1
Tạ Loan [thụ]- nhân loại, bảo mẫu kiêm họa sĩ
Ya Yi [công]- nặc khắc tư trưởng thành, nhân viên phân hội Vân Bảo, hình dáng ấu tể vừa giống mèo vừa giống thỏ, lông trắng tinh, trên đầu có hai chiếc sừng nhỏ, hình dáng trưởng thành sẽ có chiếc đuôi bạc giống đuôi rồng
2 "A Loan, đêm nay có mưa sao băng đó, còn là loại trăm năm hiếm có. Tớ hẹn mấy người bạn học ra ngoại ô ngắm rồi, cậu đi chung không?" Bên kia đầu dây truyền tới âm thanh vui sướng.
3 Sau khi đi vào cửa, Tạ Loan thấy rõ hoàn cảnh bên trong hơn.
Diện tích hiệp hội này rất lớn thế nhưng lại rất trống trải, chỉ có vài tòa kiến trúc chính, những nơi khác cứ để trống.
4 "Nhẹ hơn một chút. " Đứng dậy, Tạ Loan kiên nhẫn dạy ấu tể mục tạp nên làm thế nào củng mình, anh giang hai tay, làm tốt tâm lý chuẩn bị lại bị củng ngã một lần nữa.
5 Sau khi thu dọn phòng xong, Tạ Loan lập tức muốn bắt đầu công việc, trong phân hội, tính cả anh thì tổng cộng chỉ có bốn bảo mẫu, nhân thủ không đủ.
Hiện giờ là giờ cơm của ấu tể.
6 Đã nắm giữ được phương pháp sử dụng bình sữa, cùng học được cách trộn thức ăn, hiện giờ Tạ Loan có thể xem là đã nắm giữ được kỹ năng uy thực cho ấu tể.
7 Tình huống thực sự ngoài ý muốn, suy nghĩ của Tạ Loan không khỏi loạn thành một đoàn, thế nhưng hiện giờ anh không rảnh để sắp xếp lại, bởi vì trước mắt có người đang chờ anh ứng phó.
8 Sớm đã nói qua, Á Tinh là hành tinh nổi danh về mậu dịch, mà thứ không thể thiếu ở đây chắc chắn là các phòng đấu giá lớn nhỏ đủ loại.
Lúc hỏi thăm tin tức từ Hạ Kỳ, Tạ Loan dùng phương thức nói chuyện phiếm để không làm đối phương phát hiện mình khiếm khuyết trầm trọng những tri thức cơ bản.
9 Hội đấu giá thực vật quý hiếm ở Á Tinh đúng hạn cử hành, tất cả giám định gia ở khắp nơi trên tinh tế đều sớm có mặt ở Á Tinh vì sợ trên đường gặp sự cố trì hoãn, sẽ bỏ lỡ.
10 Rời khỏi phòng giữ ấm, hiện giờ đang là mùa đông, nhiệt độ bên ngoài đối với một ấu tể vừa phá xác không thể nghi ngờ là vô cùng rét lạnh.
Ban đêm phân hội thực tĩnh lặng, những ấu tể khác đều nằm trong ổ say ngủ, trừ bỏ bảo mẫu đến lượt trông coi, tất cả nhân viên đều trở về ký túc xá nghỉ ngơi.
11 Ấu tể trong phân hội tạm thời không nhiều nên Tạ Loan nghĩ chỉ cần tuyển thêm một bảo mẫu thế vào vị trí của Triệu Xuyên là được, chờ sau này cần mới tuyển dụng thêm.
12 Bảo vệ gác cổng?
Nghe thấy lời Tạ Loan, tầm mắt Hạ Kỳ chuyển về phía nam nhân lôi thôi lếch thếch, nhìn kỹ vài giây rốt cuộc cũng lộ ra biểu tình đồng ý.
13 Hiện giờ là thời gian dùng cơm của nhân viên, sau đó là thời gian uy thực cho nhóm ấu tể. Ấu tể nặc khắc tư phá xác còn chưa được nửa tháng, Tạ Loan không quá yên tâm nên dứt khoát mang theo bên người để tiện chăm sóc.
14 Mắt thấy lượt share từ vài ngàn cấp tốc tăng lên mấy chục ngàn, Hạ Kỳ sững sờ thật lâu, chờ đến khi hồi phục tinh thần thì lập tức ôm quang não chạy thẳng ra ngoài.
15 Sau khi bị thanh niên ôm, ấu tể chịu lên tiếng đối với phụ huynh đang lo lắng, chú ý tới nó không thể nghi ngờ là chuyện kinh hỉ.
Những lần trước lúc Phù Á mang ấu tể tới những phân hội trước, ấu tể vẫn không chịu lên tiếng, đặc biệt là lúc bị bảo mẫu ôm thì lại càng im lặng hơn.
16 Trải qua nửa tháng, ấu tể khố đề mới gia nhập phân hội Vân Bảo đã hoàn toàn dung nhập với hoàn cảnh sống hiện tại.
Cái khác không nói, nhưng ấu tể khố đề cùng hai ấu tể khác có hình thái tương tự với nó ở chung thực sự không tồi, bình thường lúc Tạ Loan tới phòng thường xuyên nhìn thấy ba đứa nhóc tụm lại tỉa lông giúp nhau.
17 Tạ Loan vẫn còn sững sờ, hoàn toàn không kịp phản ứng, bên kia chủ nhân cặp mắt xanh lơ kia bắt đầu động.
Kỳ thực cũng không phải động tác lớn gì, đối phương chỉ hơi tới gần, tinh tường xác nhận hơi thở trên người thanh niên, sau đó quay đầu đi, dùng cánh môi mỏng của mình chạm khẽ vào ngón tay thanh niên đang vuốt tóc mình.
18 Qua hơn nửa tháng, bắc bán cầu Á Tinh không chỉ không thể thoát khỏi cái giá lạnh của mùa đông, ngược lại nhiệt độ còn giảm thấp hơn một chút, vài khu vực đã bắt đầu có tuyết rơi lả tả.
19 Có mục tiêu xác định, ấu tể khố đề có bộ lông vũ đỏ nhạt đập cánh, vốn đang đứng trên nóc kệ đồ nhẹ nhàng phóng vút xuống.
"Chíp chíp-------"
Cách đó không xa, hai ấu tể khố duy cùng khố thác cũng bay tới, hai bé chim béo đứng song song trên mặt đất, ngẩng đầu nhìn ấu tể khố đề vừa cất cánh trên nóc kệ, phát ra tiếng kêu thanh thúy non nớt.
20 Đó là một loại cảm giác cực kỳ mạnh mẽ, là cực độ khiếp sợ, vui mừng cùng không thể nào tin được, sợi dây đàn căng cứng trong lòng đột nhiên đứt ngang---- kết quả là không thể nào khống chế được tình tự của mình.