141 Ánh nhìn của công tử Xuất rất lạnh, vô cùng lạnh. Trong mắt Á, vẻ lạnh giá của công tử Xuất biểu thị thân phận bất đồng giữa bọn họ. Chỉ có Ngọc Tử mới rõ ràng cảm nhận được hàm ý trong vẻ lạnh giá này!
Nàng nhanh chóng lui lại vào trong xe ngựa.
142 Ngọc Tử ngồi trên đùi công tử Xuất, cả người cuộn tròn lại thành một khối, trong nháy mắt, nàng đã thu người nằm gọn trong vòng ôm của hắn. Hai tay ôm eo công tử Xuất, Ngọc Tử khẽ cười, cọ cọ cằm hắn một chút, nói: “Phu chủ, thiếp thật nhớ người,” dừng một chút, nàng lại dùng đôi môi anh đào gặm nhẹ vào cằm hắn, khẽ làm bộ giận dữ, “Phu chủ thật sự vô tình a, cách biệt mới một tháng liền quên thiếp ngay được.