1721 Tả Nghi Lan khinh thường liếc nhìn nàng ta một cái, lúc trước nếu không phải chính mình tự nói là còn có giấu trăm vạn lượng bạc trắng, Tô Văn Nhi và Hoàng Phủ Tuyên có thể còn để cho nàng sống không?Tô Mạt không muốn nhận lấy, Tả Nghi Lan bắt nàng phải nhận, "Dù sao tỷ giữ cũng vô dụng, muội muội không cần vậy tùy muội muốn ném hay đốt đi đều được.
1722 Nếu như Tín vương phi có con thì sẽ được lập thành thế tử, nếu như không có con thì nàng có thể chọn một con nối dõi của thất thiếp trong phủ để làm con thừa tự.
1723 Tả Nghi Lan không muốn tranh cãi cùng nàng ta, phất tay, "Đi ôm tiểu thế tử tới đây. "Thuận nhi lập tức dẫn theo vài tên thị vệ đi đến viện của Tô Văn Nhi, Tô Văn Nhi cuống cuồng đuổi theo, nhưng không phải đối thủ của họ, muốn ra lệnh cho những gia nô này, nhưng bọn họ đều là gió chiều nào theo chiều đó, hiện giờ Tả Nghi Lan nắm quyền, bọn họ lập tức không biết xấu hổ mà trở mặt với Tô Văn Nhi.
1724 Tô Mạt và Hoàng Phủ Cẩn đã chuẩn bị hành lý xong xuôi, đang chuẩn bị rời khỏi kinh thành. Bình thường khi ra ngoài mọi người đều chọn một ngày tốt để đi, sau đó khi trời chưa sáng sẽ xuất phát, lần này Tô Mạt đi Giang Nam không có tâm tình để ý như vậy, dù sao chỉ cần nhanh chóng đến nơi là được, ăn sương nằm gió là điều không thể tránh khỏi.
1725 Tô Mạt đem cành liễu còn lại giắt bên hông, thi lễ với Hoàng Phủ Giác, "Bệ hạ bảo trọng, chúng ta phải cáo từ rồi. "Nàng hy vọng hắn có thể làm một hoàng đế, như vậy cũng không uổng công nàng và Hoàng Phủ Cẩn ủng hộ hắn.
1726 Thời tiết mùa hè chói chang, đồng lúa hai bên chín vàng, lay động theo gió như những cơn sóng. Đám người Tô Mạt trên đường không hề dừng lại, cuối cùng về tới Trữ ChâuCàng gần Trữ Châu, lòng Tô Mạt càng thêm khẩn trương, có thể là về đến quê lòng càng lo lắng.
1727 Kim Kết vừa thấy Tô Mạt liền đi đến ôm lấy mà khóc. "Tiểu thư, lâu như vậy người mới trở về, tỷ còn tưởng rằng muội không cần chúng ta nữa. "Thủy Muội đứng bên cạnh khóc.
1728 Tô Mạt quay đầu lại nhìn Tần Nguyên Quân đang nói chuyện cùng Hoàng Phủ Cẩn và Tô Việt, lớn tiếng nói: "Tỷ phu, huynh nhanh thật đấy. "Tần Nguyên Quân cười ngây ngô, Tô Việt nhanh chóng bảo mọi người vào phòng lão phu nhân, lão phu nhân sắp đợi không kịp nữa rồi.
1729 Thiếu, sẽ them vào sau
1730 Hỉ Thước nhận lại bát, không rời đi, nhìn Tô Mạt nói: "Tứ tiểu thư, lão gia. . . có nói khi nào người trở về không?"Tươi cười trên mặt Tô Mạt cứng lại, nhưng vẫn cố cười, "Trong kinh có một số chuyện cần xử lý, xong việc phụ thân sẽ về.
1731 Tô Mạt tất nhiên biết hắn không thiếu tiền bạc, cười cười nói: "Được, huynh. "Chuyện này tất nhiên sẽ công khai trước mọi người, chỉ là không có phụ thân và lão phu nhân tham gia thôi, được nhiên Tô Trì không có tư cách tham gia.
1732 Dừng một chút, hắn nói tiếp: "Phụ thân và bà nội, có tiền trong tay cũng tiện hơn, về sau còn cần xã giao, thân thích lui tới, ccaafn nhờ những bổng lộc để quan hệ.
1733 Tránh để gió thổi cỏ lay, những gian thường kia liền tích trữ hàng khiến giá thành thay đổi quá lớn, dân chúng bị thiệt, chính cửa hàng của bọn họ cũng bị hao tổn.
1734 Hồ Tú Hồng hào phóng nói: "Không thành vấn đề, ngươi muốn thứ gì, chỉ cần ta có đủ nguyên liệu nhất định sẽ làm cho ngươi. Cha ta cũng khen ta có thiên phú ở phương diện này, còn giỏi hơn cả ông ấy và mẹ ta.
1735 Sau đó nói đến A Cổ Thái, Hồ Tú Hồng nhăn mặt lại. "A Cổ Thái trở nên điên cuồng nghiên cứu rồi, không biết bị ma nào nhập, từ lúc tới Trữ Châu đến bây giờ, hắn chỉ loanh quanh trong phòng thí nghiệm, nếu không có mẹ ta chăm sóc hắn, ta nghĩ có khi hắn đã chết đói rồi.
1736 Có bọn họ ở đây trò chuyện cùng lão phu nhân, Tô Mạt cũng bớt căng thẳng hơn, bởi vì nàng cảm thấy ánh mắt lão phu nhân nhìn nàng có phần khác thường, nàng nghi ngờ rằng lão phu nhân đã phát hiện hoặc đã đoán ra được điều gì đó.
1737 Hỉ Thước nói: "Tỷ tỷ đừng có bước theo chân phu nhân, nhị thiếu gia có tài năng nhưng tính tình của nhị thiếu gia khiêm tốn, là người chủ động chia cho Viễn nhi tiền lãi.
1738 Lâm di nương sao không muốn được nở mày nở mặt chứ?Ít nhất, cũng nên đỡ bà lên chính thất, dù không được phù chính, thì cũng phải để bà quản lý mới đúng.
1739 Vì sao một nữ nhân không thèm để ý đến trượng phu mình nạp thiếp?Chỉ có thể là nàng không cần hắn. Tô Mạt xoay người, bước đi, nhẹ nhàng nói: "Nếu huynh nạp thiếp, ta cũng đi tìm mấy gã trai lơ, mọi người đều công bằng.
1740 Chương 1757:Bà bảo Tô Mạt mở ra, Tô Mạt cởi dây buộc ra, liền thấy bên trong là một khối ngọc tím đậm gần như biến thành màu đen, trừ bên ngoài có thể thấy được màu tím, còn lại màu đậm đến mức ánh sáng không thể xuyên qua.
Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ
Số chương: 10
Thể loại: Ngôn Tình, Nữ Cường, Xuyên Không, Dị Giới
Số chương: 33
Thể loại: Huyền Huyễn, Dị Giới, Võng Du, Nữ Cường, Xuyên Không
Số chương: 50