1 Phần I : Trên thế gian có một cô gái thô bỉ như vậy Edited by : dipMChương 01 – Đó là một cô nàng WS (*WS: vô sỉ)“Tay hắn từ từ lướt qua trước ngực nàng, khiến thân thể nàng bắt đầu run rẩy, gò má trắng nõn thoáng nổi lên màu đỏ ửng, hắn cười nhẹ, hướng đến bên tai nàng thở nhẹ một hơi.
2 Da tay của cậu ta trắng nõn như trứng gà bóc, ngay cả ánh mặt trời chói chang rọi xuống dường như cũng không cách nào gây được một tì vết, ánh mắt khiến cho người ta có cảm giác rất bình lặng, đạm mạc, con người đen gần như màu mực giống như có một tầng sương mù mỏng che phủ, sống mũi thẳng xinh đẹp, góc cạnh giống như một pho tượng cẩm thạch, môi hơi mím, bộ đồ quần đội xanh biếc khiến dáng người anh ấy có vẻ càng cao gầy mà hoàn mỹ, giữa ngày hè nóng bức mà lại làm cho lòng người mát lành như vừa qua trời mưa.
3 (xưng hô của hai nhân vật chính thật là khó khăn quá đi mất!!! mình muốn hỏi ý kiến của người đọc, nhưng mà có vẻ chả ai để ý mà cho ý kiến hết á, buồn quá đi mất.
4 Trong xe yên lặng hồi lâu. “Gì?”Tề Tín nhắm mắt, hít sâu mấy giây, mới ép được xuống sự kích động muốn đánh người. “Cậu và tôi kết hôn, thế nào?” Đề phòng Hoa Nguyệt Nguyệt còn chưa nghe rõ, Tề Tín chậm từng chữ một nói với Hoa Nguyệt Nguyệt.
5 Tề Tín kéo cô đi ra xa chỗ đó, rồi sau đó mới buông tay, cậu ta cười với Hoa Nguyệt Nguyệt một cái, đuôi mắt cong lên. “Đa tạ. ”Hoa Nguyệt Nguyệt không để ý, gật đầu.
6 Trình Hòa từ từ quay sang nhìn Hoa Nguyệt Nguyệt, khóe miệng dần cong lên, rất dịu dàng cười, nói: “Cảm ơn. ”Hoa Nguyệt Nguyệt cũng cảm thấy miệng mình sắp nứt toác ra đến nơi.
7 Bảo vệ trường đột nhiên vọt ra, chỉ vào Hoa Nguyệt Nguyệt hét: “Này, phụ huynh vào trường phải ghi tên!”Hoa Nguyệt Nguyệt chậm rãi quay người, miệng mỉm cười, gằn từng chữ với bác bảo vệ: “Bác vừa nói gì ạ?”Bảo vệ tự lấy ra một quyển vở giơ ra: “Đúng là người đã già không thể tức được, cũng nghễnh ngãng giống tôi, tôi khuyên cô nên một cái máy trợ thính đi, giống tôi đây này.
8 Cô được Tề Tín ôm vào lòng, Tề Tín vẫn giống như trước đây, nhìn cô trút hết lòng mình, mà không hề cất tiếng. Nhưng, lồng ngực cậu ta ấm áp như một cái lò sưởi, khiến cho thân thể lạnh như băng của cô ấm lại.
9 Hoan Tử càng mong muốn hơn anh mình và Hoa Nguyệt Nguyệt đến với nhau. Lúc này, cô chợt thở dài. Hoa Nguyệt Nguyệt, cuối cùng chị có thể hoàn toàn cách xa cuộc sống của bọn họ, hoàn toàn thoát khỏi.
10 (Siêu S- ý nghĩa rõ ràng, còn cuồng M là dịch bậy từ “run rẩy M” đó, sau một hồi tra cứu thì vẫn chả ra cái *beep* gì, tóm lại là người cảm thấy phấn khích khi bị SM)Liễu Tiêu thở dài, khuôn mặt tinh tế có nét tang thương của độ tuổi bốn mươi, nói: “Nếu vậy thì tốt quá.
11 “Ông xã, há miệng ra nào ~” Liễu Tiêu gắp một miếng cá đưa đến bên miệng Tề Hùng Trạch. Tề Hùng Trạch nghiêng đầu, đón miếng cá. Tề Tín ở bên cạnh vui sướng nói: “Mẹ, mẹ lại quên bố con dị ứng hải sản rồi.
12 Hoa Nguyệt Nguyệt cười nói: “Mặc dù biết tiểu tử anh từ trước đến nay vẫn có được nhiều chị em ái mộ, chỉ có điều…” Sắc mặt lập tức đổi, cấu cánh tay Tề Tín, uy hiếp: “Sau khi kết hôn rồi mà dám thử trêu hoa ghẹo nguyệt cho em xem?”Tề Tín cong cong khóe môi, nói: “Phải là anh nói, em sau này đừng có trêu ghẹo mỹ nam soái ca nhà người ta đi.
13 Một tuần bị Hoa Nguyệt Nguyệt hành hạ như thế mà trôi qua. Mà hôn lễ của Hoa Nguyệt Nguyệt cũng đến rồi. Hoan Tử, với tư cách là phù dâu, từ tối hôm qua đã phải sẵn sàng ở trong nhà Hoa Nguyệt Nguyệt, để làm gì à, là sợ cái người tên Hoa Nguyệt Nguyệt này hưng phấn quá làm bậy cái gì, đến lúc đó lại làm cô nhức đầu, kiểu như thế.
14 (đùa chứ đám cưới mà gọi như là… ==)Trình Hòa vươn tay, muốn chạm đến vầng trán Hoa Nguyệt Nguyệt, nhưng cánh tay lại khựng lại giữa không trung, rồi đành rơi xuống.
15 (Không phải lần đầu làm chương H, nhưng mà nói chung là không chắc có thể đảm bảo hết cảm xúc và ý nghĩa của các tình tiết đâu. Biết làm sao được, mình quá trong sáng =)).
16 Sau đám cưới, Tề Tín đưa theo Hoa Nguyệt Nguyệt đi Tam Á. Trời xanh, nước xanh, thật là khiến Hoa Nguyệt Nguyệt thỏa mãn. Có điều vẫn không hài lòng được vài chuyện —Tề Tín này luôn bị người ta đến bắt chuyện, bảo vợ anh là cô chịu sao đây.
17 Sau suốt một đêm triền miên cùng tề tns, Hoa Nguyệt Nguyệt mệt mỏi bò dậy từ trên giường, người bên cạnh cũng đã rời giường từ lâu, nhưng hơi ấm của người đó vẫn còn sót lại.
18 Hoa Nguyệt Nguyệt đã biết Tề Hùng Trạch là chủ tịch công ty này, nhưng Tề Tín này không phải từ xưa đã ghét kế thừa gia nghiệp sao? Vậy mà lại đột nhiên nhảy dù vào công ty sao? Không phải là, nguyên nhân là cô đấy chứ?Tề Tín tướng mạo xuất chúng, phong cách càng là nhiều người không đọ được, riêng cái đôi mắt đào hoa ngậm ý cười kia là đủ mê mẩn bao nhiêu trái tim thiếu nữ rồi, giờ lại còn công khai treo bảng “con trai chủ tịch”, đây đúng là một thân phận bao người ước ao mà không được.
19 Hoa Nguyệt Nguyệt tìm đến một cửa hàng đồ ăn làm sẵn khá được ở gần công ty, mà cửa hàng này, mỗi suất mười đồng, có khoảng hai mươi món ăn, được tự chọn năm loại, cơm thì tùy ý lấy.
20 Hoa Nguyệt Nguyệt nghe Đạm Như nói, sắc mặt không đổi, nhàn nhạt nhìn trời. Đạm Như tất nhiên còn đang muốn nói tiếp, “Cô…” – lại đột nhiên ngữ điệu thay đổi – “Hoa Nguyệt Nguyệt, cô vẫn nên đi làm sớm hơn một chút đi, giờ công ty đang siết chặt vấn đề chuyên cần, tôi sợ cô sẽ bị sa thải mất.