1 Hoàng hôn, Thụy Sĩ, Locarno, chủ nhật ngày 8 tháng 8 năm 2004. Từ sớm, mọi người đã ngồi ở quảng trường để đón chờ buổi công chiếu phim ngoài trời. Hôm đó, ở quảng trường, dưới ánh hoàng hôn lần đầu tiên Vũ Văn Hạo đã gặp Liễu My.
2 Sự thất vọng,Giống như chúng ta trong đêm trắng kéo dài ngày mùa hạ,Mắt im lìm,Miên man trong một giấc mơ trắng. 1. Ngày 23 tháng 8 năm 2004, trưa ngày thứ hai tại Vũ Hán.
3 Thật không ngờ,Tuy tôi có đôi mắt xanh,Lại có một cái dạ dày Trung Quốc. 1. Thời gian trôi đi từng ngày, hoa anh đào trong Trường Đại học W rất đẹp, chúng tôi chứng kiến cây xanh um tùm, hoa đua nhau nở, trên thảm cỏ cũng mang màu sắc xanh non mơn mởn.
4 4. Vừa vào cửa tôi bị Vũ Văn Hạo ôm chặt. Tôi cười anh: “Anh đã ở sau cửa mai phục bao lâu rồi?”Anh cười ha ha: “Anh không phải đồ ngốc! Từ cửa sổ thấy em đến anh mới trốn.
5 Đường cong trên cơ thể người con gái,Là đường nét đẹp nhất trên thế gian,Vậy mà, em lại giấu nó đi!1. Những ngày bình yên không kéo dài được lâu. Một buổi trưa, tôi đang nghỉ trưa ở ký túc, Hàn Văn Hinh đột nhiên đến.
6 4. Lần này anh không trốn sau cửa phục kích tôi, cũng không ngồi trên bàn đọc sách như mọi lần, mà đứng giữa phòng, không cử động, nhìn tôi bước vào, cũng không nói gì.
7 7. Về ký túc tôi và Trương Thần chia tay ở cửa thang máy, cô đến phòng 307 tìm George, tôi về phòng mình. Vừa tháo giày để đôi chân vẫn chưa quen với giày cao gót nghỉ ngơi, điện thoại vang lên, là Khang Minh Huân: “Ninh Khả, Văn Văn hôm nay có đi tìm cậu không?” Giọng của cậu ta rất gấp.
8 Bạn nói gì?Tôi nói chúng ta đừng. . . Câu nói phía sau!Tôi - yêu - bạn!1. Những ngày còn lại của học kỳ, tất cả chúng tôi đều rất vui vẻ. Hàn Văn Hinh và Khang Minh Huân nhận giấy đăng ký kết hôn một cách thuận lợi, em bé trong bụng cô bạn cũng lớn dần lên; chuyên đề của Văn Hạo cuối cùng cũng xuất bản, anh bận rộn với công việc chỉnh sửa cuối cùng; trình độ tiếng Trung của George cũng nâng cao rất nhiều, nói về Trương Ái Linh lưu loát, trôi chảy, nếu nhắm mắt nghe không ai đoán ra cậu ta chỉ ở trình độ ABC.
9 5. Khi Hàn Văn Hinh mở cửa, nhìn nước mắt trên mặt tôi, hoảng hốt: “Sao thế? Sao lại vậy? Vừa không phải vẫn tốt sao? Mau vào đi. ”Tôi vừa khóc vừa nói với cô ấy: “Văn Văn, cậu biết nữ tiến sỹ mới vào Viện là ai không? Là Liễu My, chính là người con gái trong mộng tưởng của Văn Hạo!”Hàn Văn Hinh ngạc nhiên đẩy tôi vào phòng: “Không trùng hợp vậy chứ! Nói như vậy, Văn Hạo sớm đã biết rồi nhưng không nói với cậu?”Tôi vừa lấy khăn giấy lau nước mắt vừa gật đầu, sau đó mới kể cho bạn nghe toàn bộ lời Văn Hạo nói.
10 9. Tôi và thầy Lưu đã thống nhất 9h sáng hôm sau gặp ở cổng trường, sau đó ngồi xe của trường đến sân bay, đáp chuyến bay 11h đến Hồng Kông. Đến 8h sáng, Văn Hạo còn ôm tôi cuộn tròn trên giường không nỡ rời xa, thực tế cả đêm đó tôi không thể ngủ ngon.
11 Cái lạnh dường như không làm giảm bớt dung mạo xinh đẹp kia,Trang điểm dù có đậm cũng không che nổi vẻ đẹp tự nhiên trời sinh của cô ấy,Thật khiến con tim bối rối.
12 4. Sáng ngày hôm sau, tôi bắt xe đến biệt thự lưng chừng núi. Đã lựa chọn thì dù có buồn cũng vô ích, thà rằng làm tốt việc trước mắt. Tôi biết rõ cơ hội này không dễ dàng đến với tôi, nếu không có sự giới thiệu của Giáo sư Lưu và George Trần, công việc tuyệt vời này căn bản không đến lượt tôi.
13 6. Sáng dậy chưa lâu, Hàn Vũ Băng lại đến tìm tôi: “Mình cùng ăn sáng nhé! Mình trước kia rất thích cháo thịt nạc với lòng trắng trứng gà, lâu rồi không ăn, nhớ lắm rồi!”“Mình cũng thích ăn, vậy mình gọi hai bát!”“Cảm ơn cậu, Ninh Khả! Trước kia mình lạnh lùng với cậu, cậu không trách mình chứ! Cậu rất biết chăm sóc người khác, nếu mình là con trai, chắc chắn sẽ yêu cậu.
14 Hoặc em chọn ở lại Trường,Sau khi tốt nghiệp thạc sỹ sẽ kết hôn cùng anh,Hoặc chúng ta sẽ chia tay!1. Chiều hôm đó chúng tôi đến nhà Hàn Văn Hinh. Khang Minh Huân nói anh ấy hiếm có cơ hội nghỉ phép ở nhà, muốn đích thân xuống bếp nấu ăn đãi tôi.
15 4. Cùng với George đi tìm nhà là một việc gian khổ nhất từ khi tôi vào đoàn phim. Để tương xứng với thân phận ngôi sao của anh ta, công ty quy định quy cách của khu đô thị phải cao, diện tích trong phòng không nên quá nhỏ mà George lại có thêm vài yêu cầu: Không phải nhà mới không ở, nhà có đồ dùng không ở, ánh sáng, cảnh quan không tốt không ở, kiểu nhà không tốt không ở.
16 Yêu một người bốn năm,Mất một người,Chỉ cần hai tháng ngắn ngủi. 1. Cuối tuần của tuần giữa tháng 11, giữa thu ở Bắc Kinh. George ở phòng chiếu dưới tầng xem phim, tôi mặc áo len dày lên mạng trong phòng sách.
17 4. Thời khắc hoàng hôn ngày hôm sau, theo phương án của công ty, tôi và George thân mật xuất hiện ở một nhà hàng Tây rất lãng mạn ở Bắc Kinh. Trước khi ra cửa chúng tôi đã thay trang phục mới theo yêu cầu, đạo diễn còn cố ý tìm một thợ trang điểm chuyên nghiệp, trang điểm nhạt nhạt cho tôi.
18 Đêm Bắc Kinh tháng 12,Nhiệt độ đã đủ để đóng băng,Còn tôi vẫn khoác chiếc đầm mùa hạ mỏng manh. Ngô Thẩm hơi mập, là người mang lại cảm giác an tâm cho người khác, bà ở độ tuổi khoảng 50.
19 4. Tiễn anh đến sân bay, lần nữa tôi lại cảm thấy nhói đau, nói với anh: “Anh ly hôn với cô ấy đi, em sẽ cưới anh, em sẽ chăm sóc cho mẹ anh!”Văn Hạo mỉm cười, đưa tay xoa má tôi: “Ninh Khả, anh muốn em hạnh phúc! Hạnh phúc của em là thứ anh quan tâm nhất.
20 7. Đang thời điểm mọi người đua nhau về quê ăn Tết, tôi và George xếp hàng đến nửa ngày mới chỉ mua được hai vé đứng, thật may là đoạn đường ngắn. Như vậy đã đủ để Goerge biết người Trung Quốc coi trọng cái Tết cổ truyền như thế nào.