61 Mặt đất bên dưới vầng trăng ma quái, cũng bắt đầu phát sinh biến hóa. Mặt đất bắt đầu liên tục rạn nứt, bể nát, trở nên mấp mô, xuất hiện ngàn vạn khe rãnh.
62 Cũng vào lúc đó, trong siêu thị Hân Hân, Đường Lan Huyễn và bọn người Dương Lâm, đang ở bên trong một tiệm cà phê trên tầng bốn. Thời điểm hiện tại rất đông người, Đường Lan Huyễn cũng can đảm hơn một chút.
63 Đường Lan Huyễn không dám tin. Mình rõ ràng đã giết người! Điện thoại của thai phụ đó thật trùng hợp vào thời điểm ấy lại hết pin, mà con hẻm kia thì lại quá vắng vẻ, kết quả là tiếng kêu thảm thiết của cô ta không ai nghe thấy, sau đó thì hôn mê bất tỉnh, trải qua thời gian rất lâu mới có người phát hiện đưa cô ta đến bệnh viện.
64 Kha Ngân Vũ bắt đầu phát hiện, sự biến hóa của thị trấn nhỏ này vẫn còn tiếp tục. Vùng đất nhô lên khỏi mặt đường không chỉ càng lúc càng giống cơ nhục, hơn nữa.
65 Thị trấn Trực Vĩnh ma quái. Mặt trăng khô lâu khổng lồ bao phủ toàn bộ thị trấn nhỏ, còn mặt đất thì liên tục trồi lên, phần đất trồi lên đó, không ngừng biến thành những gương mặt người thối rửa.
66 Năm 1987, một ngày đông giá rét trung tuần tháng 12. Trận tuyết lớn hiếm gặp đổ xuống thành phố K, chỉ trong thời gian vài ngày ngắn ngủi đã biến cả thành phố thành một thế giới lấp lánh ánh bạc.
67 Hiện tại, Lý Ẩn đang ở nhà của mình. Xa nhà nhiều năm, rốt cục đã trở về. Nguyên nhân quay về, chủ yếu chính là vì gặp được phụ thân trong kiếp nạn lần này, thật may mắn chỉ là hữu kinh vô hiểm, khiến Lý Ẩn cảm thấy, nên trở về thăm nom cha mẹ một lần.
68 “ Hả? Hạ Tiểu Mỹ, cô là lần đầu tiên chấp hành huyết tự mà, làm sao cô cũng. . . ” “ Không có gì lạ, thỉnh thoảng cũng sẽ có ngoại lệ như vậy, các người quên trường hợp Doanh Tử Dạ lần đó rồi sao?” Tầng trệt nhà trọ, đông đảo chủ hộ tụ tập.
69 Thời gian cực nhanh, ngày 15 tháng 1 đã tới. Xế chiều, bên trong phòng 1404 tại nhà trọ. “ Ngân Vũ. . . Không ngờ chúng ta đồng thời chấp hành huyết tự, lại không thể ở chung một chỗ.
70 Sau khi xe buýt lăn bánh, mọi người đều cảm thấy khẩn trương và bất an. Sau cùng, tài xế phải nhắc nhở, mọi người mới nhớ lấy ra thẻ giao thông để quẹt thẻ.
71 Ngô Hiểu Xuyên. . . Ở bên trong xe buýt biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi! “ Sao lại, sao lại có thể. . . ” Ngân Dạ lập tức nhanh chóng trấn định lại.
72 Xe buýt tiếp tục đi về phía trước. Màn đêm xuống thấp, phụ cận đều là đường nhỏ thôn quê, cơ hồ không nhìn thấy bóng người nào. Ngay cả ánh trăng, cũng rất yếu ớt.
73 Giờ phút này, bên trong tòa nhà số 1 hoang phế. “ Bỏ hoang bao lâu rồi? Sao có thể bẩn như vậy. ” Dương Lâm không khỏi che lỗ mũi, mạng nhện chung quanh nhiều đến đếm không xuể, mặt đất phủ một lớp tro bụi dầy ít nhất mấy cm, tay vịn cầu thang thì bám đầy gỉ.
74 Ngân Dạ nhanh chóng tìm trong ba lô của Lâm Linh, mỗi lần chấp hành huyết tự, chủ hộ cũng sẽ chuẩn bị lượng lớn đồ dùng phòng thân, như dao găm bén nhọn, thuốc men, một ít pháp khí và phù chú trong dân gian (dĩ nhiên đa số đều là gạt người), đèn pin cá nhân, thực phẩm đóng lon, pin sạc dự phòng.
75 Lão bà bà và lệ quỷ kia, hẳn là không có bất cứ quan hệ nào. Bản thân bà lão là một người đãng trí, nên cơ hội để lệ quỷ giả dạng thành cây dù của bà lão, là rất nhiều.
76 Dương Cảnh Huệ mở mắt, từ trong cơn ác mộng choàng tỉnh. Bà chợt cảm thấy tim mình đập rất nhanh. . . Lần này Lý Ẩn trở về, bà mơ hồ cảm giác được, Lý Ẩn hình như có gì đó gạt mình.
77 Tử Dạ lập tức đi ra ngoài hành lang, hội họp cùng Ngân Vũ, Dương Lâm. Lúc này, thời gian đến lúc rạng sáng còn hơn một giờ nữa. Song ngay vào lúc này… Doanh Tử Dạ rõ ràng thấy trên vách tường xuất hiện một… Một hàng chữ nghiêng ngã.
78 Trong lúc đó, Lý Ẩn vô cùng cảnh giác. Hắn liên tục tiến lên những tầng lầu cao hơn, lúc này đột nhiên nhìn thấy bên trong lối đi cầu thang bộ, Dương Lâm nằm ngã nơi đó!Hắn vội vàng đi tới tra xét một chút, vẫn còn hơi thở.
79 Quay ngược thời gian lại một chút. Xe buýt cuối ngày số 145, đang không ngừng tăng tốc trên con đường nhỏ, khoảng cách tới trạm cuối ở Nguyệt Hoa thôn càng lúc càng gần.
80 Thời gian cùng bối cảnh lại trở về bên trong toà nhà hoang phế của khu dân cư Trữ Phong. Giờ phút này toàn thân Tử Dạ xụi lơ, cơ hồ muốn ngã xuống đất.
Thể loại: Truyện Ma
Số chương: 7