1 “Tiểu thư, đây là sản phẩm mới nghiên cứu của chúng ta. Đang trong quá trình thử nghiệm tiểu thư muốn thử một chút không ạ?” Một thanh niên lịch thiệp, nho nhã khoác lên mình một bộ vest đen cung kính nói.
2 Khi Tiết Đồng lấy lại ý thức thì thấy đầu mình đau vô cùng một thứ gì đó chạy xẹt qua và thâm nhập vào đầu nàng như một thước phim quay chậm, thước phim nói về một thế giới tên là Lạc Hồn.
3 “Chủ nhân” sau khi ngủ ngon lành mèo nhỏ vẫy đuôi tỉnh dậy lúc này Tiết Đồng mới phát hiện con mèo này có 2 đuôi nha. “Thần thú” trong đầu bật lên 2 chữ khiến nàng trực tiếp ngẩn người.
4 Sau khi yêu cầu Thúy nhi dọn dẹp mâm đồ ăn và bồi mình một viên hồi thể đan, chân chính cảm nhận từng vết thương trên cơ thể mình hồi phục với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy.
5 Sau trận chiến không cân sức tại tiền sảnh Tiết gia, gần như lập tức cả Phong thành không ai không biết nhị tiểu thư từ vịt con xấu xí qua 1 đêm liền hóa thiên nga.
6 Kì quái, nàng đã add friends với ai đâu, sao lại có tin nhắn được??? Mang theo một bụng nghi vấn, Tiết Đồng từ từ mở tin nhắn ra. Vừa thấy địa chỉ người gửi, nàng đã mừng đến phát khóc.
7 “Chủ nhân, đã không còn sớm” Tiếng của Miêu nhi lôi nàng về thế giới thực. Bây giờ nàng mới để ý, mặt trời từ lúc nào đã rục rịch gói ghém hành lý chuẩn bị xuống núi rồi.
8 Thoát khỏi Lâm Phong, trời cũng đã tắt sạch nắng. Cả hai người, Tiết Đồng và Kỷ Lạc đều quyết định dừng chân tại một khách điếm nhỏ cách Lâm Phong 500m (các nàng thông cảm, ta ứ biết các đơn vị đo độ dài của trung quốc nên lấy đơn vị hiện đại luôn, các nàng cứ cho là Tiết Ân đã lập trình trò chơi như vậy cho game thủ dễ hiểu, dễ chơi đi ha).
9 Trở về khách điếm, nàng khóa cửa đem hỏa hồ một lượt bao bọc xung quanh (tránh bị tấn công bất ngờ) sau đó bắt đầu mở bảng menu để nâng cấp trang bị. Mặc dù đã có trang bị Tử phục nhưng bây giờ nàng đã cấp 27 nếu cứ mặc Thanh phục bậc một có lẽ cũng không ổn.
10 Sáng hôm sau, Tiết Đồng thức dậy thì mana đã được tăng đầy, ngó vào cường độ sáng của mặt trời thì chắc tầm 6h sáng. Nàng luôn có thói quen dậy rất sớm, danh phận đại tiểu thư khuê các của một tập đoàn đã hình thành trong nàng rất nhiều nếp sống cứng nhắc mà dù sau này nàng có muốn thay đổi cũng tốn không ít thời gian.
11 Tổng đàn Minh Nguyệt các, tất cả các vị bô lão đều đã đến đông đủ mỗi người lại nói một chuyện khác nhau. Và khi thấy ba người Tiết Đồng, Kỷ Lạc, Lý Đức Dương đến thì không ai ra hiệu cùng đồng loạt hướng ánh nhìn tới một phía chính là người Tiết Đồng.
12 “Sao? Ngươi không phục?” Tiết Đồng nhướn mày hỏi người đang kiêu ngạo đứng thẳng kia. “Phải, loại nữ oa nhi không hiểu chuyện như ngươi có gì xứng để ta cúi đầu?” Hắn vô cùng kiêu ngạo nói, cũng vô cùng tự tin, không phải các bô lão nói nàng chưa đến cấp 30 sao? Hắn ít nhất cũng cấp 35 rồi, lại sợ thua nàng hay sao? Phạm trưởng lão thua vì quá xem nhẹ nàng, nhưng hắn không tin hắn cũng thua nàng.
13 “Phía đông bắc Mộc thành, có hồ nước lớn tên Long Thủy. Tiểu Tiết Nhi, bạn hãy đến đó thu thập đủ năm mươi ma tinh của ma thú mệnh thủy. Phần thưởng của nhiệm vụ này là: 10 viên đá cường hóa, 10 lọ thức ăn cho thú, 10 viên hồi thể đan, 10 lọ máu, 10 lọ mana, 5000exp, 5 vạn lượng bạc.
14 Sau khi ăn uống và tắm rửa, đại bô lão mời Tiết Đồng đến thư phòng xử lý công vụ, đó là công việc mà một các chủ phải làm. Chức trách đi liền, chức càng to thì trách nhiệm càng lớn, công việc càng nhiều.
15 Khi Tiết Đồng tỉnh lại thì sắc trời cũng đã tối, nàng ngo ngoe mở mắt, vươn mình ngáp dài một tiếng, nghe xương cổ kêu “Rắc” một tiếng mới mệt mỏi than:“A ngủ trên bàn thật không dễ chịu gì, đau lưng mỏi xương quá trời” Lại nghe tiếng chiếc bụng thon vô cùng kết hợp kêu “ọt…ọt…” nàng mới âm thầm kêu khổ, nhìn sắc trời đã tối mới chân chính giật mình, rốt cuộc nàng đã ngủ bao nhiêu lâu a??? Chiếc áo trên vai đã sớm rơi xuống khi nàng vươn vai vô cùng không thục nữ rồi, nhận ra đó là áo của Kỷ Lạc nàng mới gõ vô đầu mình một cái “Bốp”.
16 Sáng hôm sau, trời còn chưa sáng Tiết Đồng đã không tài nào ngủ được nữa, có lẽ ban ngày ngủ nhiều quá. Mặc quần áo và bước ra khỏi phòng Như nhi vẫn đang ngủ nên nàng làm gì cũng rất nhẹ nhàng sợ mình sẽ đánh thức cô bé.
17 Ba người, hai ngựa, một cân đẩu vân đi liền 5 canh giờ thì đến một thị trấn nhỏ. Thị trấn này rất thơ mộng, phía bắc có dãy núi cao không thấy đỉnh, phía đông có rừng rậm mọc cao, phía tây và nam là những cánh đồng lúa chín vàng mênh mông thẳng cánh cò bay.
18 “Tình hình bên trong thị trấn thế nào?” đang ăn Tiết Đồng bỗng quay lại nhìn Kỷ Lạc mở miệng hỏi. Tất cả mọi người nghe vậy đều ngoảnh đầu lại nhìn hắn.
19 “Ân à,mau mau nhìn kìa, tuyết rơi rồi đóa, bà nội nói, nếu ước nguyện dưới mưa tuyết đầu mua, điều ước của chúng ta sẽ có thể trở thành hiện thực, chúng ta mau ước thôi a” Trong 1 biệt thự vô cùng rộng lớn và sang trọng 2 cô bé nhìn giống hệt nhau đang đứng trong phòng khách nhìn ra mưa tuyết bên ngoài.
20 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật hiện hình ảnh để đọc.
“Đó là nước mắt của mẹ trái đất, nước mắt của mẹ nằm sâu dưới lòng đất, tạo thành những dòng suối, con sông, nuôi lớn những đứa con của mẹ” Tiết Đồng vô thức nhắc lại câu nói của Tiết Ân hồi nhỏ, rồi như bừng tỉnh nàng ngồi bật dậy, mắt sáng rực và nàng gõ thật mạnh 1 cái vào đầu.
Thể loại: Khoa Huyễn, Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 40