121 Vào giờ phút này, trong lòng đám di thái thái ở Mộ Dung phủ rất mâu thuẫn, vô cùng mâu thuẫn. Có thể bồng cháu là chuyện tốt, nhưng mà, còn chưa thành thân nha.
122 Lúc Sở Trường Ca dùng Thanh Long đao ghim vào vách tường dùng lực bay lên đỉnh núi thì hắn mới hiểu rõ câu nói của Thu Thủy Âm: “Ngươi không thể đi lên” là có ý gì.
123 Sở Trường Ca nán lại ở thuyền hải tặc hai ngày, chuyện gì cũng không dò la được, chỉ biết độc nhãn hải tặc là thuyền trưởng thuyền hải tặc. Không ai biết được thân phận thật sự của hắn.
124 Thời điểm xui xẻo, uống nước cũng sẽ bị sặc. Sóng Thần mấy trăm năm khó gặp, Mộ Dung Vân Thư vừa ra biển liền gặp được. Thuyền bị sóng biển đánh mọi chỗ đều chấn động, trong khoang thuyền vào đầy nước, toàn bộ người còn chưa bị nước biển cuốn đi, đi tới trên boong thuyền.
125 Cuối cùng, độc nhãn hải tặc quyết định đem Sở Trường Ca ném vào trong biển cũng cho hắn một cây gậy gỗ để cho hắn tự sanh tự diệt. Rất nhanh, Sở Trường Ca bị nước biển nuốt hết, không thấy tung tích.
126 Mộ Dung Vân Thư mở mắt ra lần nữa thì đã sang ngày thứ hai. “Tiểu thư, cuối cùng người cũng đã tỉnh!” Hốc mắt Lục Nhi hồng hồng, đôi mắt tràn đầy nước.
127 Cuối cùng, ngoại trừ độc nhãn hải tặc, tất cả hải tặc đều lựa chọn tìm kiếm Sở Trường Ca. Độc nhãn hải tặc không lựa chọn tìm kiếm Sở Trường Ca, không phải là bởi vì hắn không muốn chọn, mà là Mộ Dung Vân Thư không cho hắn quyền lựa chọn này.
128 Lúc này, Bắc hộ pháp chợt như một trận gió chạy vào, hét lớn: "Phát hiện một hòn đảo!"Mộ Dung Vân Thư nghe vậy mừng rỡ, có lẽ bọn họ không tìm được độc nhãn hải tặc ở trên biển, cũng là bởi vì hắn bị nước biển cuốn lên trên đảo nhỏ.
129 Sở Trường Ca cũng ngẩn ra hạ tay xuống, ngay sau đó tự giễu cười một tiếng, thầm nghĩ: Sở Trường Ca, ngươi thật điên rồi. Hắn xoay người rời đi. Mộ Dung Vân Thư giật mình, bị Sở Trường Ca lạnh lùng, phản ứng cả kinh không biết làm sao, toàn thân cứng đơ (Thiên Băng Địa Liệt) cho đến khi thấy hắn bước đi, mới hoàn hồn mở miệng, "Thiếp còn chưa hóa thành tro, chàng cũng đã không nhận ra thiếp rồi sao?"Sở Trường Ca nghe vậy thân hình run lên bần bật, mặc cho củi trong tay rớt xuống, cứng ở tại chỗ.
130 Sở Trường Ca vốn còn đang bóp bóp trên bụng Mộ Dung Vân Thư, cảm thấy thịt nhiều một chút thì tốt hơn, nghe được lời nàng. . . cả người hoàn toàn bối rối.
131 Cho đến khi phòng ốc xây xong, Mộ Dung Vân Thư cùng Sở Trường Ca - ý kiến cũng không đạt thành nhất trí. Chỉ là cái này cũng không ảnh hưởng tình cảm của hai người, ngược lại, mỗi ngày một biện pháp khiến cho tình cảm của hai người càng ngày càng tốt hơn.
132 Rất nhanh, bốn người Đông Nam Tây Bắc đi ra rồi quay lại, bắt lấy độc nhãn hải tặc. Mày kiếm của Sở Trường Ca nhướng cao, nhàn nhạt nhìn bọn hắn, làm bộ dáng rửa tai lắng nghe.
133 “Tất cả các ngươi đều ở chỗ này, ta cảm thấy vô cùng vui mừng”. Mọi người nhìn theo hướng âm thanh, chỉ thấy một người mang mặt nạ Quan Âm từ trong rừng cây đi ra.
134 Sở Trường Ca lẩm bẩm nói, "Từ nhỏ mẹ ta liền chỉ vào bài vị của hắn nói cho ta cùng Tích nhi biết, mệnh của chúng ta là hắn dùng mệnh chính mình đổi lấy.
135 Khi Mộ Dung Vân Thư đi đến bờ biển, thuyền neo ở trên biển, cách bờ một khoảng cách nhất định. Từ xa nhìn lại, trên thuyền giống như không có ai, có chút yên tĩnh quỷ dị.
136 Sở Trường Ca trợn mắt há hốc mồm mà nhìn tình hình trước mắt, trong đầu một mảnh hỗn loạn. Vô duyên vô cớ, sao lại đột nhiên bay đến một đám kên kên? Kên kên bay đến cũng thôi đi, dù sao nơi này xác thực có chín tử thi, đủ cho chúng nó ăn no nê một chút.
137 Sau khi đến Thịnh vương phủ ở Yến châu, Thịnh vương an bài cho Mộ Dung Vân Thư và Sở Trường Ca hai gian phòng phân biệt ở bên trong hai tòa khách viện cách xa nhau một cái hoa viên.
138 "Còn không nhất định là con trai, chàng không cần mất hứng như vậy. " Mộ Dung Vân Thư cười dài an ủi vẻ mặt tối tăm của người nào đó. "Khẳng định là con trai.
139 "Ngươi không người phải ngu xuẩn. Nói đi, ngươi có nguyện vọng gì?" Sở Trường Ca cảm thấy để hai nữ nhân tính cách quái dị này xung đột, kẻ bị hại sẽ chỉ là hắn.
140 Phượng Thành đi tới Thịnh vương phủ ở Yến châu, đi cùng với hắn, còn có một người đẹp hết thời phong tư yểu điệu. (các nàng đoán là ai?^^)"Ta còn chưa đồng ý ngươi qua cửa Sở gia, sao ngươi lại có mang?" Yêu Nguyệt tiên tử trừng đôi con ngươi xinh đẹp, không thể hiểu nổi nói.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 23