101 Hàn Đông không biết Hoàng Văn Vận sinh ra hứng thú với thân phận của mình, hắn cung kính ngồi xuống trước mặt bí thư Hoàng, sau đó dùng giọng cung kính nói:- Bí thư Hoàng, tôi và giám đốc Ngưu của tập đoàn Kỳ Vọng đã tọa đàm với nhau, chuyện lần này phát sinh ảnh hưởng không nhỏ, vì vậy anh ấy nói phải tiến thêm một bước khảo sát, sau đó mới quyết định chuyện đầu tư.
102 Ngày hôm sau vừa đi làm, Hàn Đông vừa đi qua văn phòng thị trấn thì thấy Đặng Đạt Hòa từ bên trong tiến ra cung kính nói:- Bí thư Hàn, anh xem chuyện phòng làm việc là thế nào, có muốn đổi gian khác hay không?Hàn Đông mỉm cười nói:- Không cần đổi, vẫn cứ dùng phòng làm việc của bí thư Vũ là được.
103 Hàn Đông suy nghĩ rồi nói:- Hình như cậu ấy có quan hệ với tư lệnh Lôi phân khu tỉnh Tây Xuyên. Cha của Lữ Nam Phương là Lữ Quốc Trung, thân là tư lệnh viên quân khu Thục Đô, là một trong bảy đại quân khu trong nước, nắm tất cả quân vụ của các tỉnh phía tây nam, tư lệnh Lôi đã đến nhà thăm hỏi nhiều lần, vì vậy mà Lữ Nam Phương mới điện thoại tìm gặp nhờ giúp đỡ.
104 Khi thấy Hàn Đông quay đầu thì tên mặt thẹo chợt đứng lại, hắn giống như bị người ta điểm huyệt, vẻ mặt cũng biến đổi khó nghờ. Một tiểu tử ở bên cạnh hắn chưa từng gặp Hàn Đông, tên này bước nhanh lên định vươn tay chụp lấy Hàn Đông, trong miệng kêu lên:- Tiểu tử, dám đánh bố tao.
105 Hàn Đông chợt sững sờ nói:- Mẹ, điều này vẫn còn quá sớm, còn vừa mới qua tuổi hai mươi hai mà thôi. Hàn Đông có chút lo lắng, trong nhà sẽ không tìm mối hôn sự cho mình nhanh như vậy chứ? Tuy trong lòng đã sớm chuẩn bị tâm lý nhưng dù sao hắn cũng là người có xuất thân đại gia tộc, chuyện hôn nhân đại sự căn bản khó thể tự chủ được, nhưng bây giờ nếu có sắp xếp thì hình như cũng hơi sớm thì phải.
106 Hàn Đông vừa nghe thấy như vậy thì trong lòng bốc hỏa, Kim Tể Thế này cho rằng mình là ai? Dám dùng giọng điệu như vậy để nói chuyện với mình? Hắn nhịn không được nói:- Trưởng phòng Kim, chuyện này tôi cũng không làm chủ được, anh vốn cùng liên hệ với tổ khảo sát, tôi ở đây còn có chút chuyện, cũng không muốn nói nhiều.
107 Hàn Đông nhìn vẻ mặt chờ mong của Hoàng Văn Vận mà cũng không hiểu rõ có ý gì, vì vậy hắn khẽ cười nói:- Bí thư Hoàng, tôi sẽ cố gắng làm tốt. Hàn Đông cũng biết tình huông trong huyện, nhưng hắn cũng không thấy có gì liên quan đến mình, muốn nói thì bây giờ trong thường ủy có một kẻ có thù với mình là Liêu Khai Vân, đồng thời còn có một người có quan hệ tốt với mình là Xa Tịnh Chương, bây giờ quyền lực ở cục công an cũng không còn mạnh như trước.
108 - Không những đến cuối năm mới khảo sát tổng thể tình huống công tác, mà giữa năm cũng phải làm ra bản ghi chép khảo hạch tương ứng, cung cấp tư liệu cho khảo hạch cuối năm.
109 - Bí thư Hàn, tôi có một ý kiến, anh xem thế nào. Khi Hàn Đông nói lãnh đạo cục thông tin truyền thông xuống thị trấn Triệu Hoa thì Hầu Tây Bình chớp mắt, hắn chợt đưa ra ý kiến:- Thôn Mao Kiều không phải có một đập chứa nước sao? Tôi nghĩ chúng ta có thể cho người ngoài nhận thầu.
110 Lúc này Kiều San San chợt quay đầu lại, Hàn Đông cảm thấy ngây người, vẻ mặt chợt phát sốt, chẳng lẽ nàng cảm thấy? Nhưng khá tốt, Kiều San San chỉ xoay người rồi khẽ nở nụ cười rồi gật đầu, sau đó lại đưa ánh mắt đi.
111 Hàn Đông ngây người, không thể ngờ vị phóng viên này lại nhạy cảm như thế, nhưng hạng mục này vừa mới được bắt đầu, cũng chưa lấy được những hiệu quả tốt.
112 Căn cứ vào đề nghị của Kiều San San, lần này bản tin về những tụ điểm ven sông ở thị trấn Triệu Hoa sẽ được phát một tuần lễ ở đài truyền hình huyện Phú Nghĩa, mỗi ngày một lần.
113 Hàn Đông chợt sững sờ:- Tôi ở phòng ba lẻ năm, còn cô?- Không thể nào. Kiều San San chợt kinh ngạc trợn tròn mắt, đũa liên tục vung vẫy trong không trung.
114 Hàn Đông chợt cảm thấy có chút nghi hoặc, sao Hoàng Văn Vận lại xem công tác công khai hành chính trở nên nghiêm trọng như vậy? Lại muốn mình mở rộng công tác ra toàn thị trấn trong thời gian một tháng tới? Dựa theo ý tưởng của Hàn Đông, yêu cầu là ổn định và cẩn trọng, từng bước mở rộng, hơn nữa cần phải kiên quyết ngăn chặn những hành vi xấu, qua loa đại khái.
115 Hàn Đông cười khổ một tiếng, hắn đưa máy nhắn tin cho Xa Tịnh Chương rồi nói:- Cục trưởng Xa, anh mời khách mà tôi phải làm kẻ chạy chân. Xa Tịnh Chương nhìn lướt qua máy nhắn tin của Hàn Đông, sau đó cười hì hì nói:- Vất vả cho cậu rồi, thế này đi, tiền hoa tôi trả.
116 Một lúc sau thì vẻ mặt Kiều San San mới trở về trạng thái hồng phấn như trước, cổ cũng màu trắng nhạt. Nàng nhìn Hàn Đông mà trong lòng bức bối, nhưng nàng lại cảm thấy bây giờ hắn không giống như thời còn đại học, vẫn chuyên nói giỡn chiếm tiện nghi của mình.
117 Hàn Đông phục hồi tinh thần lại nói:- Nào có suy nghĩ gì. Nhưng trong lòng Hàn Đông lại bùng lên những con sóng mãnh liệt, lại cảm thấy Hoàng Văn Vận không phải vì mình mà trì hoãn hội nghị hội đồng nhân dân đấy chứ? Hay mình suy nghĩ nhiều?Sau khi thức ăn được đưa lên thì Xa Tịnh Chương ân cần hỏi Kiều San San uống thứ gì, điều này làm cho đám người Trần Dân Tuyển nghi hoặc, người này khi nào thì chu đáo như vậy?Kiều San San ngọt ngào nói:- Tôi uống cola.
118 - Có thể có lai lịch gì, cậu cứ nhìn thái độ của mọi người sẽ biết. Hàn Đông cười nói, tính mẫn cảm của Chu Chính là không tồi. - Ha ha. . . Chu Chính cười hai tiếng nói:- Anh Đông, tôi thấy các anh như một đôi trời và đất vậy.
119 Nghe được những lời cường điệu của Hàn Đông, đám người tham dự hội nghị đều không dám khinh thường. Hàn Đông nhận được sự trợ giúp từ chỉ thị của bí thư Hoàng trên huyện ủy, nếu thật sự chụp được ai, kẻ đó cũng đừng hòng chịu được.
120 Vấn đề này liên quan đến phó bí thư Chu Ngọc Vinh, vì vậy Hàn Đông cũng không dễ dàng tin vào lời của Vương đại nương. Hắn đến thăm viếng vài gia đình, phát hiện bọn họ thật sự bất mãn với Vương Lão Thực.