121 Tô Mạt tiểu nha đầu này không đơn giản, tuy rằng giống như cái hũ nút bí ẩn, trước là thành công đạt được hảo cảm của lão gia, sau lại thu được sự đồng tình của đại tiểu thư, thậm chí làm cho đại nha đầu che chở, thuận theo nó.
122 Nếu không có giường sưởi cùng chậu than , trẻ nhỏ sẽ chịu không nổi. Vương phu nhân sai người đem nơi này đốt nóng rực lên, có suy nghĩ đến các nàng mặc quần áo mỏng manh chơi đùa cũng không đến mức bị lạnh.
123 Khi nào thì chính nàng ta phải dựa hơi Tô Mạt?Tô Hinh Nhi tiến lên hừ một tiếng :“ Ta muốn xem cá, các ngươi tránh ra. ”Đại tiểu thư cũng không thèm nhìn tới nàng, nói với Tô Mạt :“ Tứ muội muội, chúng ta đi bên kia.
124 Đại tiểu thư cười lạnh :“ Chẳng lẽ để cho nàng ta cứ vô pháp vô thiên như thế. Trước mặt nhiều nhân chứng, là nàng ta muốn hại tứ muội muội, tứ muội muội kéo nàng ta lại một phen, nếu không nàng ta đã bị lao xuống hồ.
125 Đại tiểu thư cũng không buông tha :“Tô Hinh Nhi, mau xin lỗi tứ muội muội, còn phải nói lời cảm tạ!”Tô Hinh Nhi vừa nghe, lập tức khóc lóc om sòm giở trò ăn vạ, đem mọi thứ trên bàn gì gì đó đều hất xuống đất, đá đạp lung tung , khóc lóc kêu gào ầm ĩ.
126 Lúc chơi bài, tam tiểu thư luôn luôn không thể thua, lá bài xấu, kĩ thuật đánh bài càng dở. Nhị tiểu thư cùng Tô Mạt còn làm bộ cho nàng ta thắng, đại tiểu thư là người lãnh ngạo thẳng thắn , căn bản mặc kệ, thắng nàng ta hai ván.
127 Liên tục vỗ vỗ ngực, may mà bản thân đi ra ngoài. Quay đầu xem, liền thấy cửa ở phòng khách đã cháy, tháng giêng trời hanh khô , bên trong lại ấm áp và nội thất toàn đồ gỗ, cháy lan cực nhanh.
128 Tô Mạt biết phía sau gian phòng này có ít đồ dễ cháy, bên đó còn có cánh cửa nhỏ đằng sau, dễ dàng đào thoát. Hơn nữa nàng ban ngày còn nhìn qua, hiện tại cửa sổ bị đóng đinh, cửa sau ngẫu nhiên phải dùng đến, chỉ là khóa bên trong.
129 Trận đại hỏa bên ngoài, Tô Nhân Vũ gào thét rít gầm, nhìn trận lửa đỏ rực trời, xà nhà ầm ầm sập, trái tim hắn lập tức không chịu nổi, đẩy ra mười mấy gia đinh cản đường, mãnh liệt xông vào, Vương phu nhân thất kinh kêu :“ Lão gia, lão gia ……”Một vùng biển lửa, trên đỉnh đầu các thanh xà nhà không ngừng sụp xuống xuống dưới, hắn nghe thấy tiếng kêu cứu mạng yếu ớt, đi qua xem lại là một tiểu nha đầu bên người Tô Hinh Nhi, liền hét lớn:“Hinh Nhi đâu?”Nha đầu kia trong lòng oán hận chỉ ra vị trí đằng sau của Tô Mạt.
130 Như thế nào mà nàng một chút tin tức cũng không biết?Hỉ Thước khẩn trương nhìn đại hỏa hoạn, trong lòng giống như bị lửa thiêu đốt. Nàng nhìn đại tiểu thư lung lay sắp ngã, thất tha thất thểu đi qua, đỡ lấy nàng,“Đại tiểu thư, tứ tiểu thư đâu.
131 Toàn bộ sức lực của hắn đều tiêu tan, đùng một cái, hắn ngã lăn xuống đất, ngất đi. Vương phu nhân lập tức tiến lên cho người mau nâng lão gia đi vào trong phòng nàng, lang trung đã sớm chờ đợi, lại cho quản gia chỉ huy cứu hoả, nàng vội vã đi theo.
132 Tiến về sân của mình, trong mắt Vương phu nhân tinh quang chợt lóe, vào trong phòng , nàng âm độc xem xét tình trạng của Tô Nhân Vũ, hừ, làm sao có thể để ngươi chết dễ như vậy được, nếu ngươi chết, kế hoạch của ta sao có thể thực hiện được.
133 Hỉ Thước quỳ trên mặt đất,“Phu nhân, nô tỳ không dám, nô tỳ thầm nghĩ đi theo hầu hạ phu nhân. ”Nàng cúi đầu, gắt gao cắn răng, đem lòng hận thù chôn ở trong lòng.
134 Đỗ di nương trong mắt lóe cừu hận,“Ngươi cũng không tốt gì. Ngươi rất lợi hại, cũng đấu không lại Cố di nương. Ngươi hại chết nàng, nàng cũng vĩnh viễn sống ở trong lòng lão gia.
135 Tô Nhân Vũ trên mặt không có biểu cảm gì, một người thâm thúy tuấn lãng nay bỗng đờ đẫn trống rỗng,“Hinh Nhi đâu?”Vương phu nhân cho người ôm Tô Hinh Nhi đem đến.
136 Bất ngờ không kịp phòng, Đỗ di nương bị ném trúng gáy, cảnh phía trước tối lửa tắt đèn, phía sau không có ánh trăng. Đỗ di nương chân trái vướng chân phải, lập tức té ngã, đầu đụng vào đá ở bên đường, lập tức ngất đi.
137 Nhị tiểu thư tự mình quỳ xuống, ôn nhu nói:“Mẫu thân không cần quá mức hao tổn tinh thần, việc đã đến nước này, cũng không phải mẫu thân có thể thay đổi được.
138 Tô Nhân Vũ vẻ mặt ác liệt, mặc dù có mấy chỗ trầy da, lại làm cho hắn có một vẻ anh tuấn và tàn độc hơn, hắn thanh âm băng băng ,“Đỗ di nương chết như thế nào.
139 Tuy rằng nàng phụng mệnh đại phu nhân đi tiếp cận Cố di nương, kỳ thật Cố di nương căn bản là biết, còn cười nói mình không ngại. Bất tri bất giác trái tim mình đã bị Cố di nương chinh phục, nàng đã gặp qua nữ nhân đáng yêu nhất.
140 Tháng ba cảnh xuân rất đẹp, trăm hoa nở rộ, Xuân Thủy trường thiên. Trên một chiếc thuyền lớn đi về hướng bắc, một có một tiểu cô nương bảy tuổi, mặc một bộ quần áo màu hồng nhạt, ghé vào lan can của nhìn một màu trời nước.