81 Mà bản thân nói như vậy sẽ gia tăng sự mâu thuận và rạn nứt trong quan hệ bọn họ. Nàng lập tức nghiêm mặt , ra vẻ rất nghiêm chỉnh nói : " Tam tiểu thư lời này nói ra là không đúng.
82 Nếu hắn chỉ muốn có đứa nữ nhi tùy hứng xấc láo như vậy, làm cho hắn mất mặt cái gọi là giọt máu của người xưa để lại, cũng không muốn đứa khác hợp ý mình, có thể kế thừa nghiệp lớn của hắn.
83 Cả hai dẫn theo nha hoàn mụ mụ đi Hồng Mai Uyển tìm đại tiểu thư , nơi đó hoa mai đỏ rực rỡ rất đẹp mắt. Nhị tiểu thư nói khẽ với Tô Mạt : " Nếu mà có vài cành hông mai đem về cắm thì tốt quá, không bằng đợi lát nữa chúng ta thử hỏi xin đại tỷ xem sao.
84 Đoàn người đến trong viện, nhìn ngắm mộ lúc hoa mai, tuy rằng cũng đẹp, nhưng so với trong hoa viên của đại tiểu thư thì thiếu một chút khí chất thanh nhã.
85 Nếu nói binh pháp, đọc thuộc lòng sẽ hữu dụng sao? Mấu chốt là phải biết sử dụng linh hoạt. Các nàng những người được nuôi trong khuê phòng, học thế nào cũng sẽ hữu dụng sao?Tô Mạt chính là ông nội từ nhỏ đào tạo thành, ở trong quân đội, mưa dầm thấm đất, lại thường nghe thấy nhìn thấy nên rành rẽ.
86 Nàng thức mấy đêm chuẩn bị vài cuốn binh pháp, đến hôm nay đã đọc lưu loát, gặp dịp có thể đi thể hiện rồi. Bản thân nàng đứng trước mặt họ hàng thể hiện trình diễn, sẽ thu hút sự chú ý của người khác.
87 Đồng thời nàng cũng biết độc kế của Vương phu nhân, muốn kích động Tô Hinh Nhi, sau đó để nàng ta tự gây phiền phức, đến lúc đó Tô Nhân Vũ lại giận giữ, cầm roi đánh nàng.
88 Tô Mạt vừa nghe, biết là nhị tiểu thư đã đi đến đó, hắn sợ trước mặt thân thích bị cười chê, nên để cả nhà cùng đến đó. Nàng cười, vốn là không hy vọng nhị tiểu thư đi thông đường, có tam tiểu thư ở đó, đó là cục than âm ỉ, chỉ cần người khác quạt một cái, lửa sẽ cháy từ từ lên.
89 Cữu cữu than nhẹ một tiếng : " Tiểu tử này từ nhỏ không thích học, chỉ thập luyện võ, xem sách binh pháp. Để hắn đi thi cử, tuổi này phải đi thi tú tài rồi, hắn đi trường thi thì buồn ngủ.
90 Nàng ta đứng lên nói : " Nghe nói biểu ca đọc thuộc sách binh pháp, thật khiến người ta có cảm giác lưu luyễn mãi không quên. Muội cũng đọc qua hai cuốn sách, vẫn mong biểu ca chỉ giáo.
91 Nhị tiểu thư chính là ngày thường không thắp hương, cuống lên mới ôm chân Phật, đọc thuộc mấy cuốn sách, chỉ học vẹt, những ý nghĩa sâu xa trong đó chưa ngộ ra, nếu mà nói đến điều sâu xa, thì sẽ bị lộ nguyên hình ngay.
92 Vương Phượng Kiều lập tức chữa lại : " Là tứ biểu muội nói. "Nàng ta liền hướng về phía trong gọi “ Tô Mạt, ngươi là đứa ngốc, không biết lại nói bậy bạ.
93 Đây chính là Hồ đại phu nói với nàng, Hồ tiên sinh giao du rộng rãi, đối với quan điểm dùng binh của Tô Nhân Vũ, vẫn là hiểu một chút. Tô Nhân Vũ quả nhiên đôi mắt ngưng đọng nhìn Tô Mạt trong chớp mắt, một nữ hài tử nhỏ bé cúi đầu, chơi đùa vân vê quả cầu hương trên tay, dường như tất cả mọi thứ xung quanh không liên quan đến tiểu nha đầu đó, thế giới của nó chỉ có quả cầu.
94 Nói xong liền tháo cái túi được làm rất tinh xảo đeo trên hông xuống, bên ngoài tráng trí những sợ vàng óng ánh, thêu những bông hoa khéo léo, bên trong đựng quả cau, kẹo, phía dưới túi treo vài sợ tua rua sặc sỡ, trang trí đủ loại đá quý ngọc thạch, so với quả cầu được bện bằng cỏ của nàng không cần nói cũng biết là tốt hơn gấp nhiều lần.
95 Di nương nói với Tô Hinh Nhi :"Tam tiểu thư sao lại khóc thương tâm như vây? Đỗ di nương có trò chơi rất vui, chơi cùng tam tiểu thư được không ? "Tô Hinh Nhi trừng mắt nhìn nàng ta, phẫn nộ quát : " Ngươi thứ tiện nhân, ngươi đến làm gì hả? Cái thứ tiểu tiện nhân kia cũng không phải là thứ tốt lành gì.
96 Tô Nhân Vũ thân thiết hỏi : " Sao vậy?"Tô Mạt khuôn mặt tái xanh lắc đầu :"Không có gì, chỉ là có chút khó ở. "Tô Nhân Vũ bèn nói : " Vậy thì mau quay về nghỉ đi.
97 Nhưng lại rất đồng nhất mỗi khi đối phó với nàng, còn nói gì đó là : " Giáo dục con, chính là đối với con đặt nhiều hy vọng, bằng không tại sao con không thấy chúng ta dạy bảo kẻ khác?" Dựa vào địa vị của cha và ông nội mà nói, chỉ bảo hướng dẫn người khác, đó chính là người ta cầu còn không được.
98 Cha mẹ bận rộn, nàng bám theo ông nội là chủ yếu, ông nội đem tất cả những sự tình đánh giặc của bọn họ kể cho nàng nghe: lấy ít thắng nhiều, tiêu diệt sạch kẻ địch, đánh lén, một tù nhân bị bắt có thể đánh bại hơn ngàn người a……nhiều vô số chuyện.
99 Tô Nhân Vũ ngồi ở trước án thư, ngón tay thon dài gõ xuống bàn, thản nhiên nói:“ Đọc binh thư lâu như vậy, không bằng đến đánh một ván cờ. ”Các nữ nhi Tô gia đều học qua , nhưng là không phải ai cũng có cơ hội đánh cờ cùng Tô Nhân Vũ.
100 Tô Nhân Vũ híp mắt lại, nhìn xuyên thấu qua nàng, giống như thấy một người khác, ánh mắt hắn bắt đầu nhòa đi trong lớp sương, giọng nói kia giống y như đúc.