21 Lận Khiêm mới từ sân huấn luyện trở về liền nhận được điện thoại của nhà. Anh nghe cho có lệ, lại thấy sắp nói vào trọng điểm vội vàng lấy cớ cúp điện thoại.
22 Tống Mộ Thanh cũng không sợ Lận Khiêm đã giải thích rõ với anh rể của anh. Nếu là như vậy mục đích cô cô càng thêm quang minh chính đại hơn. Ôn Nhã ước gì đem cô và Lận Khiêm lập tức thành đôi đã nói lên người nhà của anh rất muốn hoàn thành chuyện lớn cả đời cho anh, anh rể của anh lại đang ở cùng một chỗ với anh, bình thường sẽ phí tâm không ít cho chuyện này.
23 Tống Mộ Thanh đi loạn xì ngầu trước mặt mọi người trong quảng trường, lấy được không ít ánh mắt bất mãn nhìn cô. Tò mò vì tất cả đều là nam ở lâu trong bộ đôi, ở đâu ra một người con gái xinh xắn? Bất mãn vì cho là cô coi việc đến nơi này như là đi chơi, đi dạo siêu thị một vòng.
24 “Cô tới đây làm gì?” Hai tay anh để ra đằng sau, giống như là đang dạy dỗ binh lính. Lúc nói chân mày khẽ nhíu lại, vẻ mặt không nhịn được. “Lận đoàn trưởng, tôi đã biểu hiện hết sức rõ ràng rồi.
25 “Đồng chí Lận, tôi hiện tại có vấn đề hết sức nghiêm túc muốn hỏi anh, anh nhất định phải trả lời thật lòng. ” Cô vốn là chính đáng mà hỏi, nhưng lại không biết mở miệng thế nào.
26 Lận Khiêm tìm được anh rể mới biết bị Đỗ Tử Đằng lừa rồi, quay đầu nhìn lại, tiểu tử kia không biết khi nào đã chạy mất dạng. Khi quay lại anh phải trừng trị tên này thật thích đáng.
27 Tống Mộ Thanh rất nhức đầu, cô một mực nghĩ không biết Lận Khiêm rốt cuộc có ý gì. Nếu anh không có hứng thú với nàng, vậy thì nên sảng khoái cự tuyệt.
28 Mặc dù không hiểu người bận rộn như Triệu Nghị tại sao lại xuất hiện ở nơi nhàn nhã, yên tĩnh như thế này nhưng Tống Mộ Thanh vẫn quy củ đứng lên, tiện thể kéo kéo cổ áo Trần Mặc Mặc đang giả chết.
29 Trần Mặc Mặc nói láo và lạc đường là chuyện thường thấy. Cô đã từng nói cô có một người anh họ rất đẹp trai, da trắng như tuyết, mặt lớn chừng bàn tay, vóc người cao to, ánh mắt lấp lánh có hồn, dung mạo giống như Ngô Ngạn Tổ*.
30 Lận Khiêm có chút không giải thích được, anh cũng không tạo thù kết án với ai, càng không nhận ra người ở trước mắt này, vì sao cậu ta cứ nhìn chằm chằm mình đến mức con ngươi sắp rớt ra? Còn có bộ dáng như là bị người khác đoạt vợ như vậy?Tam Tử động tác không nhanh, khi cậu ta đi tới trước mặt Lận Khiêm thì trong đầu Lận Khiêm đã đem chuyện xảy ra gần đây điểm lại một lần.
31 Người bên trong quán Vũ Cầu nhiều đến mức không có chỗ trống, Triệu Nghị dùng mỹ nam kế khiến hai nữ sinh nhường một nửa chỗ cho bọn họ. Hai nữ sinh kia không đành lòng buông tha cho cơ hội ngắm trai đẹp nên họ chỉ có một nửa chỗ chơi.
32 Tống Mộ Thanh trở thành đồng đạo của Tam Tử, bị Trần Mặc Mặc vô tình nhạo báng. “Cậu nói trước kia cậu nhảy tường lộn nhào, đánh nhau cũng không có việc gì, lúc này lại bị thuyền lật trong mương.
33 Đổi ý? Chuyện này khiến cho cô bỏ sức lực lớn như vậy, vừa giả bộ hiền lương thục đức để lấy hảo cảm của những người bên cạnh anh, vừa bước từng bước ép sát để cho anh đặt cô ở trong lòng, vô luận là ấn tượng tốt hay xấu.
34 Hai ngày nay Tống Mộ Thanh làm cái gì cũng không yên lòng, ngay cả chuyện xử lý căn hộ ở thành tây không biết như thế nào lại vòng về chuyện liên quan đến Lận Khiêm.
35 “Đoàn trưởng, chính ủy có lệnh, không bể cho anh xuất viện. ” Đỗ Tử Đằng níu lấy một góc chăn, giọng buồn buồn. “Cậu thúi lắm! Anh ta cùng lão tử cùng một cấp bậc, còn trông nom tôi?”Tống Mộ Thanh nhíu nhí mày.
36 “Không nghiêm trọng như vậy!” Lận Khiêm giơ cánh tay bị y tá buộc nơ con bướm, ý bảo cô: “Chỉ là gãy xương mà thôi, không cần thiết phải nằm viện, anh trở về bộ đội nghỉ ngơi hai ngày là tốt thôi.
37 Thân phận? Tống Mộ Thanh không chỉ muốn có thân phận, cô muốn anh yêu cô! Nếu tương lai anh không yêu cô, vậy hienj tại cô cần cái thân phận này làm gì? Chẳng ai có thể dự liệu được trước chuyện gì, nhất là chuyện tình cảm cần có một số nhân tố nhất định.
38 Tin tức thời tiết nói trời có mưa. Rốt cuộc cầm cự tới gần trưa, Tống Mộ Thanh nhìn bầu tời âm u ở ngoài cửa sổ, lấy cây dù lúc sáng ra cửa bị mẹ cô mạnh mẽ nhét vào trong túi xách, đưa ột đồng nghiệp đang muốn đi ra ngoài ăn cơm mà không mang dù.
39 Vừa mới bắt đầu Tống Mộ Thanh vội vàng chú ý thương thế của anh, còn có tò mò làm sao đột nhiên đồng ý cô, còn chưa kịp ngẫm nghĩ thế nào anh lại bị thương.
40 Lận Khiêm quyết định cho Đỗ Tử Đằng tự mình trở lại doanh trại, tiểu tử này ở trong bệnh viện cũng không làm được gì, còn thường xuyên dán lên cửa, mấu chốt là cậu ta ở đây gây cản trở.