1 “Tề Sóc, Chúng ta kết hôn đi. ” “Kết…kết hôn???” Đương nhiên là tốt rồi! Hắn muốn nhanh kết hôn với nàng đến điên cuồng rồi, nhưng là – Vì sao nàng lại muốn kết hôn? Lý do không phải bởi vì thương hắn mà là nàng muốn mang hắn khoe với đối thủ thời ĐH, nói rằng nàng có lão công trẻ tuổi a? Nàng vì lý do đó mà hướng cầu hôn hắn, hắn đã muốn tăng xông máu quả không sai, không nghĩ tới lúc này hắn hao hết tâm trí, bí mật chuẩn bị 1 gian phòng làm việc cá nhân cho nàng, vậy mà tự nhiên nàng lại khóc lóc tùm lum 1 phen lên án hắn bắt cá 2 tay?! Hắn rốt cuộc là chiêu ai chọc ai a? Người muốn khóc phải là hắn a! Rằng tưởng hiểu lầm giải thích rõ ràng thì từ nay về sau có thể thiên hạ thái bình, nhưng nàng tự hồ cho rằng tinh thần nhẫn nại của hắn cùng với siêu nhân thực giống nhau, đột nhiên bắn ra 1 viên đạn “chia tay” cho hắn, làm cõi lòng hắn thực tan nát.
2 5 năm sau? 5 năm sau! 5 năm sau?! 5 năm sau nàng mấy tuổi? 27 + 5 = 32. 5 năm sau nàng đã 32 tuổi, Tề Sóc, hắn rốt cuộc là có hay không nghĩ tới tuổi của nàng a? 5 năm sau…… “Quan tỉ, Quan tỉ.
3 5 năm sau. Nàng hoàn toàn không thể quên đi 3 chữ này, Tề Sóc, hắn như thế nào mà có thể trả lời nàng như vậy được chứ? Nhớ ngày đó tất cả đều là hắn chủ động theo đuổi nàng, còn lập lời thề son sắt sẽ kết hôn với nàng làm điều kiện kiên quyết đầu tiên khi cả 2 thực sự quen nhau.
4 (rating 18+) “Khách!” Cửa truyền tới âm thanh mở khóa, trong đêm khuya vắng lặng bỗng có tiếng lớn. Nằm trên sofa nhắm mắt nghỉ ngơi nhưng 1 giây cũng chưa ngủ Tề Sóc nghe thấy âm thanh mình vừa gặp, lập tức từ sofa nhảy dựng lên vọt tới trước cửa, nàng còn chưa kịp đút chìa mở khóa thứ hai thì nháy mắt cửa đã mở ra.
5 Đã quá trưa, nàng vẫn còn say ngủ, chứng tỏ tối hôm qua hắn thực sự làm nàng mệt chết rồi. Tề Sóc đứng bên giường, mê đắm nhìn thân hình nửa kín nửa hở ra bên ngoài của nàng, phát hiện rằng chính mình thế nào cũng không cảm thấy chán nàng, mà ngược lại còn đối với nàng ngày một mê luyến hơn nữa.
6 “Ngươi đừng nói ngang ngược thế chứ, giống như ông già 80, ngươi cũng chỉ mới 25 tuổi a, so với những tên kia còn rất trẻ mà không phải sao?” Nàng cười nói.
7 ====================== Quan Chi Yên không biết Đoạn Lại Lăng có danh thiếp của Tề Sóc, bởi vì nàng chỉ mang Tề Sóc đến Hạnh Phúc có 1 lần thôi, không nghĩ tới hai người đó đã trao đổi liên lạc với nhau.
8 “Ngươi không phải đến tìm lão đại?” Miệng hắn khẽ nhếch nhìn nàng, trên mặt có ý nói “Vậy ngươi đến đây làm gì”. “Ta tới xem ở đây có việc gì ta có thể giúp không.
9 Đột nhiên có bàn tay đặt lên vai của Quan Chi Yên làm cho nàng đang chú tâm làm việc bị hết hồn, ngẩng đầu lên thì thấy Tề Sóc không biết từ lúc nào trở lại công ty rồi, còn đến phía sau nàng, mà nàng vẫn hồn nhiên.
10 Hắn nhịn không được mở to hai mắt, trong chốc lát kinh ngạc đến không biết phản ứng thế nào. Hắn không hề nghĩ rằng nàng lại nhìn thấy hắn a! « Ta tự nói với chính mình là phải tin tưởng ngươi, cho nên ta không hỏi cũng không nhắc tới.
11 [Thanh âm thứ mười] Tiểu Trần cùng Dương Tử liếc mắt nhìn nhau, hai người mắt đưa mày lại thoái thác lẫn nhau [ngươi đi đi], được nửa ngày trời, rốt cuộc làm cho người ngồi đối diện hai bọn họ nhịn không được đứng dậy nói « Để ta đi.
12 Trong văn phòng, năm người vây quanh nửa cái bàn, mặt ai cũng đều có vẻ rất hình sự, nhăn trán nhíu mày, tự như đang thảo luận chuyện sống chết. « Ta cảm thấy vấn đề ở chỗ là ngươi đối xử với đại tẩu quá tốt, rõ ràng chúng ta thấy nên lạt mềm buộc chặc có vẻ tốt hơn, ngươi không cần lại đối tốt với nàng như vậy, làm cho nàng chậm rãi cảm thấy ngươi thay đổi, sau đó nàng bắt đầu sợ hãi lo lắng, cuối cùng sẽ muốn dùng phương pháp kết hôn để giữ chặt ngươi ở bên cạnh mình.
13 Trời ạ, khi hắn nói như vậy kêu nàng làm thế nào cự tuyệt được đây a ? Lý trí đang réo rắc nhắc nhở nàng, văn phòng hiện còn rất nhiều việc chờ nàng ăn xong cơm trưa trở về giải quyết, nàng còn có rất nhiều cuộc gọi cần phải điện, còn phải nhanh chóng kiếm 1 tay trợ lý giúp nàng làm việc nữa chứ.
14 « LâmTán Đức cầu hôn ngươi ? » Quan Chi Yên kinh hỉ tròn 2 mắt. « Ừ » Dương Bách Huệ vui vẻ gật gật đầu, vẻ mặt xấu hổ. « Chúc mừng ngươi, Bách Huệ. Chúc mừng ! Thiệt chúc mừng ! » Quan Chi Yên lập tức hưng phấn từ chỗ ngồi đứng lên, nhanh chóng bước đến bên người nàng dùng sức ôm nàng 1 chút.
15 « Hi. » Nhẹ nhàng hôn lên môi của Chi Yên làm cho nàng đang mơ màng ngủ trên sofa hơi tỉnh lại, hai mắt mờ sương mở ra, Tề Sóc mỉm cười ôn nhu nhìn nàng.
16 « Ác ~ » Mới ăn xong bữa sáng, Quan Chi Yên liền đột nhiên nôn mửa, làm cho trợ lý và mấy nhân viên đang ngồi ở văn phòng vừa hết hồn vừa sợ hãi. « Quan tỷ, ngươi có sao không ? » « Quan tỷ, ngươi cảm thấy thế nào ? Có cần ta gọi xe chở ngươi tới bệnh viện không ? » « Hay là chúng ta giúp ngươi gọi cho Tề tiên sinh, kêu hắn tới đưa ngươi đi bệnh viện ? Ta cảm thấy ngươi nên đi bệnh viện 1 chuyến đi, nhìn ngươi có vẻ không khỏe lắm.
17 ============================== Không gian trong phòng im lặng như tờ, cũng không hề có ánh đèn. Tề Sóc khẽ khàng mở cửa nhà, rồi mở cửa phòng khách bước vào, thả cặp tài liệu xuống sofa, sau đó lập tức bước nhẹ nhàng nhanh chóng tiến về phía phòng ngủ, cẩn thận mở cửa phòng ra.
18 Tề Sóc tức chết rồi, hắn quả thực không dám tin rằng hắn đã dùng hết tâm tư, yêu nàng, đối đãi nàng, sủng ái nàng, kết quả là đổi lấy 1 câu lạnh lùng không luyến tiếc của nàng [chúng ta chia tay đi.
19 « Quan tỷ, ngươi vẫn chưa về sao ? » Tiểu Dương ngẩn đầu lên nhìn đồng hồ rồi mở miệng hỏi. Đã sắp đến 10h đêm rồi. « Công việc hiện tại còn làm chưa xong, tối nay ta ở lại.
20 Ngoài cửa sổ, ánh sáng mặt trời thong thả tràn vào phòng, một ngày mới đã tới. « Linh… » Tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên có vẻ rất khẩn cấp, nháy mắt Chi Yên bị giật mình bất ngờ nhổm người tỉnh dậy, suýt nữa thì ngã khỏi sofa.