61 Về nhà xong, em buồn rầu lủi vào phòng bếp, tự tay làm cho bố mẹ một bữa cơm trưa phong phú, hầm cho bố chồng bát canh, làm cơm trưa bù đắp bữa trưa bỏ dở.
62 “Ai vậy?” Đang chọn cần tây, anh xa buông đồ ăn trong tay xuống, nhướn mày hỏi em. “Chính là cái cô ngực bự đi BMW hôm nọ!” Em muốn biết vẻ mặt bây giờ của anh xã thế nào, tốt, cặp mắt một mí của anh đang nhìn tay em.
63 “Cô… không làm sao chứ? Không phải tôi cố ý!” Nói tóm lại thì Trần Tư Tư này cũng ko phải người xấu, nhìn em bị sặc như vậy mà vẫn cuống cuồng, liền đưa cho em một cái khăn tay! Đúng, làm một chiếc khăn tay hiếm thấy! Loại đồ cổ này lâu rồi em không dùng.
64 Bảo Bảo nhà của em, cũng chính là em gái em tiêu tiêu sái sái đá cậu bạn trai nhà nó, còn làm bộ như hai mắt đẫm lệ lưng tròng, bộ dáng nói chính mình thất tình, cho nên được ba mẹ đặc xá tới nhà của em giải sầu.
65 Sinh nhật của anh xã thật sự rất chán, có bánh ngọt không có nến, càng miễn bàn đến party cuồng nhiệt, chỉ là tất cả mọi người trong nhà ăn cùng nhau một bữa cơm như mọi ngày, chẳng qua trên bàn cơm có bánh chẻo, cả bàn đồ nhắm mà em với mẹ cùng nhau làm, ăn bánh chẻo xong em lại ăn tiếp một miếng bánh kem rắc chocolate vụn, không còn gì nữa.
66 “Bảo Bối sao lại đi như thế? Đau thắt lưng à?” Cậu ta không biết nhìn thấy em xoa thắt lưng liền giật mình hỏi. Những lời này làm em phải tự YY một phen, hay là thằng nhóc này vẫn là một tuyệt thế tiểu xử nam?!
“…” Nhưng mà, em cũng không thể không công nhận Trịnh Thái mạnh mẽ, mới có mấy tháng không gặp mặt, thế mà cậu ta vừa mở miệng là khiến em câm nín luôn.