1 Nửa đêm mông mông lung lung trở mình đột nhiên phát hiện trong bóng tối có ánh lửa lập lòe, đầu óc dần tỉnh táo lại mới phát hiện thì ra là anh xã ngồi ở đầu giường không nói không rằng hút thuốc một mình.
2 “Liền như vậy đi…” Dù sao không xấu, nhưng cũng không thể nói là đẹp trai, ít nhất người còn cao ráo, hơn một mét tám, coi như tạm. “Cái gì nói liền như vậy? Con phải chịu trách nhiệm với lời nói của mình.
3 Nhưng, em biết, đây là trời sinh. Mẹ mẹ em cũng đặc biệt sợ đau. Sau khi anh thật vất vả đi vào, cả hai đều đầm đìa mồ hôi. Em thì đau, anh thì nhịn. “Sớm chết sớm siêu sinh, anh cứ tùy tiện đi, không cần phải nhìn em.
4 Đây là lần đầu tiên sau khi tỉnh lại em còn thấy anh nằm bên người. Em liền như vậy nhìn chằm chằm anh, nhìn người đã thành anh chồng xa lạ của mình. Anh không hề báo trước mở choàng mắt, vì thế việc em rình coi vô cùng oanh liệt trở thành nhìn đường đường hoàng hoàng.
5 Vì hạnh phúc của em, em không thể không nhàm chán à nhaHình như anh cũng cảm thấy đuối lý đi, cũng không tiếp tục so đo. Xử lí xong mọi việc của công ty, anh mang em đi vườn bách thú chơi [++==thật đúng là đem em thành trẻ con].
6 “Vậy thì chúng ta hiện tai liền quen thuộc quen thuộc…” Nói xong anh liền nhào lại đây. Tiểu Nhan đáng thương, em chỉ có thể gọi điện giải thích vào sáng mai nha… Em sớm muộn gì cũng bị chết vì túng t dục quá độ…May quá, xét thấy đêm hôm trước làm rất dữ dội, hôm nay anh chỉ làm một lần là đã xong.
7 Chờ trở lại trên xe, anh lại nâng cằm của em nhìn một phen, nói thầm một câu:“Vậy mấy trăm đồng tiền không phải mất trắng sao……”Em vô lực tựa lưng tựa trên ghế phía trước, ngay cả sư phụ lái xe cũng đem xe mở một cái lộ tuyến hình S nho nhỏ.
8 Em đang ngủ bỗng cảm thấy vô cùng thoải mái, dường như là mẹ mẹ đang mát xa huyệt Thái Dương của em, còn nhẹ giọng khẽ nói:“Cục cưng không khó chịu……”Tuy nói em là trưởng nữ, nhưng em là đứa được cưng chiều nhất trong nhà, em là bảo bối duy nhất trong nhà.
9 “Anh già sao?”“Ông xã, em sai lầm rồi, là em già đi……” Em lúc này gọi là hối hận nha…… Đây rõ ràng là họa từ miệng mà ra……Ba mẹ chồng nhớ nhà, liền gọi điện thoại cho anh xã đi qua đón.
10 Anh xã nói bạn cũ của anh lên chơi, buổi tối không trở lại ăn cơm, về nhà cũng sẽ hơi muộn. Em vội vàng nuốt mấy miếng cơm rồi gọi điện thoại cho Tiểu Nhan nói:“Chờ tao nha, chờ tao!”“Ai? Mày không phải không đi được ?” Tiểu Nhan trêu chọc.
11 Giải quyết con kiến xong cũng không cố thân mật thân thiết với Durex (*), em một tay nắm nó một tay nắm tay mẹ — ách, không đúng! Là mẹ em nắm tay em, em nắm Durex, hùng hổ chạy về nhà.
12 Anh căn bản vì yêu tinh không tồn tại cùng tình yêu chỉ có trong truyền thuyết nên mới có thể nói chuyện phiếm với em, cũng không chịu nói ra một câu sáng tỏ chuyện cảm tình lúc này của anh và em… Chuyện vốn khôi hài lại càng làm tâm tình em trầm xuống.
13 Ngẫu nhiên muốn cùng anh hai ngày, bị anh một câu:“Đừng náo loạn, ngủ. ”Cõi lòng lạnh thấu. Kết hôn không đến một năm, em thế nhưng nghĩ tới một từ đặc biệt đáng sợ: “Ly hôn”.
14 Trời ạ, nếu sau này anh muốn bạo lực gia đình, chẳng phải em ngay cả năng lực phản kháng cũng không có?“Anh là đồ hỗn đản. ” Bị anh tẩy sạch lau khô đặt lên giường, em hừ hừ.
15 “Em không đi cắt tóc!” Mặc bộ quần áo này, còn không bị bọn A Kiện cười chết sao?“Ánh mắt của người khác lại không thể làm cơm ăn…” Anh xã không quá đồng ý.
16 Bởi vì em là tân hôn nên chị cả cùng chị hai để vợ chồng em lại mặt lần hai, bọn họ chờ đầu tháng ba tiếp qua đến. Về nhà mẹ đẻ em muốn xuống bếp, lại bị ba ba ngăn cản.
17 Hơn nữa, Đại Thiến cùng Áp Đản Hoàng xem đến thích thú, liền ngay cả mấy người chơi mạt chược cũng nhảy sang bình luận tiếng kêu của “Tiểu thú” rất mất hồn…Em tỉnh tỉnh mê mê cũng bay mất hồn vía! Mất hồn đến khi em về nhà còn có chút dại ra.
18 “Em không cần ngủ trong này. ” Ai biết mặt trên có sợi tóc của người nào *** to hay tiểu thụ dương quang kiện khí hay không“Nơi này trước giờ chỉ có một mình anh ngủ.
19 “Đừng hỏi con vấn đề thâm ảo trên trời này. Còn có, con không muốn thấy anh ta. ” Em chỉ vào anh xã nãy giờ vẫn cau mày. Đau ở đâu em không rõ ràng lắm, nhưng nhìn thấy anh, lòng em liền đặc biệt đau.
20 “Vậy em đi đi, anh chờ em ở nhà. ” Anh xã sờ sờ mặt em, nhìn theo em rời đi. “Em mặc xong quần áo đẹp mặt hơn. ” Trịnh Thái người này có một tật xấu, là nói mà không dùng đầu óc.