1 GIỚI THIỆU (By Mỹ Ngân)Em thụ là diễn viên xuyên không về cổ đại trở thành thiên hạ đệ nhất mỹ nhân. Cuộc sống mới đầy "chông gai" và "thử thách" của em xoay quanh những con người như sau:1.
2 Mùa xuân tháng ba, mưa bụi chốn Giang Nam. Tiếng đàn văng vẳng trên sông Tần Hoài, những gốc hoa đào xanh tươi chớm nở bên bờ, thời tiết vốn rất tốt để ra ngoài đạp thanh, thế nhưng trên giang hồ lại xảy ra chuyện lớn! Thẩm Thiên Lăng của Nhật Nguyệt sơn trang ngã từ trên cây xuống mất trí nhớ! Tin này thật giật gân.
3 Bởi vì chuyện về vị hôn phu này quá động trời nên Thẩm Thiên Lăng hôn mê suốt mấy canh giờ, hoàn toàn không có dấu hiệu tỉnh lại! Thẩm Thiên Lăng mơ lung tung, mơ thấy Tần Thiếu Vũ vẻ mặt dữ tợn từng bước đến gần, cầm dây thừng và gậy nanh sói muốn trói mình lại thành thân, hình ảnh này quả thật hù chết người! “A!”.
4 “Không ở trong phòng nghỉ ngơi, chạy tới đây làm gì?”. Thẩm Thiên Phong cười bước tới, vươn tay giúp hắn kéo lại áo. “Ngủ không được”. Thẩm Thiên Lăng phát huy trọn vẹn kỹ xão biểu diễn của một Ảnh đế, chân mày nhăn lại, đáy mắt đượm sầu, thành công dựng nên hình ảnh tiểu mỹ nhân khiến người yêu mến! “Ở trong phòng bức bối ư?”.
5 “Mau đến ngồi cạnh nương”. Thẩm Thiên Lăng vừa lên lầu đã bị Thẩm phu nhân kéo xuống ngồi trên ghế mềm, nha hoàn bên cạnh lập tức bưng trà dâng trái cây, cả bàn rực rỡ muôn màu, vừa nhìn đã biết muốn ngồi lâu! Thẩm Thiên Lăng nhìn xuống.
6 Thẩm gia trước nay nề nếp gia đình rất nghiêm, bốn vị thiếu gia tuy tính cách khác nhau nhưng đều khiêm nhường lễ độ, ngày thường đừng nói là mang nữ tử thanh lâu về, ngay cả đi thanh lâu cũng hiếm thấy! Vì vậy tất cả mọi người đều khiếp sợ với hành vi kinh thế hãi tục (ý nói khiến cả thế gian đều bất ngờ ~) này của Thẩm Thiên Khiêm, ngay cả thím làm bếp cũng nhịn không được vừa vo gạo vừa bàn tán, mặt mày hớn hở sinh động.
7 Tuy Thẩm Thiên Lăng kiếp trước cũng tập võ mấy ngày, nhưng chỉ để diễn trên truyền hình thôi! Ngoại trừ nhìn đẹp mắt thì chẳng có gì khác, lực sát thương căn bản là âm vô cực, vậy nên cũng không dám bày ra làm gì ất mặt! Thẩm Thiên Phong buông chân hắn ra, thở dài.
8 Tuy trong lòng bối rối, Thẩm Thiên Lăng cũng không hỏi nhiều, ngoan ngoãn tựa ở đầu giường chờ canh gà, trên đầu còn đắp khăn ướt màu đỏ. “Nương”. Những người còn lại trong phòng đã tản đi, Thẩm Thiên Lăng vẻ mặt rất khổ sở.
9 Mặc dù đến từ xã hội hiện đại nơi thông tin hết sức tràn lan, thế nhưng bất ngờ nhìn thấy phượng hoàng thì cũng quá kì quái rồi! Thế nên Thẩm Thiên Lăng mơ một giấc mộng, không chỉ trần truồng loã thể nơi hoang dã mà phía sau còn có phượng hoàng vừa đuổi theo vừa phun lửa! Thật vất vả chạy đến nơi có người, tưởng rằng có thể thở phào nhẹ nhõm, ai ngờ lại bị một quả cầu đỏ thẫm từ trên trời rơi xuống đập trúng.
10 “Tại sao ta phải học thứ này?”. Thẩm Thiên Lăng quả thật muốn khóc, loại truyện sex này không phải nên len lén ở nhà đọc ư, sao còn có thể công khai đem ra bàn luận? Tỷ tỷ áo tím nói.
11 “Mau nói rõ ẫu thân biết”. Thẩm phu nhân rất kiên trì. “Hắn đã làm gì ngươi?” Thật ra cũng không làm gì hết… Thẩm Thiên Lăng tỉ mỉ suy nghĩ một chút, chỉ là mạnh mẽ ôm mình lên cây mà thôi! Nhưng lúc này ngu gì nói thật! Vậy nên Thẩm Ảnh đế nước mắt lưng tròng không nói lời nào, vẻ mặt uất ức.
12 Chợ dưới chân núi rất náo nhiệt, Thẩm Thiên Lăng lại không có tâm tình dạo chơi, vì chiếc mũ trên đầu hắn rất tra tấn! Không chỉ dính vào mặt khi gió thổi, mà còn rất bó buộc! “Hay là chúng ta đến quán trà ngồi một chút?”.
13 “Ta không đi!”. Thẩm Thiên Lăng một tiếng cự tuyệt, đồng thời dùng ánh mắt uất ức nhìn nương hắn! “Đừng tuỳ hứng”. Thẩm phu nhân vỗ vỗ tay hắn. “Việc này ta và cha ngươi sẽ bàn bạc thật kỹ” “Tuy đường xá xóc nảy nhưng Tần mỗ nhất định chăm sóc tốt cho Lăng nhi”.
14 “Người đâu, cứu mạng!”. Khi bị ca ca đầu trọ bế lên thì Thẩm Thiên Lăng rốt cuộc tìm được cơ hội hét to một tiếng! Gã đầu trọc phút chốc liền sợ ngây người.
15 “Vi phu nếu không “lên” được thì chẳng phải ngươi sẽ không được thoả mãn sao”. Tần Thiếu Vũ trêu đùa. “Câm miệng!”. Thẩm Thiên Lăng lời lẽ đanh thép. “Ta sẽ không thành thân với ngươi!” “Vì sao?”.
16 “Sơn trại?”. Tần Thiếu Vũ cau mày. “Quên đi, không nói chuyện này nữa”. Thẩm Thiên Lăng khoát tay. “Tới đây làm gì?” “Xem kịch”. Tần Thiếu Vũ nói. Rạp hát? Thẩm Thiên Lăng nghe vậy thì mất hứng, tiện thể còn ngáp một cái.
17 Hai người đang uống trà nửa chừng thì đột nhiên nghe dưới lầu truyền tới một tiếng gầm. “Tần Thiếu Vũ!” Giọng nói nữ tính, vừa nghe đã biết là ai! Thẩm Thiên Lăng “xoạch” một phát nhét túi gấm vào ngực, tốt độ cực nhanh.
18 “Lăng nhi”. Mới vừa nhận được món đồ tốt, Thẩm Thiên Phong liền đi tới. “Đại ca”. Thẩm Thiên Lăng ngáp một cái. Thẩm Thiên Phong bật cười. “Chưa tỉnh ngủ hả?” “Tối qua ngủ không ngon”.
19 Vì Tần cung chủ quá mức hung hãn nên Thẩm Thiên Lăng không thể làm gì khác ngoài mở to mắt nhìn fan hâm mộ chạy trối chết, thậm chí thịt bò và rượu Hoa Điêu đều do tiểu nhị cúi đầu bưng tới, sợ rằng liếc một cái cũng bị mù mắt! Phần tử bạo lực thật đáng sợ… Thẩm Ảnh đế bĩu môi, cúi đầu xì xụp ăn mì.
20 Sau khi ăn xong bữa cơm đơn giản trong phòng, hai người bắt đầu hai mặt nhìn nhau. Không thể ra ngoài, cũng không có gì làm, thời điểm này rất xấu hổ! Thẩm Thiên Lăng không thể làm gì khác ngoài chủ động tìm chủ đề nói chuyện.