1 “Ngũ gia, Ngũ gia…”
Một tiếng nối một tiếng, cung kính mà kiên nhẫn, dường như vĩnh viễn sẽ không dừng.
Ân Triển mở mắt ra, xem nhẹ cảm giác say rượu khó chịu, lười nhác ngồi dậy.
2 Đường Du chưa từng chơi qua game 3D giả lập trên thị trường, nhưng cũng biết kỹ thuật hiện nay chưa thể làm giác quan trở nên sống động đến vậy, cho nên sau khi tiêu hóa hết nửa ngày, cậu dại ra.
3 Sau khi người Ân gia cấu kết đem kính Bồ Đề đưa cho Đường Du xong bèn quay về Minh giới.
Gia tộc bọn họ lớn, bàng chi đông đúc, những người khác trong tộc khi đến tuổi lập gia đình, đều do cha mẹ cùng vài người thân đi cùng, nhưng tình huống của Ân Triển rất đặc biệt, cho nên người tới nhiều hơn, nhân dịp đông đủ bèn tề tụ ăn bữa cơm.
4 Bộ dáng cục bông trông rất đáng yêu, toàn thân trắng muốt, ngay cả móng vuốt nho nhỏ cũng trắng nốt, chỉ có bàn chân là màu vàng nhạt, nghiên cứu nửa ngày Đường Du cũng không biết đây là giống loài gì.
5 Ngày đêm luân phiên, thời gian trôi qua thật mau.
Kể từ đó Đường Du an tâm làm cục bông, bởi vì không cần phải ăn sâu nên mỗi ngày cậu đều rất thỏa mãn.
6 _________Tư Nam
Đường Du thấy trong lòng đau xót, ý thức nhanh chóng mơ hồ, kế đến bị mồ hôi lạnh đầm đìa làm tỉnh táo.
Lần đầu xuyên thành cây, khi chết không có cảm giác gì, lần này thì trực tiếp cảm nhận rõ sự đau đớn của cái chết, lòng cậu còn sợ hãi thở hổn hển một lúc, không đợi rời khỏi máy xuyên việt, lại hôn mê tiếp.
7 Quản gia tưởng rằng thiếu gia sinh bệnh, vội vã muốn gọi bác sĩ đến khám, đương nhiên Đường Du không đồng ý, hai người thương lượng một lúc, quản gia thế mới biết thiếu gia bỗng nhiên cảm thấy mình không dễ nhìn, dở khóc dở cười, an ủi nói: “Thiếu gia, sao cậu lại nghĩ vậy chứ? Cậu luôn luôn xinh đẹp mà.
8 Đường Du khá để ý định nghĩa của từ “thích”, uống một hớp rượu nhỏ lập tức hỏi hắn là kiểu thích nào.
Lần này Ân Triển không kéo dài cậu nữa, cười trả lời nói là kiểu thích của tình yêu, còn thuận tiện nói cho cậu biết trong trường học những nam sinh thường xuyên vây quanh cậu tất cả đều thầm mến cậu.
9 Đường Du yên lặng nhìn theo.
Chỉ thấy Ân Triển vừa mới đến gần, nhóm nam sinh đã trừng mắt giận dữ nhìn hắn, bởi vì góc độ nhìn không đúng, Đường Du thấy không rõ biểu cảm của Ân Triển, chỉ có thể trông thấy các nam sinh bỗng hiện ra vẻ mặt không thể tin được, giống như kiểu “Mày đang lừa ai đó”, nhưng ngay sau đó tập thể xoay người, ánh mắt long lanh nhìn phía cậu.
10 Đường Du vừa chạy ngay cả bóng dáng cũng không thấy.
Trường học quý tộc luôn phấn đấu để đạt đến hoàn mỹ nhất, tòa nhà nghệ thuật được thiết kế độc đáo dành riêng cho học sinh diễn tập, từ bên ngoài nhìn vào toàn bộ tòa nhà là một tác phẩm nghệ thuật, bên trong chia thành nhiều tầng, hành lang ngang dọc giao nhau, Đường Du dễ dàng biến mất trong tầm mắt mọi người.
11 Đường Du chưa từng được tặng hoa.
Ngược lại nguyên chủ từng nhận được rất nhiều, khi đó vừa mới lên trung học, ít nhất mỗi ngày cậu ta đều nhận được hai bó, sau đó mấy cậu bạn có tiền tranh nhau tặng, thiếu chút nữa nhét đầy cả phòng học, khiến cho mọi người than thở không thôi, giáo viên đành phải tìm cậu ta nói chuyện, từ nay về sau cậu ta mới từ chối nhận, còn Đường Du là lần đầu tiên được tặng hoa.
12 Thiếu niên lạnh lùng tên là Nam Cung Nhiên.
Ân Triển vừa nghe đã nghĩ đến một gia tộc đứng đầu nước R.
Gia tộc này có quan hệ cả hắc đạo lẫn bạch đạo, thế lực rất to lớn, đứa con trai út mà gia chủ hiện nay yêu thương nhất cũng khoảng mười mấy tuổi, xem ra chính là Nam Cung Nhiên.
13 Ân Triển cầm cái gối che lại bộ vị trọng yếu, vẻ mặt bình tĩnh cùng bọn họ chơi thêm bốn ván, lúc này mới lười biếng ném bài xuống, bảo bọn họ trở về ngủ.
14 “Nè… tớ muốn nói…”
Long Yến Tây nhìn bọn họ, nhỏ giọng đề nghị: “Tớ mới nhớ ra sáng nay có đưa tin, gần đây có một tổ chức buôn người đang bỏ trốn, không biết chạy đến chỗ nào, ở bên ngoài ngủ chỉ sợ không an toàn, hay là tụi mình đưa các bạn nữ về trước, sau đó báo cảnh sát, rồi cùng đi tìm Nguyệt Giản, miễn cho tụi mình vừa đi, các bạn nữ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, có được không?”
Địa điểm cắm trại cách khu nhà nghỉ cũng không xa, đi bộ chỉ cần nửa giờ, những người khác lập tức gật đầu.
15 Phản ứng đầu tiên của Đường Du là muốn chạy trở về.
Cậu không hề do dự, Mặc Lam và Nam Cung Nhiên sửng sốt một giây mới đuổi theo giữ cậu lại. Lớp phó và Long Yến Tây cũng đồng thời hoàn hồn, vội vàng chạy tới, lớp phó túm chặt cậu, run rẩy khuyên nhủ: “Đường Đường cậu đừng đi.
16 Đường Du là bởi vì thấy tên cầm đầu chưa nghe nói qua bán hàng đa cấp, nên mới giải thích qua loa cho gã biết, bây giờ nghe gã nói muốn biết tỉ mỉ, mới phát giác ra không đúng, lắc đầu nguầy nguậy: “Tôi không thể nói cho ông biết, việc này là lừa đảo.
17 Công tử của tứ đại gia độc gặp nạn, toàn thành phố đều chấn động, xe cảnh sát xe cứu hỏa cứu thương giống như không lấy tiền, từng chiếc từng chiếc lao về bên đó, các phương tiện truyền thông nghe được tin tức, ào ạt nhào tới, khiến người ta xem mà líu lưỡi, còn bọn Đường Du đã sớm được nâng lên xe, chuyển đến bệnh viện tốt nhất trong thành phố.
18 Y học với khoa học kỹ thuật của thế giới này rất phát triển, vết thương của Đường Du và Ân Triển lành rất nhanh, mùa hè dần qua, bắt đầu khẩn trương bước vào cuộc sống năm ba.
19 Vật này vô cùng vô cùng quan trọng với cậu
Đại sảnh rối loạn ồn ào, bên tai đều là tiếng la hét, mấy lần Đường Du thiếu chút nữa bị đám người lao ra ngoài xô ngã, bước chân cậu lảo đảo, liều lĩnh đi ngược lại về hướng ghế sô pha.
20 Đây là thời thơ ấu của cậu
Đường Du nghĩ mình chẳng qua chỉ ngủ một giấc thôi mà, sao vừa mở mắt lại phát hiện đang bị một mảng sáng trắng bao phủ, còn thân thể lại hóa thành dáng vẻ lúc còn trẻ.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Dị Giới, Huyền Huyễn, Khoa Huyễn
Số chương: 50