, chân duỗi thẳng về phía bóng tối, xung quanh, lại là những tiếng hít sâu, nhưng tất cả ở trong tai An Nhiên, đều tự động bị loại bỏ.
46 An Nhiên phát hiện cuộc sống của cô chỉ có thể dùng hai chữ sợ hãi để hình dung, thử nghĩ mà xem, tỉnh dậy, ở trong phòng tổng thống xa hoa nhưng hoàn toàn lạ lẫm, chưa tính là đáng sợ, nhiều nhất chỉ là kinh ngạc, nhưng, khi cảm thấy trên giường có cái gì ấm áp thêm việc quay đầu lại thấy một người đàn ông không biết đến từ lúc nào đang ngủ bên cạnh, kinh ngạc hoàn toàn chuyển thành sợ hãi ngay lập tức.
47 Phá hoại? An Nhiên nhìn về phía Thẩm Mặc, khó hiểu. “Tôi có khả năng giúp cô, thế nào?” Đầu ngón tay lau nước mắt cón vương lại trên mặt cô,anhcười nhẹ, trong mắt, thâm trầm không thấy đáy.
48 An Nhiên mặc dù có phần sợ hãi , nhưng vẫn hờ hững nhìn hắn , hỏi lại : “Tôi tại sao phải chạy ?”Lạc Lãnh Thần nhíu mày , lá gan của cô dường như lại lớn hơn một chút rồi.
49 Toàn thân An Nhiên thoáng cứng ngắc lại , được người đàn ông cởi áo khoác của mình choàng lên người của cô , vừa đúng che đi sự cứng đờ của cô , cảnh này rơi vào trong mắt Lạc Lãnh Thần , nắm tay mạnh mẽ xiết chặt , hiện tại hắn nhìn cảnh tượng này chỉ cảm thấy chướng mắt ! Chướng mắt đến đáng ghét!An Nhiên có chút kinh ngạc , không ngờ lại chính là Thẩm Mặc , lúc cô đi không phải anh còn ngồi trên ghế sô pha xem TV sao? Tại sao lại xuất hiện ở đây ?Thẩm Mặc nhéo nhéo cái mũi hồng của cô , lông mày trên khuôn mặt tuấn dật nhướn lên mang theo sự cưng chiều : “Không phải bảo em chờ anh lấy xe chở em sao ? Sao lại tự mình đi đến đây ? Còn giận anh à?”An Nhiên nhìn thấy bộ dạng đối đãi với bạn gái tự nhiên này , giống như giữa bọn họ thật sự có cái quan hệ như thế , nhíu mày không thích ứng được , lại không biết động tác này của mình nhìn qua càng giống như một kiểu làm nũng.
50 Trên xe , mặt trên kính chiếu bóng dáng Lạc Lãnh Thần không ngừng thu nhỏ lại dần lùi về sau , cuối cùng trở thành một chấm đen nho nhỏ rồi biến mất , thân thể cứng ngắc của An Nhiên lúc này mới dần thả lỏng xuống , Thẩm Mặc bên cạnh nhìn thấy bộ dạng cô thở dài nhẹ nhõm một hơi , ngữ khí hầm hầm : “Hình như cô rất sợ chồng trước?”An Nhiên sửng sốt , không biến nên gật đầu hay là lắc đầu , có rất nhiều chuyện và sợ hãi , ngay vị trí của trái tim này , quá khứ trước đây luôn khảm chặt , giống như lúc này , chỉ cần nhìn thấy Lạc Lãnh Thần , cô liền sợ hãi không nhịn được.
51 An Nhiên nghĩ Thẩm Mặc chẳng qua chỉ là nói giỡn mà thôi , mà có khi đến anh cũng không hiểu rõ. Thử hỏi , Thẩm Mặc , độc bá một phương tổng hợp cả nhà đại quan và đại phú , nếu như người trong anh thật sự muốn anh xem mắt , anh muốn tìm một thế thân cũng có thể tìm một người nhìn tương đối khá a , An Nhiên nhìn nhìn tướng mạo bình thường của mình , miễn cưỡng xem như là mặt mũi thanh tú , nhưng không thể tính là có dáng người nóng bỏng, tự động vuốt ve chính mình.
52 Đứa cháu hồ đồ ngu xuẩn không khéo léo của mình lại chủ động dẫn con gái về nhà cho ông gặp hơn nữa còn nói là cháu dâu ông?Sự kinh ngạc và niềm vui ngắn ngủ qua đi , Thẩm lão gia rất lãnh đạm bình tĩnh lau vết nướt trà mình vừa phun ra , lại đưa mắt nhìn đánh giá người con gái được gọi là cháu dâu của mình lần nữa.
53 Thật vất vả mới mới từ bên trong thoát ra , An Nhiên nghĩ tới những lời lúc trước Thẩm Mặc từng nói , không kìm được nói : “Các cô và dì nhỏ của anh đều rất tốt.
54 An Nhiên ngồi bên trong phòng khách , toàn bộ người trong Thẩm gia hầu hết đều ở đây , cô có chút đứng ngồi không yên , đối với Lạc thiếu trong miệng người hầu kia , cô không xác định rốt cuộc có đúng là Lạc Lãnh Thần hay không , nhưng mà , cô biết , hiện tại người cô không muốn nhìn thấy nhất chính là Lạc Lãnh Thần , nếu người tới là hắn , vậy hắn , rốt cuộc muốn làm gì ?Bàn tay to hàm chứa sự trấn an vỗ nhẹ lên vai của cô , An Nhiên ngẩng đầu nhìn , kkhông ngờ là Thẩm Mặc , xung quanh vang lên một tiếng cười nhẹ mờ ám , ngay cả bà Thẩm cũng xoay người đi không nhìn An Nhiên , bả vai hơi rung rung , giống như đang nén cười , khuôn mặt An Nhiên từ từ đỏ lên , rụt đầu hận không thể đem mình vùi vào bên trong mai rùa , có cần phải làm trò xấu hổ thế không.
55 Tin tức này , giống như một tia sét , đánh mạnh vào trái tim An Nhiên. Đính hôn , cô cùng Thẩm Mặc? Chính lúc cô còn đang giật mình , Thẩm Mặc rấtcó tính toán trước , nghêng người một cái hạ xuống môt nụ hôn lên má cô , người ngoài nhìn qua , đây có lẽ là không kìm lòng nổi giữa hai người yêu nhau , nưng mà , An Nhiên lại mơ hồ có phần cảm giác được , anh chủ yếu là vì che đi khuôn mặt kinh ngạc với những người ngồi trong phòng.
56 Một đấm kia của Lạc Lãnh Thần dùng bảy tám phần sức lực đánh ra , lại bị Thẩm Mặc trở mình một cái nắm chặt tay chặn hắn lại , cảm thấy mặt mũi của mình bị xem thường một cách nghiêm trọng , nhất là … Lạc Lãnh Thần liếc nhìn An Nhiên còn ngồi dưới đất , nhất là ở trước mặt cô ta , sao hắn có thể thua?!Nhìn ra được Thẩm Mặc cũng không phải ngọn đèn cạn dầu , sắc mặt xanh mét của Lạc Lãnh Thần cùng bộ dạng có chút nhàn nhã của Thẩm Mặc hình thành nét đối lập rõ rệt , một tay dễ dàng túm lấy tay Thẩm Mặc , Lạc Lãnh Thần ngoài cười như trong không cười : “Tốt , tôi nghe nói Thẩm Thiếu anh cũng là một người luyện võ , bình thường không có chuyện gì cũng thích đánh đấm , vừa hay , hôm nay hai anh em chúng ta nhân tiện thử xem?”Thẩm Mặc nhíu mày , một tay khác từ phía sau nhanh chóng kìm chế tay Lạc Lãnh Thần đang nắm chặt cổ tay mình , dùng sức bóp chặt các đốt ngón tay của hắn , trên mặt , vẫn thản nhiên mà cười.
57 Bởi vì Thẩm Mặc bị vẹo cổ , cho nên An Nhiên và anh cần phải đi ra khỏi nhà đến bệnh viên. Trên đường , Thẩm Mặc vẫn luôn duy trì tư thế nghiêng đầu không di chuyển nửa phân , bên cạnh , An Nhiên chỉ cần vừa nghĩ tới bộ dạng lúc nãy của anh liền cảm thấy buồn cười , ở trên xe không biết đã là lần thứ mấy cô nhịn không được bật cười , mỗi lần cười là mỗi lần sắc mặt của Thẩm Mặc u ám vài phần , đến cuối cùng sắc mặt đã tái mét không khác gì cái đáy nồi.
58 An Nhiên thế nào cũng không nghĩ ra , người xuất hiện ở trước mắt mình , lại chính là Thẩm Mặc , không phải anh đã đi rồi sao ? Tại sao lại xuất hiện ở đây ?Nghi vấn trong lòng từng bước từng bước xuất hiện , người cũng đã bị Thẩm Mặc hung hăng ôm vào lòng : “Xảy ra chuyện , đến khi nào cô mới nghĩ đến tôi đầu tiên ?”Có lẽ do rất sợ hãi , mẹ ở bên trong cũng không biết như thế nào , An Nhiên không có đẩy vòm ngực của anh , ngược lại còn chen vào bên trong một chút , hai tay ôm chặt thắt lưng Thẩm Mặc : “Trong nhà , hình như chỉ có một mình mẹ tôi…”Thẩm Mặc vỗ vỗ đầu của cô , có phần không đành lòng khi lại trách móc cô , chỉ an ủi : “Không có chuyện gì , nhất định sẽ không có chuyện gì , cô xem , cảnh sát không phải đã tới rồi sao?”An Nhiên lúc này mới thấy có nhiều người ở đây như vậy , bản thân còn ôm Thẩm Mặc , hai má đỏ lên vội vàng cúi đầu : “làm sao anh biết mà đến?”Thẩm Mặc cười , lại là bộ dạng không chính khí đấy , con ngươi thâm trầm bị anh che khuất , An Nhiên nhìn không thấy : “Nhớ tới lúc ở trên xe thì cảm thấy không thoải mái , luôn nghĩ phải đòi một chút ưu đãi mới được , càng nghĩ thì càng thấy khó chịu , liền tới đây.
59 “Thần. . ” Bùi thi Thi cố nhẫn nại cố hết sức đỡ hắn lên giường “Cẩn thận chút”Nhiên Nhiên , Nhiên Nhiên , trong miệng của hắn , dường như chỉ có thể phun ra mấy chữ này.
60 Trước cửa nhà Thẩm Mặc , An Nhiên ôm túi đồ của mình không chịu đi vào. “Thế nào , cô còn sợ gì ? Sợ tôi cưỡng ép cô ?” Thẩm Mặc nhíu mày , buồn cười nhìn An Nhiên , tầm mắt càng không chút kiên nể gì đánh giá trên dưới người cô.