1 Sau chuyến bay từ Mĩ về Việt Nam. Tại sân bay có 1 cô gái mặc váy trắng, giày trắng, nón trắng và 2 hàng vệ sĩ mặc vec đen xuất hiện làm náo loạn cả sân bay Nội Bài.
2 *4h sáng hôm sau -Ji(tên Nhi) dậy nhanh_Jan hét luôn vào tai Ji làm nó giật mình tỉnh giấc. -mày điên à, mới 4h sáng gọi làm gì_nó hét đáp trả rồi trùm chăn ngủ tiếp (==’ bó tay cái pà này ham ngủ thế, Ji trừng mắt, t.
3 Hai đứa vừa bước vô cổng trường là bao nhiêu ánh mắt nhìn theo, con trai xịt cả máu mũi con gái thỳ ngưỡng mộ với nhan sắc hai đứa nhưng không ít người ganh ghét.
4 Bước đến cửa phòng hiệu trưởng, nó gõ cửa mãi không ai mở nên tự vào luôn (tự nhiên như ỡ nhà :3). Nhìn một lượt chẳng thấy ai trong phòng dịnh bước ra bỗng có tiếng gọi -Ji hả, vào đi cháu_bác Thịnh từ ngoài hành lang bước vào(bác họ nó làm hiệu trưởng) Nó còn chưa kịp nói câu nào bác Thịnh đã tuôn một tràng -Cháu về khi nào thế, ba mẹ có khỏe không, cái Jan không đi với cháu à,.
5 -điều tra về nhỏ hồi nãy đi_nó nhìn Jan -à hồi trước tao cũng điều tra rồi, nhỏ đó là nhị tiểu thư nhà Hoàng Nguyễn công ty bánh kẹo lớn nhất nước mình nên tự kiêu.
6 *nói 1 chút về nhân vật mới nhé: Tịnh Nguyễn Hân: nhà cũng thuộc dạng khá giả, hòa nhã đối xử tót với mọi người. Học cùng lớp nó, đẹp trai thua hắn và Khánh, IQ 180/200.
7 Ai về nhà nấy mỗi người theo đuổi một suy nghĩ riêng, không ngoại trừ nó. Ở đâu có người ở đó có giang hồ, trong giang hồ thì có phân tranh thù hận, có chém giết và có rất nhiều nam thanh nữ tú không làm gì cũng có đủ cơm no áo ấm.
8 Mồ hôi nó túa ra ướt đẫm ga giường, lại là cơn ác mộng đó. Nó lại khóc, không biết bao đêm nó phải uống thuốc ngủ mới yên giấc được nhưng dạo này nó đã kháng thuốc.
9 Nó vẫn nằm đó cho đến khi bụng biểu tình mới tỉnh, trời đã xế chiều nó bỏ qua pữa trưa hèn gì đói là phải. Thu dọn đồ để về thỳ nhìn thấy chiếc đt cảm ứng đen lật đằng sau có khắc tỉ mỉ hình chiếc cánh ác quỷ cạnh đó có chữ ND cách điệu có gắn vài hạt kim cương đen tinh xảo, nó đoán chắc chiếc đt này là tự thiết kế nên mới đạt tới độ thẩm mĩ cao như vậy.
10 Ở bar wind’s có 4 người đang chụm đầu vô bàn bạc. Người nóng ruột nhất là Khánh, đứng ngồi không yên đi đi lại lại làm ai cũng bất ngờ trước thái độ này nhưng vẫn gạt qua 1 bên vì việc cấp bách nhất vẫn là cứu Jan thoát khỏi bọn người đó.
11 Trước cửa phòng bệnh viện -mày ngồi yên 1 chỗ không được à_hắn gắt lên nhìn Khánh cứ đi lên đi xuống -mày nhắm mắt nhìn tao làm gì_Khánh cãi lại -đề nghị người nhà bệnh nhân giữ im lặng_tiếng cô y tá gần đó vang lên 2 chàng nhà ta ái ngại xin lỗi.
12 Sáng hôm sau, Khánh vào viện sớm đã cãi nhau chí chóe với Jan ồn ào quá nó bỏ ra ngoài hít thở không khí trong lành. Nó vừa đi thì Hân gõ cửa bước vào.
13 *Bệnh viện: Giờ cũng đã tới nửa đêm nó cũng định trở về nhà nhưng suy nghĩ 1 hồi lại đến bệnh viện xem tình hình Jan thế nào, cô có nt cho Jan nói có việc bận nhưng lại đi nửa ngày trời chắc cô lo lắm.
14 Jan đã hồi phục hẳn, hôm nay đã cùng nó tới trường. Trong thời gian ở bệnh viện nó đã phải thông báo với 2 bên phụ huynh là trường tổ chức ngoại khóa nhưng không thể dấu mãi được nên đi học lại càng sớm càng tốt.
15 Cuộc chất vấn vô đắc dĩ bắt đầu: -sao lại chuyển xuống đây_nó đảo mắt 1 lượt nhìn hắn Key và Khánh. Hắn chỉ tay về phía Quân. Quân cười trừ -anh muốn học chung với em mà đi 1 mình thì buồn nên rủ thêm 2 thằng này, đừng đuổi anh mà_anh nó bắt đầu diễn vở “bi kịch” mắt long lanh ngấn nước.
16 Đã lục tung cả thành phố này rồi, vẫn không tung tích Quân đâu. Nhìn chiếc đt anh Quân trên bàn nó nhặt được ở đường đua, nỗi bất an bỗng chốc lại ùa về xung quanh nó.
17 e hèm_tiếng loa trường phát lên, chủ nhân giọng nói ấy chính là Hiệu Trưởng trường Trịnh Kim -như các em đã biết 3 ngày nữa là tới halloween trường ta năm nay sẽ tổ chức vũ hội và hội chợ, kèm theo 1 số trò chơi khác giờ thầy sẽ thông qua hội học sinh rồi sẽ thông báo cho các em.
18 Kính koong!!! Quân mở cửa cho nó, nó hậm hực đi vào nhà này vốn là của nó mà Quân dám thay đổi mã khóa làm nó đứng muốn rụng chân đợi có người mở cửa -không phải anh làm mà, là Duy đó_Quân nhăn mặt chỉ sang hắn -ai cho phép anh làm_thay đổi thái độ nhìn hắn -“Nhidangyeu” mà cũng là mã khóa à_hắn cười nhạt đúng là “trẻ con” -anh là người lớn chắc_nó đưa ánh mắt “trìu mến” nhìn hắn như muốn ăn tươi nuốt sống.
19 Hà Nội đã vào mùa đông, trời cũng dần trở lạnh gió phả vào má nó ửng đỏ. Ăn kem vào mùa đông chắc cũng là thú vui của nhiều nhưng ăn với số lượng nhiều lại là chuyện khác@@ -chị ơi, cho em 4 li kem socola, 4 vani, 4 dân, 4 kiwi,.
20 Nó- như 1 thánh nữ,lạnh như băng kiêu sa mang 1 sức hút lạ thường, khiến người ta muốn chạm vào nhưng không thể Ngược lại với nó-một công chua nhỏ nhắn, dịu dàng thanh thoát với hàng mi cong vút, đôi xanh như dòng suối(con lai).