21 Tiểu Thần Thần! Ngươi chăm chỉ luyện công là chuyện tốt, nhưng không nên ép bản thân quá mức, cơ thể sẽ không chịu nổi, như vậy sẽ là tự hại chính mình!
Sư nương nhìn Vương Hạo Thần nghiêm mặt nói.
22 Coi như ngươi thức thời!
Sư nương lúc này sắc mặt mới hoà hoãn một chút, ngạo kiều nói.
Vương Hạo Thần cùng nàng trò chuyện hồi lâu mới bàn chuyện luyện công, bởi vì hắn sau khi có được Viêm Lôi Quyết, đã liền có chút không kịp chờ đợi muốn đem nó tu luyện.
23 Vương Hạo Thần sau khi luyện hoá toàn bộ Thiên Lôi Châu cùng Viêm Hoả Châu, liền dựa theo Viêm Lôi Quyết phương pháp tu luyện, vận chuyển nguyên khí cùng lôi điện, hoả diễm hai loại năng lượng chậm rãi dung hợp cùng một chỗ.
24 Sư nương thật sâu nhìn Vương Hạo Thần hồi lâu, đột nhiên nói:
-Tiểu Thần Thần! Ngươi có muốn tham gia Lục Phong đại hội hay không?
-Lục Phong đại hội? Sư nương, ngươi đang đùa ta a?
Vương Hạo Thần mới nghe còn sửng sờ một lúc, sau đó liền trợn mắt há hốc mồm nhìn sư nương, tựa hồ là đang hoài nghi nàng vừa rồi vừa mới nói nhầm.
25 Tiêu Hàn Dư lúc còn trẻ, cùng với Lý Thiên Dương và Thiên Sinh Môn hiện tại tông chủ đều là thiên tài trăm năm hiếm gặp, chưa đầy 16 tuổi đã là cao thủ Vũ Sĩ.
26 Sư nương nghe hắn nói như vậy, khoé miệng liền hiện ra một tia cười châm chọc, nói:
-Tiêu Hàn Dư! Ngươi dường như quên mất một chuyện, ta cùng ngươi hôn nhân, căn bản là hữu danh vô thực, chẳng lẽ ngươi lâu nay vẫn cho là, ta Nhạc Thi Dao bởi vì yêu thích mới lấy ngươi hay sao?
-Oanh!
Lời nói của nàng vừa dứt, trên người Tiêu Hàn Dư liền bạo phát ra một cỗ khủng bố khí thế, chỉ thấy hắn hai mắt lúc đó đỏ lên, vẻ mặt cuồng nộ nhìn giai nhân trước mặt.
27 Nhạc Thi Dao ở ngực hắn càng khóc càng thương tâm, nàng gần mười năm nay phải làm vợ người nàng không hề có tình cảm, hơn nữa còn phải đối mặt với tiếng nói của ngoại nhân, để cho nàng vô cùng khổ tâm, lúc này gặp Vương Hạo Thần không hiểu sao lại muốn dựa vào hắn, thống khoái khóc một hồi.
28 Vương Hạo Thần mất một chút thời gian để chuẩn bị hành lý cho mình, lại nhờ sư nương Nhạc Thi Dao chuẩn bị giúp mình một ít tông môn nhiệm vụ, bởi vì hắn một chuyến đi này nhất định sẽ tiêu tốn không ít thời gian, nhân tiện có thể đi làm một ít nhiệm vụ để lấy điểm công hiến, đồng thời nhân cơ hội đó tu luyện khả năng thực chiến của bản thân.
29 A? Vậy ý của ngươi là ba huynh đệ chúng ta đang nói dối vu khống ngươi? Thật đúng là to gan, trước mặt mọi người lại dám bịa chuyện hoang đường!
Một cái nam tử khác nghe nàng nói như vậy không chỉ không giận mà còn cười lạnh, nghiền ngẫm nhìn nàng mà nói.
30 Vương Hạo Thần tự nhiên sớm đã ngờ tới chuyện này, ánh mắt nhìn thế đao Hùng Đại giết tới hoàn toàn không có chút sợ hãi, một tay đem Tử Lam Kiếm đeo trên lưng rút ra, một kiếm tuỳ ý bổ đi ra, kiếm quang rực rỡ loé lên, không chút kiêng kị cùng Hùng Đại trường đao chính diện đối kháng.
31 Vương Hạo Thần chữa trị cho phụ nhân về sau, liền quay sang nhìn tiểu nữ hài mỉm cười nói:
-Mẫu thân ngươi không có chuyện gì, nhiều nhất ba ngày nàng liền có thể khôi phục lại!
Tiểu nữ hài vẻ mặt vui mừng, hai mắt tràn đầy cảm kích quỳ xuống nói:
-Đa tạ ân công ra tay cứu giúp, tiểu nữ Bạch Linh nguyện làm nô tỳ phục thị báo đáp người!
Vương Hạo Thần không nghĩ tới tiểu nữ hài có ý định như vậy, hắn vừa giúp nàng chẳng qua là nhìn Hùng thị ba huynh đệ không vừa mắt mà thôi, kỳ thực cũng không có ý gì với nàng.
32 Vương Hạo Thần ở lại nhà Bạch Linh hơn hai ngày, trong những ngày này, hắn hoặc là trợ giúp Bạch Nhược Trần, cũng là Bạch Linh mẫu thân trị thương, hoặc cùng nàng dạo chơi, hắn tiền tài không có nhiều lắm, thế nhưng cũng dư xài, lại từ Hùng thị ba huynh đệ lấy được một số lượng không nhỏ bạc, vì thế tiêu xài có chút thả tay.
33 La Thiên Hành thu hồi lòng khinh thị lúc trước, trường kiếm trong tay khẽ lật một cái, trên thân kiếm hiện ra lấp lánh kim quang, sau đó liền hướng Vương Hạo Thần bổ tới.
34 Xích quang cùng với kim quang va chạm một hồi, sau đó một cái lại một cái chậm rãi tiêu tán.
Mà Lục Phong cùng Trương Diệm thì lại tập trung tinh thần, một khi phát hiện được Vương Hạo Thần thân ảnh, bọn hắn nhất định sẽ lập tức ra tay, cho đối phương một kích mất mạng.
35 Vương Hạo Thần ánh mắt nhìn về phía hai đầu Nhị cấp Phong Nha Lang đang chiến đấu, lại nhìn sang một đám Nhất cấp Phong Nha Lang trước mặt, trong lòng có chút lạnh lẽo.
36 Vương Hạo Thần một kiếm nối tiếp một kiếm, liên tục sử dụng Xuyên Vân Thức kiếm chiêu, tốc độ nhanh tới mức mắt thường không thể theo kịp, bất cứ một đầu Phong Nha Lang nào ở trong phạm vi xuất kiếm của hắn đều bị hắn chém giết, hoặc là bị xuyên thủng đầu lâu, hoặc là bị chém thành hai nữa.
37 Vương Hạo Thần đối với chuyện Lục Phong cũng không biết chút nào, lúc này hắn chỉ có một ý niệm, đó là coi như phải dốc hết hơi tàn cũng phải thoát khỏi đám Phong Nha Lang đang truy đuổi phía sau.
38 Đúng lúc này, màu vàng tiểu kiếm ở trong Vương Hạo Thần mi tâm lại khẽ động đậy, từng cỗ tin tức trong nháy mắt liền đi vào trong đầu hắn.
Màu vàng tiểu kiếm luyện hoá trong sơn cốc kiếm ý, đồng thời cũng thu được chủ nhân của cỗ kiếm ý kia cảm ngộ, lúc này nó liền không chút giữ lại toàn bộ truyền cho Vương Hạo Thần, giúp hắn lĩnh ngộ kiếm ý.
39 Vương Hạo Thần ngồi xếp bằng ở trong sơn động, ngay trước mặt hắn là từng viên đan dược cùng linh thảo.
Lúc này, hắn là đang phục dụng đan dược cùng linh thảo, muốn toàn lực trùng kích cảnh giới cao hơn.
40 Vương Hạo Thần kết thúc bế quan, rời khỏi sơn động kia, trước khi đi liền cung kính hướng về nơi đó một bái, xem như là đối với vị cường giả gọi là Lăng Dật Phàm kia cảm tạ.