181 Cô thử khiến chút sức mạnh cuối cùng bùng lên. Nó gần như đã cạn kiệt , nhưng sau khi tranh đấu một hồi và thử đi thử lại,cô đã tạo được một một ngọn lửa tí xíu màu trắng.
182 Cậu trải qua một giây tuyệt vọng khi chiếc xe không thể khởi động, rồi bị shock khi thấy đèn pha sáng rực lên. Cậu đã bối rối trong một thoáng ,tự hỏi chiếc xe hoạt động lại như thế nào trong khi chắc chắn là cậu không chạy đè qua Elena.
183 Máu. Ý nghĩ đầu tiên trong đầu cậu bay tới những giả thiết nực cười, giống như bóng tối được sơn màu đỏ. Nhưng qua ánh đèn flash của chiếc xe cậu thấy những đốm nâu đỏ trên vệ đường , làm thành một đường cong sắc nhọn.
184 Cô gái thông minh. Sự thực là giờ đây cô ấy khó có thể bị nhận ra,và dù sao thì,ai thèm quan tâm nếu họ lỡ nhận ra điểm tương đồng giữa cô ấy và Elena Gilbert xinh đẹp trước kia? Cô ấy có thể xưng là chị em họ của Elena đến từ Philadelphia.
185 Sau đó,ngay khi bà dứt lời , Kristin xông vào phòng. Matt ngó cô với một cảm giác quen thuộc không biết nói sao. Cô bé đang khoác lên người một thứ gì đó giống với bộ đồ của Tami Bryce.
186 “Nhưng em yêu anh ,Matt Honey-butt. Em không muốn anh rời xa em. Đặc biệt là vì con khốn đó. Con khốn với những hốc mắt chứa đầy giòi bọ…” Matt lại phải nghe những lời gây sốc đó lần nữa nhưng cậu không thể mấp máy mồm.
187 Không…hãy để mọi thứ yên. Trong tâm trí,Elena đẩy ra cái thứ đang làm phiền đôi tai và đầu cô. “Elena,làm ơn…” Tất cả những gì cô muốn là ngủ. Mãi mãi.
188 Và cô không còn là Elena mà anh nhớ. Khi anh đỡ cô dậy,anh chẳng cảm thấy sự chống cự nào,không cả sự đồng tình,không gì cả. Cô không nhận ra anh. Cô đang mê man trong cơn sốt,mệt mỏi và đau đớn,nhưng trong một khoảnh khắc của cơn nửa mê nửa tỉnh ,khi mái tóc ẩm ướt,rối bời của cô chạm vào tay anh ,cô thì thầm : “Matt…Tìm…Matt.
189 “Có một phòng tắm kiểu hiện đại ở đây phải không?”- Damon hỏi Shinichi. “Ở đây có bất kì thứ gì ngươi muốn ; chỉ cần quyết định trước khi ngươi mở cánh cửa và mở nó với chiếc chìa khóa này.
190 Nhưng vào đêm Trăng Áp Đỉnh Damon sẽ trở nên bình tĩnh ,sẽ trở nên ôn hòa. Anh ta sẽ thỏa mãn với bản thân mình , và anh ta cùng Elena chắc chắn sẽ tìm vài kế hoạch không khả thi để cố ngăn chặn Shinichi.
191 Anh đã chọc ghẹo tên nhóc với mái tóc dựng. Tên là. . Mutt…Gnat. . gì cũng được. Ba người họ ở cùng nhau, anh và Elena đã…chết tiệt ! Từ đoạn đó đến lúc anh tỉnh dậy sau tay lái chiếc Ferrari ,tất cả là một khoảng trống lờ mờ.
192 Anh quay trở lại chỗ Elena và bắt đầu nhẹ nhàng lau đi dấu máu khô trên vai cô. Cô lầm bầm,lắc lắc đầu nhưng anh vẫn tiếp tục cho đến khi bờ vai khả dĩ trông có vẻ bình thường,phơi bày dưới lớp vải áo rách.
193 Sau đó cô thử chạm vào vai mình,nhưng đôi bàn tay dịu dàng,vô hình đó không để cô làm vậy,không cho đến khi chúng rửa tay cô bằng nước ấm. Sau đó chúng áp những gói đá quanh cô và bao cô lại thành một xác ướp trong tấm chăn.
194 “Sẽ không thứ gì có thể làm hại em nếu em để anh trông chừng em. ” – anh nói thêm,hoàn toàn dựa trên phỏng đoán,bởi rõ ràng bất cứ kẻ nào đã làm cô hoảng sợ hoặc kéo cô khỏi chiếc xe đã làm điều đó khi có anh gần bên.
195 “Em thấy sao?” – anh hỏi cộc lốc. Sẽ không ai có thể nói anh đã lợi dụng điều này , không ai có thể nói anh làm cô bị thương chỉ để…chỉ để lợi dụng cô.
196 Suốt thời gian đó,trong khi tìm kiếm,cậu vẫn giữ mình im lặng hết mức có thể bởi cậu nhận ra mình có thể sẽ đánh động thứ gì đó không muốn bị đánh động.
197 “Mrs. Flowers?” - cậu lên tiếng,cuối cùng miệng cậu đã bắt kịp với bộ não – “Nhưng…Elena đâu?” Ba người đang nhìn cậu đột ngột chùng xuống , như thể họ vừa hồi hộp ngóng đợi tin mới và giờ chìm trong thất vọng.
198 Sự im lặng kéo dài một lúc và rồi Mrs. Flowers thì thầm – “Trẻ con thường nói thẳng và nói thật…. ” “Ý bà là bà cũng nghĩ như vậy?Nhưng vậy ai là kẻ ở vị trí chóp đỉnh đó? Kẻ nào đang gây ra những việc này?” – Meredith thắc mắc – “Không thể là Damon bởi Damon đã cứu Bonnie hai lần – và cứu mình một lần”.
199 “Không có gì. Em nghe thấy một âm thanh kinh khủng qua cánh cửa đóng. Em thử tới chỗ anh,nhưng---”. Damon nhìn cô chằm chằm. “Em thử tới chỗ anh ,nhưng---”.
200 “Và bà ấy đáp sao?” “Không nói gì. Nhưng bà ta cười khúc khích và dùng chiếc quạt của bà ta đập ba lần lên mu bàn tay anh , rồi sau đó anh nhận được lời mời ột buổi hẹn.