1 “Phanh” Bạch Nguyệt đem cái lon dưới chân đá đi thật xa, tay sờ sờ túi, còn có mười hai đồng, buổi tối chỉ có tùy tiện ăn bát mì sợi. Chuyện ngày mai nói sau.
2 Cứ như thế ngày tiếp ngày trôi quaTại phòng bếp hậu viện, công việc chẻ củi cũng tốt, rất gần chỗ có đồ ăn. Miệng lưỡi Bạch Nguyệt có thể sống nói thành chết, mà chết cũng có thể nói thành sống , đã sớm quen thuộc với tất cả đệ tử ở phòng bếp.
3 Bạch Nguyệt nhanh chóng ăn xong bánh bao trong tay. Thật sự quá buồn bực, tâm trạng khó thể dùng ngữ ngôn để hình dung. Không để ý mọi người chung quanh đang tức giận nhìn nàng , Bạch Nguyệt cố gắng chen lấn đến bên cạnh Tô Vũ.
4 Bạch Nguyệt tiếp tục đi tiếp, ngẫm nghĩ những lời vừa nghe. Huyền địa trận? Nàng vừa bước chân vào một trận pháp? Thật sự tồn tại những thứ kỳ lạ như vậy? Nàng nhớ lúc trước trong Tam quốc diễn nghĩa, Gia Cát Lượng cũng dùng trận pháp, đánh chết nàng cũng không tin thật sự trên đời này tồn tại những thứ như trận pháp vừa nãy.
5 Bạch Nguyệt đi đến quảng trường đèn đuốc đều sáng trưng, lập tức hiểu được vì sao đã trễ thế này mà còn náo nhiệt như vậy. Đứng giữa sân là Lục Du và Trang Hàn Phong.
6 Hôm sau, Bạch Nguyệt rời giường từ rất sớm. Trận khảo hạch vẫn tiếp tục, một năm mới tổ chức một lần, kéo dài tới bảy ngày. Nhìn nhìn gương mặt tái nhợt của mình trong chậu nước, Bạch Nguyệt hơi nhếch miệng.
7 Đột nhiên, một thanh âm lạnh lùng vang lên:“ Sư phụ, nếu con nhìn không lầm, nàng ta không dùng kiếm pháp bổn môn. Như vậy cũng tính là khiêu chiến thành công sao?”Bạch Nguyệt quay đầu tìm kiếm thanh âm phát ra, vừa lúc chạm phải ánh mắt lạnh lẽo của khổng tước Lục Du? Bạch Nguyệt lộ ra nụ cười mỉa mai, đáng chết Khổng Tước nam, muốn kiếm cớ? Sợ rằng cái tên này đang hướng về mình đây?Quả nhiên, chưởng môn đứng dậy nói: “ Nàng dùng đích thực là kiếm pháp bổn môn, không cần nói nhiều, sáng sớm mai tất cả nội môn đệ tử tới đại đường tập hợp!” Chưởng môn nói xong, tiêu sái phất áo rời đi.
8 Một lát sau, nhờ Lục Du ‘hảo tâm’ trợ giúp, cái tên đang ra sức quẫy đạp kia hoa lệ đáp xuống đất bằng mông, lập tức ho sắc sụa. Bạch Nguyệt nhìn tên kia đang liều mạng ho, thở dài nói :” Đúng là bây giờ dạng người nào cũng có , dùng cổ chơi nhảy dây, thật đúng là mở rộng tầm mắt.
9 Lục Du trầm tư rất lâu, càng nghĩ càng thấy chuyện của Ngô Thủy Tiên rất khả nghi. Hắn chỉ dặn dò Triệu Dũng hắn sẽ tìm hiểu sau, giải thích hắn cần phải đến Vô Ưu Cung trước.
10 ” Tại sao ?” Nạp Song vội vàng hỏi:” Không phải nếu phá trận thành công có thể……”” Có thể cái gì?” Lê Ngạo Nhiên lạnh lùng ngắt lời :” Là ngươi tự mình phá trận?”Trong khoảnh khắc Nạp Song trợn to mắt, cũng không nói nên lời.
11 Đến phòng khách được chuẩn bị sẵn,người của Vô Ưu cung chỉ nói cung chủ sáng mai sẽ đến gặp họ sau đó liền rời đi. Dùng xong cơm tối, Bạch Nguyệt liền trở về phòng.
12 Bạch Nguyệt lạnh lùng nhìn hai người bước đi, khẽ thở dài. Lại là hàng loạt lời thoại đầy kinh điển. ” Dừng tay! Ban ngày ban mặt dám trêu chọc con gái nhà lành!” Nạp Song nhíu mi, phẫn nộ quát.
13 Bạch Nguyệt chỉ đứng ở xa xa chờ Nạp Song mai táng hai tỷ đệ kia. Nhìn mọi việc, Bạch Nguyệt khẽ thở dài. Biết Nạp Song muốn đi giết tên thiếu gia ác độc kia, Bạch Nguyệt lắc đầu.
14 Buổi tối, Nạp Song thịnh tình khoản đãi mọi người. Ăn cơm xong, Bạch Nguyệt lại nghĩ cách kéo tên Lê Ngạo Nhiên lạnh lùng kia xuống nước với mình. Nếu làm mấy mẹo vặt nho nhỏ, thì chắc chắn sẽ bị hắn nhìn thấu.
15 Bạch Nguyệt quay về phòng mình , nằm lên giường nghỉ ngơi. Nhớ tới gương mặt tươi cười của Lăng Ngôn, Bạch Nguyệt khẽ mỉm cười. Nàng đã sớm hiểu rõ: có người đang cười không có nghĩa là trong lòng cũng đang cười, có người mặt ngoài đang đau thương nhưng trong lòng lại đang vui vẻ.
16 Bạch Nguyệt cũng không chú ý Lê Ngạo Nhiên đang quan sát mình , nàng cầm con dao nhỏ từ tay Quận chúa, hơ nhẹ trên ngọn nến rồi nắm lấy ngón tay út của tiểu Quận chúa, lập tức cắt nhanh, rồi đưa về phía khác, vạch đen kia không tình nguyện từ từ chảy ra ngoài , nó giống như có sinh mệnh bò sát trên mặt đất.
17 Mùa hè lặng yên đến. Chỉ mới là đầu hè, nhưng thời tiết đã nóng khiến người ta muốn hít thở không thông rồi. Bạch Nguyệt lau mồ hôi, lấy tay làm quạt, nhưng chẳng có chút mát mẻ nào cả.
18 Mọi người vội vàng chạy vào căn phòng cô gái kia đã chỉ. Khi nhìn thấy trước mắt là một nam nhân gương mặt rất đáng sợ, râu ria xồm xàm đầy mặt, tay đang kéo cái quần, miệng chửi thề ầm ỹ, lòng Bạch Nguyệt trầm xuống, đã chậm.
19 ” Cầu xin ân công đem ta và Thủy Tiên cùng hợp táng. ” Triệu Dũng nói xong, không chờ mọi người phản ứng, nhanh tay giơ đao đâm mạnh vào lồng ngực. Máu tươi phun cao, nhiễm đỏ nơi Triệu Dũng ngã xuống.
20 Đầu hè, vạn vật đều xanh tươi. Tuy nhiên thời tiết lại vô cùng nóng bức. Bên đường, tán cây đại thụ phủ một màu xanh mượt của lá cây, hoa dại ven đường cũng đua nhau nở làm cho cảnh vật thêm xinh đẹp.
Thể loại: Dị Giới, Xuyên Không, Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Tiên Hiệp
Số chương: 100