61 Hàn Đông mỉm cười đi qua, hắn khẽ gõ lên đầu Yến Lâm:- Sao vậy cô bé, vểnh miệng lên thế kia?Yến Lâm hất đầu lên, nàng tức giận nói:- Anh Đông, anh cũng ra giá quá lớn, làm lãnh đạo đều như vậy sao?Hàn Đông cười cười, cũng không nói gì, từ lúc gặp Yến Lâm và hắn chạy đi điện thoại đến bây giờ là gần hai giờ, nàng không tức giận mới là lạ.
62 Hàn Đông do dự khá lâu, cuối cùng vẫn bấm số điện thoại trong nhà của Thẩm Tòng Phi, dù có mất mặt hay không cũng chẳng sao, ít nhất cũng phải có biểu hiện đúng chỗ.
63 Ba vị phó chủ tịch khác cũng dùng ánh mắt trông mong nhìn Hàn Đông, những lời vừa rồi của hắn đả kích quá rộng, thạt sự là phê bình đám phó chủ tịch đang ngồi nơi đây không làm gì mới để cho kinh tế của thị trấn Triệu Hoa rơi xuống vị trí cuối cùng trong huyện, đây không phải là vỗ thẳng vào mặt người sao?Vì vậy đám phó chủ tịch vốn cũng không liên kết với nhau nhưng bây giờ lại có tâm tư chung một mối thù.
64 Cam Vĩ Lâm và Tiếu Anh Hà vừa nghe như vậy thì chợt nở nụ cười, nếu quả thật mở hội nghị đảng ủy, như vậy Hàn Đông chỉ có thể sẽ mất mặt, nhiều nhất cũng chỉ được sự giúp đỡ của phó bí thư Chu Ngọc Vinh, sao có thể chống lại mọi người cho được.
65 Vũ Kiến nói thì làm, lập tức điện thoại đến phòng làm việc của Phương Trung, kết quả là không có ai nghe máy, hắn đành phải điện thoại đến phòng làm việc của phó chủ tịch thường vụ Hàn Văn Học.
66 Tiền Thạch Lựu ở đầu dây bên kia chợt kinh hoảng nói:- Chủ tịch Hàn, chúng tôi đang bị người ta vây quanh ở thôn Bình Phong, anh. . . Anh mau đến cứu chúng tôi.
67 Lúc này chợt có người hét lớn:- Công an đến, công an đến. Lúc này những người ủng hộ Chu Tam Oa đã bị Hàn Đông làm cho khiếp sợ, lại nghe nói công an đến, tất nhiên càng thêm sợ hãi.
68 Hàn Đông đi trên con đường đá nông thôn, trong lòng cũng không vì sự kiện vừa rồi mà vui sướng. Tuy bộ dạng bệ vệ của Chu Tam Oa bị đánh tan sẽ có ảnh hưởng tốt đến công tác kế hoạch hóa gia đình của vài thôn phụ cận, nhưng vấn đề liên quan đến La Quảng Ba là rất khó khăn, hắn biết tất cả chỉ mới bắt đầu, những phức tạp còn ở phía sau.
69 Chu Chính cười hì hì:- Thật ra cũng không có gì, trưởng phòng Vương Hòa Bình chính là chiến hữu của cậu tôi. Hàn Đông lộ ra nụ cười, hắn vẫn muốn hỏi xem Chu Chính rốt cuộc có quan hệ gì, hơn nữa còn đoán rằng đó là trưởng phòng tuyên truyền Vương Hòa Bình, xem ra bây giờ đúng là sự thật.
70 Lâm Phương Tri vừa vặn đi xuống, khi thấy Vũ Kiến và Tiếu Anh Hà đứng ở cửa ra vào thì có chút sững sốt, sau đó lại cười tủm tỉm cùng chào hỏi vài câu nhưng trong lòng thì rất bức bối.
71 Giọng điệu của Mưu Kỳ Tiên có chút là lạ, điều này làm cho Hàn Đông có chút nghi hoặc, cũng đã đến thời gian dùng cơm, trước đó đối phương không mời, bây giờ mời mình dùng cơm làm gì? Nhưng Hàn Đông cũng không từ chối.
72 Trưởng phòng tài chính Lôi Thế Bằng là người tai to mặt lớn, mặt mũi hồng hào, hắn cười tủm tỉm ngồi trước mặt Hàn Đông:- Chủ tịch Hàn, trong khoảng thời gian này tôi quá bận, anh xem cũng không có cả thời gian đến báo cáo công tác, mong chủ tịch lượng thứ cho.
73 Lúc này bên ngoài truyền đến những tiếng huyên náo, trên hành lang thỉnh thoảng có người chạy tới chạy lui giống như có chuyện gì đó xảy ra. Hàn Đông đang suy nghĩ thì bị cắt đứt, hắn ném bút lên mặt bàn, sau đó đứng lên đi ra ngoài, còn chưa đi đến cửa thì thấy Đặng Đạt Hòa chạy đến, định gõ cửa.
74 Hàn Đông chỉ hơi dừng lại, cũng không đợi ai lên tiếng mà tiếp tục:- Tôi có đề nghị với vấn đề này, đầu tiên là Quách Tùng có phải vì việc công mà chết đuối hay không, rõ ràng sẽ có ý kiến xử lý; tiếp theo, nếu Quách Tùng không phải vì việc công, như vậy tôi muốn hỏi chủ nhiệm Tiếu, chuyện quản lý công tác của văn phòng thị trấn mỗi ngày là thế nào?Bầu không khí phòng họp chợt trở nên ngưng trọng, ý tứ của Hàn Đông đã rất rõ ràng, muốn mượn chuyện lần này để gõ đầu Tiếu Anh Hà, đồng thời quét mặt Vũ Kiến.
75 Hàn Đông nghe Đặng Đạt Hòa báo cáo mà không khỏi nở nụ cười, người này thật sự có chút tâm tư, vốn chỉ là chuyện biển hiệu của một quán ăn bên sông cũng coi như là cơ hội nở mày nở mặt, lại nói là yêu cầu của gia chủ, đúng là rất có ý.
76 - Đúng vậy, cũng nên sớm định ra, tôi thấy Tiểu Đặng khá tốt, có thể đảm nhiệm chức vụ phó chủ nhiệm. . . Sau khi hiểu rõ ý tứ của Hàn Đông, Vũ Kiến tất nhiên sẽ bánh ít đi bánh quy lại, nhưng trong lòng hắn cũng rất khổ sở, có một loại cảm giác bị đối phương điều khiển.
77 Thật ra Hàn Đông cũng không có ý nghĩ muốn khống chế phòng tài chính trong tay mình, thị trấn Triệu Hoa là một địa phương nghèo, căn bản cũng không có gì cho đám quan tham, chỉ cần phòng tài chính làm tốt công tác, hắn cũng không cần so đo làm gì.
78 Hàn Đông rời khỏi phòng làm việc của Chu Ngọc Vinh với tâm tình mất vui, khẩu vị của Chu Ngọc Vinh là quá lớn, nói gần nói xa ý muốn nắm lấy vị trí trưởng phòng tài chính, đây không phải là miệng sư tử sao? Hàn Đông thiếu chút nữa thì bốc hỏa, chẳng lẽ cho rằng heo quay trước mặt muốn ăn thì ăn sao?Hàn Đông nói tùy ý hai câu, hắn đi ra khỏi cửa mà thở dài một hơi, Chu Ngọc Vinh này thật sự không ra gì, mình mới nhân nhượng một chút thì đối phương đã muốn làm vua, thật sự cho rằng có năng lực cò kè mặc cả với mình sao?Hàn Đông về phòng làm việc của mình một lát, sau đó lại chải chuốt những ý tưởng của mình, khi ngẩng đầu nhìn lên thì thấy đã đến giờ tan tầm.
79 - Xin lỗi con mẹ mày!Tên đàn ông tóc dài mắng một câu kiêu ngạo, sau đó vung lên một tát. Ánh mắt Hàn Đông chợt ngưng tụ, hắn vươn tay chụp được cánh tay của đối phương, đồng thời tung một đá, tiểu tử kia trực tiếp quỵ xuống đất, trong miệng phát ra tiếng kêu thảm.
80 Cục trưởng, chúng tôi. . . Hai tên cảnh sát đổ mồ hôi lạnh, ngay cả phó cục trưởng thường vụ cũng phải khách khí với đối phương như vậy, bọn họ vừa rồi còn bắt người ta, đây không phải là muốn chết sao? Chưa nói đến chuyện đối phương không đánh người, dù có đánh thì sợ rằng cũng không làm gì được.
Thể loại: Xuyên Không, Võng Du, Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp
Số chương: 50