141 Khi thấy Hàn Đông đi đến thì Thạch Dũng đứng lên khách sáo nói:- Bí thư Hàn đã đến rồi, anh cứ chờ một lát, tôi vào xin chỉ thị của chủ tịch Phương. - Cám ơn.
142 Hàn Đông cười nói:- Đến lúc đó rồi nói sau, bây giờ tôi chỉ nói trước như thế mà thôi. Xa Tịnh Chương cười nói:- Được, có gì cần thì cậu chỉ nói một tiếng, tôi nhất định sẽ toàn lực làm tốt, bây giờ cậu là lãnh đạo mà.
143 Tám giờ sáng ngày hai mươi bảy, Hàn Đông đến khu văn phòng huyện ủy rất đúng giờ, hôm nay Trương Trường Hà đến nhận chức ở thị trấn Triệu Hoa, Hàn Đông cũng phải xuống làm công tác giao tiếp, ngày mai hắn sẽ phải đến công tác ở hiệp hội quản lý khu công nghiệp Thần Quang.
144 Hàn Đông có rất ít ấn tượng với khu công nghiệp Thần Quang, hắn biết nó là công trình chiến tích, bên trong chỉ có vài xí nghiệp nhỏ, đã làm huyện tổn hao nhiều tiền của, nghe nói mỗi năm phải bỏ ra một mớ tiền, thật sự là gánh nặng.
145 Đoàn người nhìn Hàn Đông, không ai lên tiếng, ai cũng cảm thấy hắn quá bá đạo, làm gì còn nhiều lời? Hơn nữa hắn đã chủ động gán chịu hơn một nửa nhiệm vụ kêu gọi đầu tư, nếu còn có lời dị nghị, dù sao cũng phải tìm ra lý do chứ?Hơn nữa ai cũng biết Hàn Đông vừa mới đến, cần nhất là lập uy, ai tình nguyện làm chim đầu đàn thử súng của hắn?- Rất tốt, tất cả mọi người đã không còn dị nghị, như vậy cứ quyết định như thế.
146 Xe khách của hiệp hội quản lý dừng lại trong sân, Hàn Đông xuống xe rồi nói với mọi người:- Nhanh chóng triệu tập các vị nhân viên công tác của khoa quản lý đến phòng họp, mười phút sau chủ nhiệm Âu cũng phải tham gia.
147 Tôn Hiểu Linh ôm một chồng tư liệu đi vào phòng làm việc của Hàn Đông:- Chủ nhiệm Hàn, đây là danh sách nhân viên và phí tổn vài tháng gần đây nhất của hiệp hội quản lý.
148 Ý tứ của Hàn Đông đã quá rõ ràng. Nơi này là địa bàn của hắn, vì vậy hắn quyết định, đừng cầm Tiết Nhân Nghĩa ra hù dọa. Vẻ mặt Âu Đạo Khôn chợt biến đổi, trong tay cầm hóa đơn đi ra ngoài với vẻ mặt âm trầm.
149 Hàn Đông nhìn giờ rồi nhân tiện nói:- Chị tự mình đưa đến phòng tổ chức, mời bọn họ nhanh chóng làm tốt trình tự, tốt nhất là thủ tục sẽ xong vào ngày mai.
150 Hàn Đông cười nói:- Bây giờ tôi là trợ lý chủ tịch huyện, cấp phó ban. Ngưu Chí Không thở dài tận đáy lòng:- Anh Đông còn trẻ như vậy đã là cấp phó huyện, tôi thấy không bao lâu nữa sẽ là chủ tịch huyện, đến lúc đó anh Đông nên quan tâm đến tập đoàn Kỳ Vọng nhiều hơn nữa.
151 Hàn Đông thật sự phẫn nộ, mặc kệ Tiết Nhân Nghĩa đứng ra với mục đích gì, chen vào công tác của hắn thì thật sự khó thể tha thứ. - Cám ơn chủ tịch Tiết quan tâm, tôi sẽ căn cứ vào công tác để có sự điều động các cán bộ cho phù hợp.
152 Dù là buổi tối nhưng trong bệnh viện vẫn rất bận rộn, Lữ Nam Phương dừng xe, Hàn Đông và Yến Lâm xuống xe đi vào phòng bệnh. Bên trong rất ồn, đây là phòng bệnh bốn người một gian, có một đứa bé nằm khóc hu hu, bên cạnh có một đám người đang liên tục an ủi.
153 Hàn Đông tất nhiên sẽ không biết tên bảo vệ ngoài cổng đang nghĩ gì, hắn yên tâm xách bọc cá đi không nhanh không chậm về căn nhà lầu phía trước. Hắn nhìn chung quanh một vòng, đây là một tòa nhà ba lầu sơn trắng, bốn phía là một vòng cây xanh.
154 Lúc ăn cơm thì khá tùy ý, Triệu Nhạc cũng không miễn cưỡng Hàn Đông uống rượu, mà Hàn Đông chỉ uống ba ly thì cảm thấy vẻ mặt phát sốt, may mà đây là rượu Mao Đài ba mươi tám độ, nếu là năm mươi hai độ thì hắn đã ngất lâu rồi.
155 - Ha ha, con người này thật không tệ, không giống với những con cháu nhà giàu khác. Hàn Đông càng ngày càng cảm thấy, Lữ Nam Phương thật ra cũng rất thông minh, rất hiểu chuyện, cũng biết nặng nhẹ.
156 Nghĩ lại những ngày tháng hoang phí của mình đời trước, Hàn Đông bỗng nhiên cảm thấy có chút vô vị nhàm chán. Nhưng đã đến đây rồi, cũng không tiện làm mất hứng của họ.
157 Mà lúc này, trên sân khấu người chủ trì đợi một hồi, thấy không ai có ý muốn thêm giá nữa, hơn nữa hơn bốn trăm ngàn, giá này đã khá cao. Thấy tốt thì hãy thu tay, vì thế bắt đầu đếm ngược, sau ba lần hô, cô đánh nhịp tay hưng phấn nói:- Bốn trăm ba mươi ngàn, tối nay quốc vương là Lăng công tử bàn số hai.
158 - Các anh không việc gì chứ?Hàn Đông vứt bỏ côn sắt trong tay, nhìn ba người La Khải Bản hỏi. Giờ phút này, bên cạnh hắn, tất cả mấy tên trong xe jeep chui ra đều ngã trên mặt đất, kêu la ái ối.
159 Lữ Trung Nguyên xoay người nói với Tiểu đội trưởng:- Nghe thấy chưa? Chấp hành mệnh lệnh. - Vâng!Tiểu đội trưởng làm một động tác thi lễ, rồi ra hiệu cho vài binh lính tiến lên, chỉ nghe răng rắc vài tiếng, lập tức mấy tên côn đồ không kịp chạy trốn kia liền kêu cha gọi mẹ ầm lên.
160 - Không có!Tôn Hiểu Linh và Ngụy Khắc Quân kiên quyết nói. Hàn Đông gật đầu. nói:- Cứ như vậy đi, tôi sẽ giữ lại báo cáo về biện pháp kiểm tra đánh giá này.