Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Vương Phi Độc Sủng Thật Yêu Nghiệt

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 50
Chương mới nhất: Chương 49: Kết Thúc
Cập nhật cuối: 7 năm trước
Thể loại: ngôn tình cổ đại xuyên không Nữ chính là Ngôn Hoài, nàng chấp nhận sống bình lặng nửa đời người trong phòng thí nghiệm cũng vì một lòng với tổ chức.

Danh sách chương Vương Phi Độc Sủng Thật Yêu Nghiệt


Chương 21: Sư Tỷ

21 Mùi thuốc nồng nhưng lại khiến người khác cảm giác thoải mái

Nữ nhân mơ hồ mở mắt, khắp người nàng ta đau nhức, từ ngực trở xuống đều được băng bó cẩn thận, nhìn chẳng khác nào xác ướp, cổ họng có chút khô khốc đau rát

" Đây là.


Loading...

Chương 22: Cháy (1)

22 Tú Yên đưa một phong thư cho Tần Uyển Tình

" Sát nhập hai bang sao? " Tần Uyển Tình hơi nhíu mày

Bang Sát vậy mà đồng ý giao nạp mình

Chẳng lẽ hôm qua mọi người trong bang đều bị đập cho ngu người rồi à

" Dạ! Sáng nay bên Sát đã trở thành quân đồng minh " Tú Yên hơi ngu ngơ, bọn họ dùng sức phá nó, thậm chí suy nghĩ chu toàn, cuối cùng sau một đêm lại trở thành đồ của mình

Cái kiểu dâng mỡ cho mèo này làm người ta sợ hãi

" Giữ lại, tạm thời quan sát "

" Vâng! "

Tần Uyển Tình gương mặt không gợn sóng, trong lòng suy nghĩ xa xăm

Bản công chúa cảm thấy có chuyện gì đấy không ổn, mọi thứ diễn ra quá yên bình

" Điều tra xem trong cung dạo này có chuyện gì "

Dạo này không thấy xuất hiện vị ca ca nào của nàng cả

" Thất công chúa, Càn cung của hoàng hậu tự dưng bốc cháy " 1 tiểu nô tì sắc mặt tái nhợt chạy vào, đầu tóc có chút rối, tâm trạng hoảng loạn

" Cái gì? " Tần Uyển Tình cả kinh, vội vàng chạy

Mẫu hậu! Mẫu hậu! Không ổn

__

Càn Cung

Lúc này chẳng khác gì một mảnh hoảng loạn, nô tì, thái giám đều hớt hải dập lửa

" Hoàng hậu!! "

" Mau cứu giá!! "

".


Chương 23: Cháy (2)

23 Tần Uyển Tình cúi đầu nhắm mắt lại

Bên ngoài vẫn còn nghe rõ tiếng hét của ai đấy

[ Bốp ]

Thanh gỗ to lớn nóng bức cứ vậy mà rớt thẳng xuống, nóng bức nhưng ấm áp

1 giây.


Chương 24: Quan Tâm

24 Tấm lưng hắn chằng chịt vết thương, máu tươi vẫn còn chảy ra

Vậy mà hắn một chút cũng không kêu la

Tần Uyển Tình vừa thổi nhẹ vừa bôi thuốc, trong lòng nàng vô vàng sự áy náy

" Nếu đau cứ nói "

" Không sao sẽ nhanh thôi "

" Ai nhờ ngươi nhảy ra đâu chứ "

".


Chương 25: Giận

25 Thời gian nhanh chóng trôi qua

Vết thương của Tần Uyển Tình gần như khỏi hẳn, còn của Vũ Nhiên đã xuất hiện da non

Sư tỉ ở lại thêm vài ngày rồi xin phép cáo lui bởi đệ đệ của mình mãi vẫn chưa tỉnh, nàng muốn tìm sư phụ chữa trị

.


Chương 26: Tống Quốc

26 Đêm đấy Tần Uyển Tình có chút khó ngủ

Nàng vô thức đưa tay vuốt ve chỗ giường còn trống, ở đây sao lạnh lẽo đến thế?

Mấy hôm trước hắn còn đòi sống đòi chết nằm chung, bởi sợ nứt vết thương thì còn có người kịp băng lại

Nàng vốn không phải người ở thế giới này, không cổ hủ hay thủ thân như ngọc, với lại hắn bị thương là do nàng mà

Rõ ràng tối nào hắn cũng vờ mộng du ôm nàng ngủ, nàng biết nhưng im lặng không nói

Rõ ràng hắn gây sự trước mà sao nàng lại cảm thấy tội lỗi

.


Chương 27: Ngũ Công Chúa Tống Quốc

27 " Đủ rồi! "

Khóe miệng Tần Nhu hơi cong lên rồi vụt tắt, nước mắt vẫn rơi

Thái tử Tống Văn hơi cao giọng, kéo Tần Nhu ra phía sau mình

" Muội làm càn đủ chưa? "

Tống Thanh Thanh không buồn trả lời, mắt cứ nhìn móng tay đỏ chót, lại thêm một kẻ ngu xuẩn bị con hồ li này mê hoặc

" Muội có nghe ta nói không? "

" Ta không điếc, các ngươi ồn chết đi được "

Tống Văn nghẹn họng lại, thân thể có chút run run, hắn thật sự đang tức giận

" Không ra thể thống gì cả, đối xử với Tứ hoàng tử phi như vậy đấy à? Có phải là mọi người chiều muội quá rồi nên muội quên hết phép tắc hả? "

" Thái tử ca, muội không sao cả? " Tần Nhu nức nở, hơi cúi đầu tủi thân một chút, nhưng trong lòng lại vui sướng vô hạn, bất kể tên nam nhân nào ở đây cũng bị nàng ta thành công mê hoặc cả

" Gọi nàng ta một tiếng tẩu tẩu sao? Không xứng! Bị đất nước vứt bỏ tới đây rồi mà còn uất ức gì " Tống Thanh Thanh chế giễu

Tần Nhu sắc mặt trắng bệch, phải rồi, đấy chính là nỗi đau lớn nhất của nàng ta, bị ruồng bỏ ở đây tận 6 năm trời, một bước cũng không thể trở về

Tay nàng ta bấu chặt vào da thịt, môi tái nhợt đã ngửi thấy mùi máu tanh, Tần Nhu đưa mắt trừng Tống Thanh Thanh, đồ tiện nhân chết tiệt, mất hết nhân phẩm rồi còn có thể mạnh miệng chỉ trích nàng ta sao? Hừ! Chỉ được cái giỏi ra oai

" Ta.


Chương 28: Khởi Đầu Của Chiến Tranh

28 Tần quốc

Cả đại sảnh đều được trang hoàng rất lộng lẫy

" Chuyện gì vậy? " Tần Uyển Tình xoa xoa mi tâm, tối qua thật ngủ không yên

" Sứ giả Tống quốc muốn qua đây thảo luận vài việc tài chính, nghe nói còn tranh thủ về thăm nhạc phụ " Tú Yên cúi đầu cung kính thông báo

Tần Uyển Tình trầm mặc, phải nói số phận của Tần Nhu quá may mắn, sống bên đấy 6 năm rồi mà vẫn còn nguyên vẹn, bây giờ còn bày trò áo gấm về làng à

Đột nhiên nàng thấy lồng ngực đau nhói, cái áp lực này là sao đây?

" Điện hạ, không sao chứ? "

" Không, lui ra đi "

E là lần này việc Tống quốc về đây không hề đơn giản

.


Chương 29: Thích Khách (1)

29 Đoàn sứ giả Tống quốc cuối cùng cũng tới

Đi đầu là Tứ hoàng tử - Tống Triệu

Cạnh đấy là Tứ hoàng tử phi - Tần Nhu

Đi sau lưng là Ngũ công chúa nức tiếng - Tống Thanh Thanh

Nổi bật nhất vẫn là Tống Thanh Thanh, nàng vận y phục đỏ tươi, phần trên để hở bụng, bên dưới là váy lụa xòe như đóa hoa rất đẹp, bên ngoài còn khoác một tấm áo lụa mỏng dính, để cái bụng nhỏ xinh thoắt ẩn thoắt hiện mê người, mái tóc thắt hai bên đuôi sam, trên tóc cài nhiều trâm bằng ngọc đắt tiền

Đấy là cách ăn mặc cũng như trang điểm truyền thống ở Tống quốc

Ở đó, nữ nhân khá thoáng, thoải mái, ăn mặc không quá cầu kì

Nhưng ở Tần quốc, giữ thân như ngọc, nên những bộ y phục như vậy chẳng khác nào nữ tử thanh lâu cả

Các vị quan đại thần gần như dán mắt vào thân hình uyển chuyển của Tống Thanh Thanh, mặc dù biết nàng mang cả trăm ngàn tiếng xấu, nhưng ai cũng muốn chiếm hữu một thứ như vậy

Tống Triệu hơi nhíu mày, hắn cởi áo khoác lông sói ra, phủ lên người muội muội của mình, nhỏ giọng nói:

" Ở đây không giống Tống quốc đâu "

Tống Thanh Thanh chỉ cười nhạt

Tần Nhu ăn mặc cũng y như vậy, chỉ có điều là phần bụng che kín, tóc búi cao, chỉ chừa hai cái đuôi sam hai bên mặt

" Bái kiến hoàng thượng, thần là Tống Triệu, còn đây là muội muội thần - Tống Thanh Thanh "

" Miễn lễ, ban ghế "

" Đa tạ "

Tần Nhu nghiến răng, nhìn hắn chỉ khăng khăng thỉnh an hoàng thượng chứ không gọi là nhạc phụ, chứng tỏ trong lòng hắn chưa từng có nàng

" Nhi thần bái kiến phụ hoàng " Tần Nhu ngoan ngoãn quỳ xuống thi lễ

" Mau qua ngồi với mẫu phi " Hoa quý phi mừng rơn, thấy nữ nhi của mình áo gấm về làng, bà ta càng tự hào

Tần Nhu e thẹn lại gần chỗ của bà

" Nhu nhi, lát nữa con đưa Ngũ công chúa đi thăm quan hoàng cung nhé " Hoàng thượng trầm giọng, hiếu khách nói

" Nhưng mà nhi thần mới trở về, cảnh quan trong hoàng cung chắc thay đổi nhiều rồi, sợ là thiếu hiểu biết khiến muội ấy chê cười " Tần Nhu thẹn thùng từ chối, có điên mới dẫn Tống Thanh Thanh đi chung ấy, ở gần nàng ta chẳng khác nào ở gần đống lửa cả

Hoàng thượng hơi nhíu mày, đây là đang trách ông không quan tâm đến nữ nhi của mình sao

Tần Uyển Tình nhấp một ngụm trà, khóe miệng cong lên nhẹ, đúng thật là, hổ thả đi ngày nào giờ đã nanh vuốt sắc bén rồi

" Để nhi thần " Tần Uyển Tình hơi đứng dậy, mỉm cười với Tống Thanh Thanh

Tống Thanh Thanh có chút sững sờ, li trà trên tay suýt chút nữa đổ, nhưng rất nhanh chóng trả lời

" Phiền thất công chúa vậy! "

Tần Uyển Tình cảm giác lời nói của nàng ta có chút xót xa

.


Chương 30: Thích Khách (2)

30 Thanh thủy chủ cứ lượn lờ quanh khuôn mặt của Tần Uyển Tình

" Tống Thanh Thanh, ngươi cũng có ngày hôm nay " Hắc y 1 hơi khàn giọng nói, nhận ra bản thân Tần Uyển Tình hơi run nhẹ, hắc y 1 càng vui vẻ làm oai

Tần Uyển Tình cười nhạt, đêm dài lắm mộng, dạo này nàng không có gì để trút, bây giờ tự dưng có bao cát thế thân, phấn khích chết mất

Mặc dù kẻ hắn muốn giết lại là Tống Thanh Thanh

Mà Tống Thanh Thanh giờ phút này cũng đang bị một hắc y 2 khác kìm chặt, giọng của hắc y 2 dịu hơn hẳn

" Thất công chúa xin thứ tội, chịu khó đứng yên một chút là ổn "

Âu đệch

Tống Thanh Thanh chỉ muốn tát vào mặt kẻ đó vài cái

Cái này gọi là phân biệt đối xử đúng không?

Từ thời cha sinh mẹ đẻ đến giờ, ta chưa từng bị ai đối xử thiên vị như vậy, đây chẳng khác nào sỉ nhục ta

" Ngươi muốn gì? " Tần Uyển Tình nhếch miệng, giọng rất thản nhiên

" Hủy dung của ngươi " Hắc y 1 lạnh lẽo nói

Im lặng một vài giây

Tần Uyển Tình đưa tay lên sờ gương mặt của mình, có chút tiếc nuối

" Gương mặt này đẹp như thế, ngươi xem nếu hủy đi thì tiếc lắm "

" Gương mặt của những cô nương khác cũng xinh đẹp, ngươi nhắm mắt vẫn hủy được mà " Hắc y 1 cứng cổ đối chọi

Tần Uyển Tình chỉ cạn lời, này này, ngươi muốn hủy thì hủy nhanh lên, dài dòng làm gì, suy nghĩ thì vậy, nhưng tay nàng chuyển động còn nhanh hơn não, người hơi xoay lại, lần này, cả hai đều đổi vị trí cho nhau

" Thật ngại quá! Ta rất thích gương mặt này "

Hắc y 1 cả kinh, hắn cựa quậy cả ngày cũng không được

Nàng ta rất mạnh!

Tống Thanh Thanh cũng giải quyết luôn người bên kia, chỉ là nàng một phát cắt đứt cổ họng của hắc y 2

Tàn nhẫn đến mức khiến người ta sợ hãi

Tú Yên nhẹ nhàng thắp ngọn nến mới, thấy có hai hắc y đều đã bị cắt cuống họng, Tú Yên vẫn mặt lạnh, không một chút

" Bên ngoài đã diệt gọn rồi ạ! " Tú Yên cúi đầu, nói vỏn vẹn vài câu

" Bao nhiêu? "

" 20, đều là nhất đẳng " Tú Yên thấy thất công chúa không nghi ngại người bên cạnh, liền thật thà thông báo

Tống Thanh Thanh trầm mặc, cử tận 20 tên sát thủ nhất đẳng chỉ để giết nàng, kẻ đằng sau quả thật là bị bức tới điên rồi

.


Chương 31: Bãi Săn

31 Nhìn từ xa đã thấy được y phục đỏ chói của Tống Thanh Thanh

Tần Uyển Tình lại vận một thân màu tím nhạt, y phục dành riêng cho cưỡi ngựa, cả Vũ Nhiên cũng một màu tím nhạt

Gần bìa rừng đã được dọn sạch một bãi rộng, xung quanh đều được canh phòng cẩn mật, ngay cả một con ruồi cũng khó mà lọt vào, hoàng thượng còn đang khấn trời đất

Phải! Hôm nay chính là ngày đi săn

" Thời gian qua một nén nhang, chúng ta sẽ bắt đầu xuất phát " Hoàng thượng thống khoái dang tay ra, dõng dạc nói

" Tuân mệnh "

Cứ mỗi năm đều chọn một ngày để đi săn, nếu săn nhiều thì tức năm đó thái bình, dân chúng được ấm no

Sau một nén nhanh, các vị quần thần đều thi nhau xuất ngựa ào vào rừng, khí thế hừng hực như đánh trận

Cả Tần Uyển Tình và Tống Thanh Thanh cũng không ngại ngần gì mà tách nhau ra

Ở đại sảnh trung tâm bên ngoài khu săn chỉ còn vài vị hoàng tử nhỏ tuổi, công chúa và phu nhân có địa vị, họ ngồi lại nói chuyện phiếm, lại bàn bạc chuyện hôn nhân sau này

" Ta nghe nói vị nhị công chúa kia mới trở về đấy "

" Nàng ta đi Tống quốc mà vẫn chưa chết sao? "

" Nghe nói nàng ta được sủng ái lắm, ở lâu vậy mà còn có thể áo gấm về làng cơ mà "

" Nhưng mà mãi vẫn không có nhi tử "

" Cái này ta không biết, hay là không có khả năng nên bị gửi trả nhỉ "

" Ha ha, có thể lắm "

Tần Nhu vừa đi ngang qua, nghe thấy mấy câu đầu còn đỏ mặt vui vẻ, càng nghe thì sắc mặt nàng càng trắng bệch, khăn tay cũng bị vò muốn rách nát

Đặc biệt là không có nhi tử, hắn ta suốt ngày ở chung với muội muội của hắn thì dù nàng có mọc cánh cũng không thể giở thủ đoạn gì cả

Sáng nay nàng còn muốn mang y phục đôi với hắn, kết quả hắn chọn màu đỏ, Tần Nhu dù có làm tứ hoàng tử phi cũng không có tư cách dùng màu đấy

Tống Triệu còn thêm một câu nàng không đủ tư cách bước vào bãi săn, phải, nàng không đủ tư cách, nhưng chỉ cần hắn dẫn nàng vào thì tư cách đấy còn là cái thá gì, vì sao hắn chỉ một mực dẫn ả tiện nhân kia vào cùng

Tần Nhu nén sự tức giận của mình, xoay người bước đi

Các người cứ chờ đấy, kịch hay vẫn còn

.


Chương 32: Tần Uyển Thanh

32 Hắc y nhân bao quanh dày đặc, không nói không rằng liền động thủ

Ngự lâm quân cũng không thua kém, mỗi chiêu ra tay đều là lấy mạng người

" Hộ giá hoàng thượng " Tần Hiên mở ra một con đường bằng máu, thành công để hoàng thượng hồi cung

Tần Uyển Tình nhỏ nhẹ nói với Tiểu Uyển " Qua cắn chết bọn chúng đi " rồi vung tay ném nó đi không thương tiếc

Tiểu Uyển đáp xuống đất gọn nhẹ, cái răng nhọn nhe ra, cắn vào da thịt người khác rất nhanh, đều không cho người ta hít thở lần cuối, rồi lại chạy lên vai Tần Uyển Tình, phun phun mấy giọt máu nhỏ trong miệng ra, lại lười biếng nằm lên vai nàng

Tống Triệu bên cạnh không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt, quá là cường đại! Hắn ra tay cũng rất độc ác, nhưng hắn là nam nhân, lại là tứ hoàng tử Tống quốc nên việc giết người thì không có gì xa lạ, nhưng nàng ta là điện hạ hoàng thất, sống trong nhung lụa, vậy mà lại không ngần ngại thả con vật ấy ra, máu tươi nồng nặc như vậy cũng không hề buồn nôn, ngược lại là giống như dạo chơi trong vườn hoa

Tống Thanh Thanh ra tay nhanh nhẹn, người xoay vài vòng, cầm cung tên dài nhọn làm vũ khí sắc bén, đâm chết người bên cạnh, ánh mắt nàng rất sắc, đôi khi lại nhìn về phía Tần Uyển Tình

Ngự lâm quân chia ra một nhánh nhỏ bảo vệ thất công chúa, ai bảo nàng là viên ngọc của hoàng thượng chứ, nhưng người tấn công nàng rất ít, nàng giống như chỉ đứng ngoài xem vậy, lâu lâu chỉ chọt chọt vài cái lấy lệ

Vũ Nhiên vì vậy cũng thở phào, yên tâm mà ra tay, mấy vị đại thần đa số đều là dân võ, số còn lại đều được hộ giá chung với hoàng thượng

Máu tươi ngày càng nhiều, nhiễm đỏ cả một vùng, còn văng lên cả lá cây, nhưng y phục Vũ Nhiên vẫn sạch sẽ, tóc tai đều gọn gàng, mỗi lần xoay người đều rất nghệ thuật

Tần Uyển Tình cảm thán một câu, quả là mỹ nam thì làm gì cũng đẹp

" Tu tu tuuu " Tiếng sáo trúc vang lên, không xác định được phương hướng, chỉ là đám hắc y đều tách ra trú vào rừng, cứ vậy mà rút đi

" Bắt lấy một tên " Tần Hiên chỉ tay ra lệnh, thấy còn một tên hắc y đang cố lếch thân chạy vào rừng, Tần Hiên định thi triển khinh công lại gần đấy, nhưng chưa kịp chạy tới đã thấy hắn tắt thở, mà thủ phạm chính là Tiểu Uyển

Tần Uyển Tình yên lặng xoay mặt đi chỗ khác

Cái gì ta cũng không biết nha

Tiểu Uyển cũng rất an phận trốn trong áo của nàng

" Ca ca, muội không cố ý đâu " Tần Uyển Tình biết thân biết phận lại nhỏ giọng bên cạnh Tần Hiên

Tần Hiên chỉ thở dài rồi xoa đầu nàng

" Hộ giá thất công chúa hồi cung "

.


Chương 33: Thất Công Chúa? Thanh Lan Công Chúa?

33 " Bình tĩnh lại chưa? " Tống Triệu chắp hai tay sau lưng, lẽo đẽo đi đằng sau

Tống Thanh Thanh vuốt ve đóa hoa trắng như sứ kia, ánh mắt thâm trầm, sau đó liền dùng sức bóp nát đóa hoa, cánh hoa bị vò lại rơi rớt xuống nền đá cẩm thạch

" Ta tự biết "

Tống Triệu thở dài, khó khăn lắm mới lôi nàng ta ra khỏi phòng, xem ra cũng chẳng khá hơn là bao

.


Chương 34: Phân Cấp Bậc

34 Tú Yên nhẹ nhàng đẩy cửa, trên tay còn cầm một cái đèn lồng

Tần Uyển Tình vận y phục bằng lụa nhung đơn giản, tóc cài một cây trâm ngọc, từ xa đã nghe được tiếng cười đùa bên trong phòng

" Thất công chúa cầu kiến " Kim ma ma cao giọng thông báo, rất kính cẩn thỉnh an nàng

" Mẫu hậu có chuyện cần gặp nhi thần? "

" Đúng vậy, con mau qua đây "

Hoàng hậu vui vẻ nắm tay nàng qua ghế ngồi, rồi nắm lấy tay Thanh Lan

" Đây là tỷ tỷ của con đấy, có vui không? "

Thanh Lan ăn mặc đơn giản, trang điểm nhẹ, lại hơi e thẹn nên dễ dàng làm nổi bật nhan sắc nhu nhược

" Đây là đại hỷ mà mẫu hậu " Tần Uyển Tình cười nhạt

" Ta muốn cùng con sắp xếp chỗ ở cho Lan nhi, con thấy thế nào "

" Tùy mẫu hậu sắp xếp thôi ạ "

" Ở Tinh viện cung, hay ở Thâm viện cung? "

Cả hai đều là cung dành riêng cho quý phi.


Chương 34-2: Quyết Định

35 Tú Yên thắp thêm một ngọn nến, hơi cúi người vuốt y phục đỏ thẳm

" Điện hạ, thật sự phải vậy sao? "

Tần Uyển Tình gật nhẹ đầu, sắp xếp lại số trang sức gọn lại, phấn, son, tất cả đều có đủ

Chỉ còn thiếu nó

Tú Yên đôi mắt đỏ hoe, ôm chầm lấy Tần Uyển Tình, nàng ta siết hơi chặt, sau đó nghẹn ngào:

" Điện hạ, người nhớ phải mang nô tì theo "

" Tất nhiên là vậy rồi "

.


Chương 35: Vô Nguyệt Thanh Lâu

36 " Chủ tử, người đã đứng đây hơn hai canh giờ rồi "

Nữ nhân ăn vận đơn giản, nhưng lại thuộc dạng xinh đẹp như hoa, bên mí mắt bên phải còn có một nốt ruồi son, trên gương mặt đầy lo lắng

Tề Dự vẫn đứng trầm ngâm, cơn gió nhẹ nhàng len lỏi vào từng sợi tóc của hắn, làm tung bay làn áo hắn trong đêm vắng

Nữ nhân không nhịn được chỉ trích:

" Nàng có gì tốt chứ? "

" Ngươi căn bản cũng không thể sánh " Thanh âm Tề Dự hơi khàn, lại đầy ma lực

Hắn đứng thêm một lát, nhìn ánh đèn trong căn phòng kia vụt tắt, hắn mới thu hồi tầm mắt, nhẹ nhàng xoay người rời đi

Nữ nhân lặng lẽ lau đi giọt nước mắt trên gò má, sau đấy thi triển khinh công rời đi

Tại sao? Nàng đi theo hắn bao nhiêu năm, vậy mà trong tim hắn không hề có nàng

.


Chương 36: Say

37 Đêm nay trăng rất sáng, trời trong như mặt hồ

Sắp sang thu rồi

Vũ Nhiên cõng Tần Uyển Tình trên vai, sắc mặt hơi kém

Hắn nghe nàng vào thanh lâu, mặc dù hắn biết, thanh lâu ấy là địa bàn của nàng

Nhưng bên phải nàng là một mỹ nữ, bên trái lại là Tề Thương, nhìn kiểu nào cũng rất chướng mắt, nàng còn để mặc bản thân say đến mức quên cả trời cả đất

Lúc đấy hắn thấy nữ nhân kia còn đang nắm tay nàng, nàng còn cười cười vỗ vai Tề Thương

Vũ Nhiên cứ có cảm giác máu dồn hết lên não, hận không thể vác nàng lên lắc cho nàng tỉnh rượu

" La.


Chương 37: Tuyển Tú

38 Ở phủ lại bộ thượng thư

" Hức. . hức. . Ta phải xin phụ thân, ta không muốn vào cung "

" Tiểu thư, người đừng như vậy mà, đừng khóc nữa, mắt sưng sẽ không đẹp " Tiểu Hoa lo lắng an ủi

Đại tiểu thư lại bộ thượng thư - Tô Nhã Nhã, nhan sắc thùy mị, nhẹ nhàng, nghe Tiểu Hoa nói vậy, nàng không những không nín khóc, mà nước mắt còn không ngừng giàn giụa

" Tiểu thư, hoàng thượng có gì không tốt, ngài ấy vẫn còn rất trẻ tuổi, lại anh tuấn "

" Ta không muốn vùi mình vào đấy "

" Tiểu thư là chính thất, lại có cha là thượng thư, người nhất định sẽ không bị ủy khuất đâu "

" Tiểu Hoa, ngươi cũng biết rằng, hoàng cung chính là nơi ăn thịt người không nhả xương, ngươi nghĩ ta sẽ sống tốt sao? "

Tiểu Hoa vội quỳ xuống, sợ hãi run rẩy

" Nô tì lạy tiểu thư, người đừng nói những chuyện như vậy, vả lại ở đây tiểu thư lúc nào cũng bị các thị thiếp khác ức hiếp, chi bằng vào hoàng cung làm phi tần, như thế không tốt hay sao? "

" Tiểu Hoa, chỉ là đi từ cái lồng củi sang cái lồng vàng son thôi " Tô Nhã Nhã cười khổ, nước mắt còn đọng lại một ít trên gương mặt trắng trẻo

" Tiểu thư,.


Chương 38: Tô Tiệp Dư

39 Âm thanh yên ắng quỷ dị, chỉ nghe được tiếng xào xạc của lá trúc, lại kèm theo màn đêm bao phủ, khiến khung cảnh đã mờ ảo giờ lại càng mờ ảo thêm

Tần Uyển Tình vẫn vận y phục đỏ tươi, đứng trên cành trúc, nàng giống như tâm điểm, rực rỡ một cách kì lạ, nàng cười như không cười, nhìn về phía trước

Nam nhân đối diện đeo mặt nạ màu bạc che đi nửa gương mặt, chỉ để lộ đôi mắt sắc lạnh thấu xương, một thân hắc bào, tà áo cứ vậy mà bay trong gió, nếu nhìn kĩ sẽ thấy khóe miệng hắn đang cười

" Không hổ là người ngày xưa lật đổ Xiêm quốc " Giọng nam nhân hơi khàn, lại đầy ma lực

Tần Uyển Tình chỉ nhếch môi

" Ngươi đã suy nghĩ kĩ chưa, tòng quân cho ta, đứng đầu thiên hạ? " Nam nhân cười nhạt

" Vẫn ngu ngốc như vậy " Tần Uyển Tình ha ha vài tiếng chế giễu

Nam nhân không tức giận, ngược lại ý cười ở đáy mắt càng sâu, sự khao khát muốn chiếm hữu nàng càng cao, phải, nàng chính là động vật hoang dã không nghe lời, hắn càng thích trải nghiệm cảm giác chinh phục nàng

" Ngươi tốt nhất nên yên phận, nếu không,.


Chương 39: Xuất Giá

40 " Tiểu Uyển, ngươi đi đâu 3 ngày qua vậy? " Tần Uyển Tình liếc mắt nhìn con hồ li đất đang đứng ở cửa sổ

Tiểu Uyển ngoan ngoãn dụi dụi vài cái vào người nàng, rồi cắn đứt sợi dây đang buộc bức thư trên lưng nó, dùng đôi chân bé tí đẩy qua cho nàng

Tần Uyển Tình mở bức thư, dòng chữ ngăn nắp đều đặn, lại có chút khí thế uy nghi đều được nàng thu vào mắt

" Ta mong nàng có thể sẻ chia, đừng đưa bản thân vào hố lửa một mình, ta biết không ngăn cản được nàng, nhưng nàng hãy nhớ, dù tất cả đều rời bỏ nàng, thì ta sẽ mãi bên nàng "

Vài dòng ngắn ngủi nhưng lại hàm chứa rất nhiều cảm xúc khác nhau

Hắn nửa đêm bị thần kinh à, đưa bức thư mùi mẫn kia cho nàng làm gì chứ

Tần Uyển Tình thuận tay đưa bức thư vào ngọn lửa bên cạnh, đợi bức thư cháy xém một đoạn, nàng dường như suy nghĩ lại, nhẹ nhàng cất bức thư vào vòng không gian * rồi viết một bức thư khác gửi trả

(* Còn nhớ cái vòng tay mẫu đơn mà tỷ ấy đeo từ khi còn nhỏ không? )

.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Yêu Nữ Và Đại Ma Đầu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 11


Đứa Con Hai Dòng Máu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 15


Đại Ca Si Tình

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 15


Mẹ Kế Nằm Vùng Con Phúc Hắc

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 69


Hai Thế Giới

Thể loại: Khoa Huyễn, Ngôn Tình

Số chương: 116




Ngoảnh Lại Hóa Tro Tàn

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 35


Theo đuổi em, khổ quá cơ!

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10


Cảnh Hi Vương Phi

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình

Số chương: 51