61 Hắn tỉnh dậy mọi người nhắn lại như những gì nó nói, hắn đến hồ Cảnh Yên trước mắt hắn là chiếc áo khoác đẫm máu của nó, tim hắn như thắt lại từng bước từng bước tiến lại gần.
62 Quỳnh và Nhật Hạ đã quyết định tự rút lui vì biết mình không thể chen vào tình cảm của họ, mỉm cười và chúc phúc là những gì 2 cô đã làm. -em về Nga học nốt chương trình bảo lưu bên đó 2 người phải thật hạnh phúc nhé_Quỳnh dù không nỡ lắm cũng không muốn ở lại tự làm đau mình.
63 -định tổ chức trong nhà với người thân thôi không làm lớn đâu nhưng chúng ta cũng phải có quà chúc phúc chứ -đúng rồi nhưng nên tặng quà gì đây_Khánh quay qua Jan_ý bx sao? -bx cũng không biết, hì -mai cũng là sinh nhật Quân mà_giờ hắn mới lên tiếng, nó gật đầu -vì thế đó mới là vấn đề, không chỉ sinh nhật Quân đâu mà còn là sinh nhật chị Bảo Anh nữa -vậy mình trang trí phòng giúp họ -ý tưởng không tồi_nó cười nhìn hắn -xì 2 người kia còn có tụi này đó nhá_Jan nheo mắt chọc nó -bx nói phải, nhưng trang trí là làm gì -ox ngốc_Jan nhéo yêu Khánh -6h sáng mai là họ tới rồi, giờ bắt đầu là vừa_nói rồi 4 đứa giắt nhau về nhà Quân trước khi về đó có mua chút đồ trang trí và đặt bánh gato 5 tầng.
64 BA vẫn còn ngại, 2 vợ chồng nhà này ngồi cười từ lúc lên xe cho đến khi tới nơi tổ chức. Buổi lễ diễn ra khá đơn giản dưới sự ấm cúng của gia đình, nó lên tặng cặp đôi hôm nay 1 bài hát chúc phúc Mọi chuyện vẫn diễn ra xuôn sẻ cũng không ai nhắc tới ngày sinh nhật của 2 người cho đến khi -tụi con xin phép có việc đi trước_nói rồi tụi nó phi ra ngaofi lấy xe đi luôn, cả ngày nay tụi nó cứ cười khúc khích qoài làm gì cũng thấy bí mật làm mọi người lo lắng không biết đang bày trò gì.
65 Trong đêm hàng trăm người mặc đồ đen tập trung lại ở một ngôi nhà hoang, nó đạp cửa bước vô đã thấy ba mẹ nó trên người bầm dập cùng 3 tên trên tay cầm súng chĩa súng vào nó.
66 -em chưa bao giờ thấy anh nhắc về ba mẹ mình Không hỏi tại sao nó lại hỏi như vậy, hắn vẫn trả lời mặc dù trước đây hắn vẫn né tránh câu hỏi đó -trước đây khi anh còn rất nhỏ gia đình anh thật sự rất hạnh phúc, nhưng tơi 1 ngày hạnh phúc đó không còn nữa khi anh biết tin mẹ đã bỏ anh mà đi “đến 1 nơi khác”.
67 Nhớ lại những hình ảnh đó cậu không khỏi thất vọng vì nó, cậu đã từng nghĩ mình là con nuôi trong nhà mới bị đối xử như vậy. Thật không ngờ sự thật lại trái ngược những gì cậu nghĩ Cậu không biết nó đã nói những gì mà khiến mẹ sock tới nỗi ra đi như vậy, nhưng chắc chắn câu nói của nó đã khiến mẹ cậu tổn thương rất nhiều, đến nỗi hơi thở cuối cùng cũng chỉ nói “chăm sóc tốt cho Ji” không phải cậu ganh tỵ nó, mà cậu rất thất vọng về nó hiện tại.
68 Còn Quân từ khi tát nó và đuổi nó đi, cậu cảm thấy hối hận vì những gì mình làm vùi đầu vào rượu bia làm khổ cho BA, cô cũng đau lòng không kém. BA không có cách nào liên lạc với nó nhìn Quân đau khổ vậy cô không tránh khỏi đau lòng xót xa.
69 CHAP 69: Sáng hôm sau nó thức dậy từ rất sớm chuẩn bị bữa sáng cho hắn, vậy là cũng được một tuần kể từ khi Quân đuổi nó đi, cũng chẳng ai đi tìm nó.
70 CHAP 70: Trở về bệnh viện nhà hắn, trong khi nó đang truyền máu thì hắn có việc đột xuất dù không muốn xa nó nhưng cũng phải đi nhờ bác sĩ đến trông coi nó.
71 CHAP 71: -anh xin lỗi Ji ơi, anh xin lỗi, xin lỗi em. . . cái chết của ba mẹ em xin lỗi anh chưa nói cho em sự thật_Quân nghẹn ngào từ từ lau dòng nước mắt trên má.
72 CHAP 72: Nghe NH nói cậu mới chột giạ, đúng trong mắt nó cậu luôn muốn mình hoàn hảo, trước kia luôn muốn mình thành đạt để cho nó 1 cuộc sống hạnh phúc không phải lo toan, nhìn lại những gì mình làm trong thời gian qua, đúng cậu không phải là chính mình nữa.
73 CHAP 73: Tới khi hoàn thành thủ tục, công an dốc hết sức tìm kiếm cuối cùng cũng tìm thấy được nhà cô bé, ba mẹ bé cũng đang rất lo lắng kiếm tìm cô bé khắp nơi -cô có thể giúp chúng tôi đưa bé gái này về được không_anh công an ái ngại hỏi Nó gật đầu cầm lấy tờ địa chỉ dẫn cô bé đi -Tiểu Yến con đi đâu vậy_mẹ TY khóc nức ôm chầm lấy TY -cảm ơn cháu đã đưa TY của bác về_ba TY cất lời cảm ơn nó -dạ không có gì, cũng nhờ có cảnh sát tìm ra chứ cháu có giúp được gì đâu -cháu vào nhà uống li trà_mẹ TY niềm nở chào đón nó -dạ thôi cháu xin phép Sau một hồi mời mọc cuối cùng nó cũng xiêu lòng ở lại nhà TY một lát, sau đó còn được lái xe riêng của nhà TY đưa đến bệnh viện Nhưng thật không may khi nó trở lại bệnh viện trước mặt nó là cảnh khóc lóc thê lương của mọi người, chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra nó định bước tới giải thích thì nghe thây giọng nói của Quân “anh xin lỗi Ji ơi, anh xin lỗi, xin lỗi em.
74 CHAP 74: Khải cúp máy rồi vào nhà tìm nó, ngôi nhà không quá lớn mà cũng không quá nhỏ nằm ở bên cạnh bờ biển Nha Trang đường Hùng Vương, Nha Trang không quá ồn ào, nhộn nhịp nhưng lại mang những nét đặc trưng riêng vốn có.
75 CHAP 75: Nó trở về phòng chuẩn bị hành lí, nhưng trong lòng nó lại cảm thấy bất an vô cùng cầm vài viên thuốc màu đỏ trên tay nó lấy li nước rồi uống, nó càng ngày càng thấy choáng nhiều hơn, phản xạ cũng không được như trước.
76 CHAP 76: "-con nghe_là giọng của Khải “ba mẹ nuôi nó biết thân phận của nó rồi, con biết mình phải làm gì rồi chứ” -vâng, nhưng nếu Ji biết con e rằng.
77 CHAP 77: Trời đã sẫm tối, không ai bảo ai cả 2 bước song song rất gần mà cũng rất xa, 2 trái tim hướng về nhau như cùng chung 1 nhịp đập một suy nghĩ.
78 CHAP 78: Thoáng chốc rồi trời cũng sáng, NH như người mất hồn dưới mi mắt đã thâm lên nhàn nhạt có lẽ vì mất ngủ. Xem đồng hồ nhanh chóng bước xuống giường qua phòng hắn gõ cửa Cốc.
79 CHAP 79: 10' sau chiếc trực thăng Key cử tới đã đến chỗ nó,nó mang khuôn mặt lạnh tanh nhanh chóng bước lên tất nhiên vào 1 đêm u tối vạn vật im lìm mà xuất hiện "vật thể lạ" này sẽ làm náo động cả 1 vùng khôg ngoại trừ chỗ hắn.
80 CHAP 80: a Hắn từ ngoài hùng hổ bước vô đạp văq cách cửa nhà Jan, nhìn thấy nó tim hắn như sống dậy quãng đường đến đây hắn cứ mãi thấp thỏm không yên, hắn chỉ sợ những gì hắn nghe thấy không phải sự thật.