1
"Mày mới mười sáu tuổi mà đã không muốn đi học? Chơi game thì có kiếm được cơm mà bỏ vào mồm không?"
"Con đâu phải chỉ chơi game không, giấc mơ của con là trở thành một game thủ chuyên nghiệp đấy! Mấy chuyện học hành thi cử gì đó không hợp với con!"
Chỉ nghe thôi Cao Thanh Thu đã biết chắc chắn là cậu em trai đang cãi nhau với mẹ về chuyện đi học hay không đây mà.
2 Cao Thanh Thu biết chuyện vay tiền này không thể cưỡng ép được, người ta không muốn cho vay thì cô cũng đành chịu.
"Vâng. . . Cháu cảm ơn cô. . . "
Không mượn được tiền, Cao Thanh Thu cũng không tiện ở lại thêm, định chuẩn bị ra về.
3 Sau khi rời khỏi nhà họ Vũ, Cao Thanh Thu bắt xe đi tới khu ngoại ô của Hải Thành.
Khi xe buýt dừng lại trước một khu biệt thự, Cao Thanh Thu xuống xe, quen đường đi tới một ngôi biệt thự.
4 Cô biết mình hỏi như vậy là quá đường đột, nhưng giờ phút này cô không còn sự lựa chọn nào khác, chỉ đành có bệnh thì vái tứ phương vậy.
"Cháu. . .
5 “Chẳng qua… Cô chắc chắn không cần nói với người nhà cô một tiếng sao?”
Lý Sơn không biết đã xảy ra chuyện gì đã đẩy một cô gái mười tám tuổi phải quyết định như vậy.
6 Sáng sớm hôm sau, Cao Thanh Thu thu dọn đồ đạc xong rồi chuẩn bị chuyển tới biệt thự của Hoa Ngọc Thành.
Ai dè vừa mở cửa ra lại phát hiện cửa bị khóa từ bên ngoài, không thể mở ra được.
7 “Em đừng để tâm tới lời nói của Lý Sơn. ”
Cao Thanh Thu không nói gì cả, chẳng qua càng túm chặt lấy chăn hơn, khóe mặt dần ửng đỏ.
Hoa Ngọc Thành nhìn Cao Thanh Thu rồi nói: “Muốn khóc thì cứ khóc đi.
8 Xe chạy tới biệt thự.
Trước khi xuống xe, Cao Thanh Thu sửa sang lại đầu tóc bị làm rối của mình rồi mới cùng Lý Sơn đi vào.
Trong biệt thự chỉ có một mình Hoa Ngọc Thành.
9 Lúc sắp tới Kinh Châu, Cao Thanh Thu ngủ suốt chặng đường cuối cùng cũng tỉnh dậy.
Phát hiện mình cách nhà họ Hoa càng ngày càng gần, Cao Thanh Thu không khỏi trở nên hồi hộp.
10
Bình thường Đinh Cẩn luôn nhã nhặn lễ phép, sao hôm nay lại y hệt như thằng ngốc vậy? Không lễ phép chút nào cả. Cho dù Hoa Châu Du có cưng chiều đứa con trai này đến mấy, nhưng trước mặt cậu em trai tàn tật, cô vẫn rất sốt ruột, sợ Đinh Cẩn mất lễ phép sẽ khiến Hoa Ngọc Thành buồn sầu.
11 Thấy ánh mắt của bà Hoa vẫn dừng trên người Cao Thanh Thu, Hoa Châu Du mới sực nhớ ra hình như cô còn chưa giới thiệu chính thức cho hai cụ.
Cô nhân tiện nói: “Mẹ, đây là Thanh Thu.
12 “Hả?” Cao Thanh Thu không ngờ được rằng Hoa Ngọc Thành sẽ hỏi câu này: “Sao chú lại nói thế?”
Hoa Ngọc Thành chỉ nhìn cô: “Không có gì, bỗng dưng nghĩ tới mà thôi.
13 Vừa nghĩ tới Cao Thanh Thu học giỏi như vậy, còn là bạn gái của hotboy Đinh Cẩn, thế mà lại là thứ nghèo kiết xác, còn rơi vào kết cục phải đến quán ăn làm nhân viên phục vụ, Tô Khanh Khanh lại thấy sung sướng.
14 Cao Thanh Thu bận rộn tới khuya mới tan tầm.
Cô không về nhà họ Hoa mà đến một căn nhà ở chỗ khác trong Kinh Châu của Hoa Ngọc Thành.
Bởi vì Hoa Ngọc Thành sợ Cao Thanh Thu ở nhà Hoa không quen nên từ mấy ngày trước, anh đã bảo Cao Thanh Thu chuyển ra ngoài với anh.
15 “Hả?”
Cao Thanh Thu không hiểu lắm.
Khanh Khanh? Là Tô Khanh Khanh à? Cô nói Tô Khanh Khanh phẫu thuật thẩm mỹ khi nào?
Người từng nói những lời này rõ ràng là Vũ Minh Hân!
Có liên quan gì tới cô?
“Có phải cậu nhầm người rồi không vậy? Tôi nói câu đó khi nào?”
“Mày còn giả vờ nữa à! Mày tưởng mày giả vờ thì bọn tao không biết sao? Trường cấp ba số một xuất hiện loại người như mày đúng là ghê tởm! Loại xấu xí chỉ biết nói xấu người khác sau lưng! Vô liêm sỉ!”
Người mắng Cao Thanh Thu là fan ruột của Tô Khanh Khanh, cùng trường với Cao Thanh Thu.
16 Sau khi Cao Thanh Thu ngủ, Hoa Ngọc Thành trở trở lại thư phòng.
Màn hình máy tính trên bàn hiện ra khuôn mặt của Lý Sơn.
“Anh Hoa, chuyện anh bảo tôi điều tra đã có rồi.
17 “Cậu thích… Cậu của tôi à?”
Câu nói bất thình lình của Cao Thanh Thu khiến Đinh Cẩn sững sờ tại chỗ.
Cao Thanh Thu cười lạnh: “Đúng, tôi thích anh ấy đấy!”
Cho dù cô chỉ coi chú ấy là người thân mà thôi, nhưng nếu cô đã gả cho anh rồi thì cô sẽ không làm bất cứ chuyện gì có lỗi với anh đâu.
18 Kết thúc công việc trước giờ, Cao Thanh Thu trở về chỗ của Hoa Ngọc Thành.
Vừa về cô đã phát hiện Hoa Ngọc Thành có ở nhà.
“Chú về sớm vậy. ”
Lúc này Hoa Ngọc Thành mặc suit ngầu vô cùng, vừa thấy đã biết mới về nhà thôi.
19 “…” Cao Thanh Thu giật mình, uống nước cái ực, suýt nữa thì sặc nước.
Cô không thể ngờ được rằng anh gọi Đinh Cẩn đến lại là… Hỏi chuyện này?
Sao anh lại biết việc mình đang làm thêm?
Lại sao mà biết là Đinh Cẩn làm?
Hơn nữa từ khi cô về nhà cho tới bây giờ, hai người ở bên nhau đã có hai giờ rồi, thế mà anh vẫn làm bộ như không biết gì hết vậy.
20 “Em chắc chứ?”
Hoa Ngọc Thành tỏ vẻ không tin lời nói của cô.
Cao Thanh Thu khó tin nói: “Không phải trước kia tôi đã từng làm cho chú rồi sao? Lúc còn ở biệt thự…”
“Quên rồi.