61 Chạng vạng. Trong xe ngựa, Ngọc Tử quỳ ở đằng sau công tử Xuất. Trước mắt nàng, bình rượu tứ phương màu xanh đặt trong lò lửa hồng rực kia đang tỏa hương rượu thơm nồng.
62 Trong đại điện sớm đã có tiếng người ồn ào, công tử Xuất vừa bước vào, mọi người đều vội quay đầu nhìn về phía hắn. Trong cái nhìn chăm chú của mọi người, bước chân của công tử Xuất lại càng thong dong, tư thái của hắn ưu nhã mà thư hoãn, bước đến bàn nhỏ ở bên trái.
63 Giọng nói này nhẹ nhàng như lời thì thầm, thực sự là dịu dàng đến vô cùng. Trong nháy mắt này, tim Ngọc Tử đập thót lên vài cái. Đầu nàng càng cúi gằm hơn.
64 Lúc này, tiếng nhạc trong điện thư hoãn, tiết tấu uyển chuyển, lẫn trong tiếc nhạc là tiếng thì thầm khe khẽ, cũng càng lúc càng nhỏ dần. Ngọc Tử nhìn thấy công tử Xuất ở bên cạnh mình đã rời đi được mấy lần, đang chào hỏi cùng với các quý tộc khác.
65 Sau khi Thái tử nước Tề liếc nhìn Ngọc Tử, chậm rãi ngẩng đầu, hắn lắc lắc chung rượu trong tay, thu lại ánh mắt, mỉm cười nói: “Cơ quyến rũ tới mức này, ta cũng chưa từng gặp, quả nhiên động lòng người.
66 Tác giả: Lâm Gia Thành. Edit: Tiểu Hoắc. Lúc này trong ánh mắt thập ngũ công chúa nhìn về phía công tử Xuất, đã mang theo ngưỡng mộ không thôi. Phía sau nàng, công tử Tử Đê đang bước tới.
67 Tác giả: Lâm Gia Thành. Edit: Tiểu Hoắc. Trong đại điện, Ngọc Tử đang bị công tử Xuất ôm trong ngực chỉ cúi đầu, gượng cười cứng ngắc. Từ khi thứ được giấu sâu trong cơ thể nàng biến mất, ý thức của nàng đã dần dần trở lại.
68 Khi Ngọc Tử đến gần công tử Xuất, mấy công tử quyền quý đang tranh luận rất sôi nổi. Sách lược đầy đủ, rõ ràng của công tử Hàn được truyền đến bằng giọng nói trầm thấp, “Khổng Tử lấy lễ trị Lỗ, Lỗ quốc đại thịnh.
69 Ngọc Tử thất vọng cúi đầu. . Không thất vọng được bao lâu, lòng nàng lại bắt đầu thông suốt. Liên tục vuốt ve đĩnh vàng trong tay, NgọcTử thầm nghĩ: Dựa vào hành động trước kia của công tử Xuất, khay hoàng kim kia khẳng định không thể đến tay ta được.
70 (*Con chuột lớn, bài thơ trong Kinh Thi)Ngọc Tử đuổi theo sau công tử Xuất, bước nhanh đến sân rộng. Giữa ánh trăng sáng ngời, khuôn mặt công tử Xuất tuấn tú, có chút hoang mang.
71 Sau khi người bên ngoài kêu to vài tiếng, cũng không thấy có người nhảy ra nhận, cảm thấy không có hứng thú, dần dần an tĩnh lại. Ở thời đại này là bất chấp ngôn luận, cũng chính là thời đại tư tưởng hết sức tự do.
72 Trong lúc hoảng hốt, xe ngựa về đã tới phủ công tử. Cho đến khi Ngọc Tử đi xuống xe ngựa vẫn thoải mái, khi nhìn thấy công tử Xuất lại trưng ra ánh mắt đầy mất mát, cả người đều như bị màn sương che phủ.
73 Đêm nay Ngọc Tử ngủ thực sự không ngon, bởi vì chăn đệm nằm dưới đất gần sát hai cánh cửa, gió thổi vù vù vào trong, thổi đến co người lại vẫn lạnh lẽo vô cùng.
74 Đang im lặng, Ngọc Tử vừa mới cất bước, chuẩn bị đi vào, đột nhiên công tử Xuất cười ha hả. Dưới tình huống như vậy, hắn cười to như thế, tất cả mọi người đều ngẩn ra, Ngọc Tử cũng bước lùi về sau- lúc này, mỗi một hành động của nàng đều quan hệ đến sinh tử của bản thân, nàng không thể khinh suất, phải đi vào lúc thời cơ có lợi nhất.
75 Công tử Xuất tươi cười nhàn nhạt, bình thản, chỉ là liếc mắt nhìn nàng một cái rồi hắn lại quay đầu đi, nói chuyện với thực khách bên cạnh. Chỉ chốc lát sau, các thực khách bắt đầu rời đi.
76 Tác giả: Lâm Gia ThànhEdit: Yan PurpleBeta: Heo conCông tử Xuất vừa đi Ngọc Tử lại bình thản lại. Nàng dạo qua một vòng quanh sân nhỏ, càng đi trong đầu càng không ngừng suy nghĩ.
77 Ngọc Tử cao hứng vui vẻ về phủ công tử. Vừa bước vào cửa phủ, nàng mới nhớ lại, chuyến đi ra phố này nàng vẫn không thu hoạch được gì. Ban đầu, nàng muốn nhìn xem cửa hàng cũ nàng đã từng thuê có còn trống hay không, nếu như còn trống, nàng tìm đến chủ tiệm, dựa vào hợp đồng bắt hắn đem tiền thuê hai mươi tám ngày còn lại trả nàng.
78 Ngọc Tử chỉ mới vào phủ công tử Tử Đê một lần, hơn nữa còn là vào bằng cửa hông. Phủ chất tử và các phủ quyền quý khác đều giống nhau, chiếm một khu vực to lớn, cửa chính và cửa hông cách xa nhau gần một dặm.
79 Để cho công tử Tử Đê đem Cung tặng lại cho nàng, đây là ý tưởng hoàn mỹ nhất nhưng phải làm thế nào thì vẫn còn cần vắt hết óc mà cân nhắc, suy nghĩ. Công tử Tử Đê này, hiện tại chuyện khiến hắn lo lắng khẳng định là chuyện Ngụy cho Tần mượn đường, tính mạng sẽ bị đe dọa.
80 Ngọc Tử hít sâu một hơi, hai tay chắp lại nhìn về phía công tử Tử Đê, chậm rãi nói: “Thần sở dĩ tới đây, là vì nghe nói công tử gặp nạn. ”Công tử Tử Đê ngẩng đầu nhìn Ngọc Tử.