61 Trong phòng bệnh, Tô Thanh nhìn Lận Khiêm hết sức khó xử, hoàn toàn không phải là lúc cha mẹ vợ gặp mặt con rể. Mặc dù đã nói chuyện qua điện thoại với nhau, người vốn cũng không am hiểu xã giao như bà, đang suy đoán sắc mặt âm tình bất định rốt cuộc là đang có cảm giác như thế nào, ngay sau đó đối với người chưa từng gặp mặt này, nhìn co rể quan quân uy phong lẫm liệt, dọa người cũng không biết nên có thái độ gì.
62 “Chuyện của con cho tới bây giờ đều là con tự mình làm chủ. Mẹ không thể ngăn lại, cũng không có chủ ý nào. Điều duy nhất mẹ hi vọng chính là đời này con gặp người đàn ông tốt, hạnh phúc thuận lợi qua cả đời, ngàn vạn lần đừng giống như mẹ.
63 “Không sai, Lận đoàn trưởng. Tối nay anh phải một mình trông phòng rồi. ”Lận Khiêm khẽ cười một tiếng, quay đầu đến bên tai cô mập mờ nói: “Làm sao đây? Anh sợ không có an hem không ngủ được.
64 Ngày thứ hai sau khi trợ lý của Tống Bình đến bệnh viện Tống Mộ Thanh bắt đầu trở lại công ty đi làm, lấy thân phận thay mặt tổng giám đốc. Hiển nhiên Tống Bình cũng không dễ dàng giao giang sơn ông kinh doanh nhiều năm vào tay cô, công ty là mang tên ông ta, há có thể để Tống Mộ Thanh nắm ở trong tay, tùy thời cho ông ta một kích trí mạng? Nhưng trợ lý của Triệu Nghị cầm dự án hợp tác của Triệu thị tới bệnh viện, hết sức uyển chuyển biểu đạt Triệu thị hi vọng hợp tác với Tống đại *****.
65 Vừa tới cửa chung cư Tống Mộ Thanh liền nhìn thấy một chiếc xe việt dã màu đen giống xe của Lận Khiêm. Chỉ có hai số cuối của biển số xe là khác mà thôi.
66 Thật sự Lận Khiêm vẫn có chuyện muốn hỏi cô, là sau khi bọn họ chỉ thiếu chút nữa lật đổ bàn cơm, suýt nữa đụng đổ nến bằng bạc vừa mua lên trên rèm cửa sổ, bắt đầu từ trên bàn cơm, một đường từ ghế sa long đến sàn nhà, tay vịn cầu thang lăn đến trên giường.
67 Nếu anh nói có, vậy khẳng định là có khả năng có đại luật sư rồi. Bất chợt Tống Mộ Thanh cảm thấy cả người khó chịu, cảm thấy người đàn ông này đúng là đáng đánh đòn, ôm cổ anh cười lấy lòng.
68 Buổi chiều ngày thứ hai sau khi Lận Khiêm đi Tống Mộ Thanh vinh hạnh chiêm ngưỡng vị kia theo anh nói “Cứ yên tâm, thích hợp để em dùng”¬_ luật sư Diệp tôn quý.
69 Quả thật Diệp Hoài Nam là một người nhìn không đáng tin, nhưng khi nhìn dáng vẻ khi xử lý công việc lại hận như không thể nhiệt tình nghiêm túc liều mạng giống hệt như Lận Khiêm.
70 Nằm cả buổi tối trên ghế sa lon cứng rắn trong phòng bệnh, làm thế nào cũng không ngủ ngon được, lại còn tê chân, chân dính lại đau như bị kim châm vậy.
71 Tống Mộ Thanh chính là một người điển hình nói năng chua ngoa nhưng lòng lại giống như đậu hũ. Lúc học đại học cô nói vô số lần “Tam Tử, mình nói cho cậu biết, mình con mẹ nó lần sau hơn nửa đêm mà phải đến lôi cậu từ quán rượu về nữa mình không phải họ Tống nữa!” Nhưng lần sau chủ quán rượu gọi điện thoại cho cô, cô còn không phải lập tức mở xe xách người hay sao? Mỗi lần Trần Mặc Mặc trở về vờ ngớ ngẩn, Tống Mộ Thanh đều giống như thủ lĩnh máu chó không chút tình cảm mắng cô không còn thể diện, hận không được chui về trở lại trong bụng mẹ, nhưng mắng xong người hối hận đầu tiên lại là chính Tống Mộ Thanh cô.
72 Tống Mộ Thanh nói chuyện một lúc với Lưu Liên Trường, tầm mắt cũng không ngừng lướt qua anh ta nhìn về phía phòng làm việc, nhưng người thuộc hạ trước mắt của Lận Khiêm lại không hề nói rõ ràng.
73 Sự thật chứng minh, Lận đoàn trưởng là người có mưu, có thủ đoạn, có năng lực lãnh đạo tốt. Khi biết rõ trong lòng đồng chí Tống Mộ Thanh đang bất mãn,có ý đồ trừng trị anh đã tránh đi, không chính diện giao phong.
74 Chương 74Tống Mộ Thanh vừa muốn nâng người lên lập tức bị Lận Khiêm đè ép trở lại, hai cánh tay bị anh dễ dàng cố định trên đỉnh đầu, động tác này càng để lộ ra ngực kịch liệt phập phồng do hô hấp dồn dập.
75 Thời gian xum vầy ngắn ngủi qua đi, Tống Mộ Thanh bắt đầu bận rộn. Không phải là bị trợ lý Nhậm mang một đống tài liệu đến cho cô, buộc cô học tập làm như thế nào để trở thành người quản lý và đưa ra quyết sách ưu tú, thì chính là bị cô thư ký nhỏ thúc giục gặp mặt với tổng giám đốc một công ty nhỏ gặp mặt, rồi lại đến gặp một tiểu minh tinh quan hệ không nhỏ với tổng giám đốc một công ty lớn.
76 Gần đây các tòa soạn của thành phố C được náo nhiệt một phen. Đầu tiên là không biết người nào khiến người xuất sắc của giới thương nghiệp, hiện nay là đại đương gia Triệu thị, người đàn ông hoàng kim độc thân trong lòng ngàn vạn thiếu nữ chưa cưới lại thông báo tháng sau cử hành hôn lễ.
77 Sau đó cô vẫn đi làm như bình thường, cứ theo lẽ thường lúc mười giờ tối chờ điện thoại của Lận Khiêm, giống như báo cáo công việc với lãnh đạo báo cáo những chuyện cô làm trong cả ngày hôm đó.
78 Xe vừa vào trong tiểu khu liền dừng lại, Lận Khiêm lập tức cởi dây an toàn ra, không biết bản thân mình có bao nhiêu lửa, nhào vào người Tống Mộ Thanh.
79 Tống Mộ Thanh dẫn Lận Khiêm đi gặp bà ngoại cô, bà ngoại cô vô cùng cao hứng. Kể từ sau khi ông ngoại cô qua đời, lão nhân gia người một mình ở trong viện nhà mình dưỡng lão, mặc dù có người cẩn thận chăm sóc, nhưng tinh thần và thân thể cũng không bằng lúc trước.
80 Lận Khiêm cầm điện thoại di động, quay đầu nhìn những giọt sương đang dần biến mất trên cửa sổ, nhìn ra ngoài. Một màu trắng xóa, tầm mắt bị sương mù dày đặc ngăn trở, làm thế nào cũng không nhìn thấy rõ dưới đường lớn là con sông chạy dài hay là vách đá vạn trượng.