21 Trong màn đêm, cách hai người không xa, con tinh tinh cái mới vừa được Quang cứu kia đang cùng một con đực giao phối. Nó giơ một chân lên cao, vắt lên một cái cành cao hơn để cho con đực có thể thoải mái hùng dũng động hạ thể.
22 Quang kéo Mục Túc đứng ở một bên nhìn. Một lúc sau, đám tinh tinh đồng loạt nhích tới gần thức ăn, bọn nó nhìn Quang một chốc, sau khi nhận được sự chấp thuận của hắn mới dám cầm lấy đồ ăn.
23 Tay Mục Túc đang cầm rắn cứng đờ cả ra. Quang đưa đuốc lại gần soi một chút. “Mục Túc đừng sợ, không phải rắn độc. ” “Rắn…. Có rắn…. . a a a a a a a. ” Mục Túc bị dọa đến rớt nước mắt.
24 Mục Túc nằm gục trong ngực Quang cảm thấy đây chính là thời khắc ấm áp nhất, đáng tiếc Quang lại không nghĩ như vậy, Quang không ngừng thúc giục Mục Túc.
25 Quang nâng đầu Mục Túc lên. “Mục Túc, xảy ra chuyện gì? Hình như không vui. ” “Quang, ngươi có cảm thấy Mục Túc ăn rất nhiều không?” Quang nhìn Mục Túc cười, lại cầm một con chim nướng giơ lên.
26 Mục Túc đã kêu rất lớn rồi, nhưng đột nhiên bên cạnh họ lại có một tiếng kêu còn lớn hơn. “A! Oa oa!” Hai người thuận theo thanh âm nhìn qua, là một đứa nhỏ nằm trong một cái giỏ bện bằng cỏ bồng bềnh trôi trên sông cách đó không xa.
27 “A Đan ngoan, Mục Túc sẽ không làm hại ngươi. ” Mục Túc tự đặt tên cho đứa nhỏ là A Đan, vừa dụ hống nó vừa đi theo Quang. Đột nhiên Quang dừng lại. “Mục Túc, trốn ra đằng sau ta mau.
28 Nhắc tới giao phối, hai mắt Quang liền phát sáng, tinh thần chấn hưng. Quang dùng một ít gạo và thịt rắn trao đổi, đã có ngay một bà mẹ còn đang cho con bú của bộ lạc vùng núi đáp ứng giúp bọn hắn trông chừng và uy sữa cho đứa nhỏ.
29 Dọn dẹp, bọn y có cái gì để dọn dẹp? Cuộn tấm da hổ lại bỏ vào trong túi là xong rồi còn gì. Mục Túc trừng mắt nhìn người kia quay trở lại đống lửa, lại quay đầu nhìn Quang.
30 Chỉ cần một tiếng rống, đã có thể khiến một trận hỗn chiến lắng xuống. Kỳ tích đến cỡ nào a. Quang ôm Mục Túc đến bên cạnh đống lửa, thả y xuống, sau đó lấy tấm da hổ trải xuống đất cho Mục Túc.
31 Mục Túc chỉ có nước nằm yên. Bước tiếp theo Quang chắc chắn lột luôn cái khố của hắn ra, áp lên người y bắt đầu giao phối. Nhưng lần này, Quang chỉ lột trần truồng y ra, dựa vào ánh lửa bên ngoài chiếu vào mà nhìn Mục Túc từ đầu tới chân, sau đó xoay người lấy một cái bình đất nhỏ ở trong túi ra.
32 Mục Túc trong lòng ngọt ngào cười, nép vào ngực Quang giật giật thân thể, đột nhiên cảm thấy có gì đó cứng cứng đỉnh đỉnh vào mông mình. Mục Túc sửng sốt một chút, lập tức nhận ra đó là thứ gì.
33 Lúc tiến vào đám đông, Mục Túc trở nên thật biết điều, nắm lấy cánh tay Quang không buông, y rất sợ sẽ lại xảy ra cái chuyện bị bầy người tách ra một lầnnữa.
34 Thuận tiện nói luôn,Quang không những là một tên cực độ dũng mãnh, còn là một tên cực độ dâm dục. Hắn săn thú chỉ săn con đực, không cần hỏi cũng biết, bộ phận sinh dục của mấy con này nhất định là sẽ rơi vào tay Quang.
35 Hôm sau, Quang tinh thần tràn đầy sảng khoái bước ra khỏi lều. Cự cùng vài người trẻ tuổi đang chờ hắn cách đó không xa. Đối với những thanh niên trong bộ tộc vùng núi này mà nói, Quang chính là giống đực bọn họ sùng bái nhất, là kẻ dẫn đường soi sáng cho bọn họ.
36 Buổi tối, mọi người trong tộc tụ tập lại. Những người đi săn thú cùng với Quang đều chỉnh đề hướng mắt nhìn Quang, so với hai người thừa kế chức vụ tộc trưởng kia còn muốn tôn kính hơn.
37 Bước vào địa phận bộ tộc, Mục Túc thấy rất nhiều người đang dọn dẹp lại chiến trường, mấy táng đá gần đó cũng thấm đẫm máu. Trận đại chiến này không hề dễ dàng giống như An đã nói.
38 Quang lột cái khố của Mục Túc, hăm hăm hở hở sấn tới. Quang cứ nghĩ y sẽ theo lệ cũ mà giãy dụa một trận trước, nhưng căng cơ chuẩn bị khí lực cả một ngày cũng không thấy Mục Túc giãy dụa.
39 Lúc bọn người Mục Túc quay về là buổi chiều, nhưng vẫn chưa tới giờ cơm thì Mục Túc và Quang đã chui vào lều giao phối, cho nên tới sáng ngày hôm sau Quang sức lực mạnh mẽ vô song bị đói đến tỉnh.
40 Mục Túc nghĩa phẫn điền ưng (căm phẫn chất đầy trong lòng) đang muốn lý luận một phen, đột nhiên phát hiện ra sự tồn tại của Thạch và Sơn. Mục Túc bùm một cái đỏ quạch, rụt đầu về lều.