1 Park YooChun nằm trên giường khò khò ngáy lớn, hoàn toàn quên mất đã đến giờ phải tới trường.
“A, người đẹp, chờ một chút…” Còn nói mớ đến chảy cả nước miếng.
2 Tình hình hiện nay là, bạn học Park YooChun đang trốn đằng sau cái cột điên, lén lút quan sát hai người chị em đang uống nước giải khát tại một quán ngoài trời, à không, là hai người anh em.
3 “Park YooChun, mày lại bị điên cái gì vậy hả?! Fans ở trường Dong Bang của mày rõ ràng nhiều như vậy mày lại kéo tao đến trường Shin Ki làm cái quái gì cơ chứ?”
Jung YunHo cùng Park YooChun, lúc này đang đứng tại cánh cửa của trường cao đẳng Shin Ki, học sinh từ bên trong bước ra ngoài đều tò mò quan sát hai người đẹp trai mặc đồng phục của trường khác.
4 “Mày có chắc chắn là cách này khả thi không đó?” Park YooChun nhô đầu ra nhìn phố phường.
“Mày yên tâm đi, cứ ‘anh hùng cứu mỹ nhân’ thì lần nào cũng thành công hết.
5 Kim JaeJoong và Kim JunSu cùng từ trong nhà đi ra, phía sau đột nhiên truyền đến tiếng động cơ ‘brừm brừm’, hai chiếc xe máy từ phía sau đột nhiên phanh lại ngay trước mặt, khiến hai người hoảng sợ nhảy lên.
6 “Xin hỏi, bạn Jung YunHo có ở đây không?” Mấy nữ sinh đứng trước cửa lớp một năm hai trường Dong Bang hỏi.
“YunHo? Không có, cậu ấy vừa tan học đã không thấy tăm hơi rồi!” Lập tức đáp lại.
7 Jung Yunho và Park Yoochun hoàn toàn như trước đây đứng chờ ở cổng trường Shin Ki, sau khi tan học, những người học sinh vội vàng chạy về nhà hoặc tụ tập đi chơi đều nhìn thấy hai người con trai tuấn tú đúng giờ đều tới nơi này, riết cũng thành thói quen.
8 “Reng
~ Reng
~”
Đem đầu lưỡi đang cùng chính mình dây dưa trong miệng đẩy ra, Kim Jaejoong với tay lên chiếc bàn cạnh đầu giường để lấy điện thoại di động.
9 Người đã tốt nghiệp đại học thông thường đều tương đối nhàn rỗi, Kim Jaejoong vẫn luôn luôn chạy tới trường học, còn loại người lười biếng như Jung Yunho cũng chỉ có suy nghĩ đứng lên thì mới đi một vòng.
10 Đến buổi trưa ngày thứ hai, Jung Yunho vẫn bày ra khuôn mặt cứng ngắc như cũ.
Park Yoochun dường như có chút đăm chiêu mà nhìn Kim Jaejoong đang bận rộn trong phòng bếp, vỗ vai Yunho, rồi ghé vào lỗ tai hắn hạ giọng hỏi: “Hôm qua là bàn phím1 hay bàn xát2?”
Yunho liếc hắn một cái, vô cùng không cam chịu mà nói rằng: “Bên trái bàn phím, bên phải bàn xát, một giờ đổi một lần.
11 Phòng Karaoke.
Jung Park hai Kim bốn người ngồi trong một góc phòng, mong đừng bị người khác chú ý đến. Nhưng ai cũng bị khuôn mặt như đá nam châm của bốn người hấp dẫn, nên đi tới đâu cũng đều là tiêu điểm.
12 Không nhớ mình đã đi ra phòng Karaoke từ lúc nào, trong lòng lại nổi lên cảm giác sợ hãi bốn năm, năm năm, thậm chí cả một quãng thời gian dài cũng chưa từng xuất hiện.
13 Nhận được điện thoại của YooChun, YunHo vội vàng chạy về hướng bệnh viện.
Kim JaeJoong, em là đồ ngốc, nếu như em gặp phải chuyện gì, anh nhất định sẽ không bỏ qua cho em!!!
Nhìn YunHo một đầu đầy mồ hôi chạy vào phòng bệnh, YooChun phì cười.
14 Trên đường, taxi nhanh chóng chạy đi, JaeJoong lo lắng nhìn ngoài cửa sổ, ngay cả cắn móng tay cũng không phát hiện ra.
Gọi điện cho YooChun, YunHo cũng không có liên lạc với hắn, đang không biết phải làm sao, JunSu ở bên cạnh nhắc nhở: “YunHo hyung không phải đang tập nhảy cùng HyukJae sao?”
Điện thoại gọi tới chỗ HyukJae, HyukJae lại khó hiểu nói cho JaeJoong biết việc tập luyện đã sớm kết thúc, tất cả mọi người đã sớm quay về nhà để dưỡng sức nghỉ ngơi.
15 “Jae ——” YunHo cố nén dục hỏa trong người, tay đặt lên vai JaeJoong.
Nhưng lại nhanh chóng bị tránh né. Giống như chính mình là một thứ gì độc hại lắm vậy.
16 Sự việc phát triển dường như vẫn nằm trong dự liệu, YooChun cùng JunSu trước đó cũng sớm chuẩn bị đến việc bị bắt rồi, bây giờ nhất định phải nghĩ biện pháp kéo dài thời gian để YunHo cùng JaeJoong đi được càng xa càng tốt.