1 Thành trấn nơi đây, trước giờ là một thị trấn nhỏ thái bình, quanh năm phồn hoa tấp nập. Nhưng gần đây, cư nhiên lại xảy ra một sự kiện, dẫn đến kinh động đến cả châu quận, khiến cho lòng người hoảng sợ.
2 Nữ nhi của Bạch đại nhân tên là Bạch Tiểu Linh. Từ nhỏ, nàng chính là một hòn ngọc quý ở trên tay của cha mẹ. Nàng chính là được sủng đến tận trời a. Nhưng tính tình của nàng lại không có lấy nửa điểm kiêu căng, nàng lại thập phần nhu thuận cùng nghe lời.
3 Hắn mặc áo choàng màu đen dài chấm đất, bao toàn thân kín mít không kẽ hở. Vóc người tuy cao to, nhưng thoạt nhìn qua lại gầy yếu vô cùng. Gầy trơ cả xương, qua áo choàng mơ hồ còn có thể nhìn thấy được cả khung xương.
4 Nha dịch lặng lẽ tới gần nóc nhà, Bạch Ngọc Thư tận lực bảo trì bình tĩnh cùng đối phương nói chuyện để dời đi lực chú ý của đối phương. Hắn nhìn người áo choàng màu đen ở trên nóc nhà lớn tiếng nói: "Vị này.
5 Bạch Cốt Tinh ôm chặt Linh Linh, nàng khóc mệt mỏi liền ghé vào trong lòng hắn ngủ. Trên hàng lông mi dày còn lộ ra giọt nước mắt nhỏ, nàng ngủ không được bao lâu, liền cảm giác được lạnh.
6 Nhất thời, Bạch đại nhân một ngụm máu liền muốn phun ra, mục thử dục liệt*: "Nữ nhi ngoan, ngươi không thể không muốn cha a!"Mục thử dục liệt*: chú thích ở chương 3Bạch Ngọc Thư nước mắt tung hoành.
7 Bạch Cốt Tinh ôm Bạch Tiểu Linh một đường chạy trốn đi được hơn mười dặm. Bước đi của hắn nhanh như bay, trong lúc đi qua hoang sơn dã lĩnh lại rất tự nhiên, thẳng đến khi chạy một đường đi ngang qua một con suối, hắn bỗng nhiên dừng lại.
8 Hướng bắc hơn mười dặm, ngoài huyện lý tấp nập có một đỉnh thâm sơn, Cốt Đầu vào núi không bao lâu liền đoạt hang của một con hổ. Này, hóa ra hắn cướp lấy hang của con hổ kia thập phần thủ thục, chỉ sợ trước kia không thiếu những lần đoạt lấy như thế này.
9 Giữa đêm khuya vắng, Bạch Cốt Tinh ôm Bạch Tiểu Linh đi về hướng thị trấn. Hai ngày nữa là chính giữa tháng bảy, lại vào đúng lễ vu lan, lại còn là đêm huyết nguyệt trăng máu, âm khí đại thịnh, thiên thời có thể nói trăm năm khó gặp, là sự kiện mà toàn bộ loài yêu ma quỷ quái đều mong ngóng.
10 Hồ ly tinh không chút hoang mang xuống giường, thuận tay phủ thêm một tầng sa y mỏng manh nửa kín nửa hở, che đi thân thể tuyết trắng đầy đặn, tóc đen lay động theo từng bước đi, nhẹ nhàng bước tới, mỗi cái giơ tay nhấc chân, thật là phong tình vạn chủng.
11 Hắc bào yêu quái kia đi theo Cốt Đầu, một đường đánh tới tận đông phố, bọn nha dịch lập tức nhận ra: con yêu này chính là yêu quái ngày ấy đã giúp Bạch Cốt Tinh chạy trốn, lại còn đánh cho Lộ Hồi tử đạo trưởng hộc máu, làm bị thương không ít nha dịch.
12 Dưới ánh nắng mặt trời, Cốt Đầu chạy như điên về phía sơn động, nhanh đến mức tưởng như sắp mất mạng đến nơi. Nó bị ánh mặt trời trực tiếp chiếu vào tới hơn một khắc (khoảng 15 phút), trên người bị nướng khét, cả bộ xương dường như có xu hướng chuyển hết thành màu đen.
13 Linh Linh sợ tới mức vội vàng bắt lấy tay nó, vẻ mặt nghiêm túc: "Cốt Đầu thúc thúc, khai (mở) mả sẽ bị đuổi đánh đó!"Lúc trước Cốt Đầu cũng từng một lần muốn khai mả ăn xác, kết quả còn chưa kịp làm gì đã bị lão nhân trông coi bãi tha ma phát hiện, bọn họ bị một đám thôn dân giơ cây đuốc đuổi theo quá nửa đêm, Linh Linh bởi vậy cũng không biết nó lấy xác người chết là muốn làm cái gì, nếu nàng biết Cốt Đầu lấy xác người là muốn ăn thi thể, chỉ sợ có thể bị dọa ngất xỉu đi.
14 Dạo này biên thành thường xuyên có đồ vật bị trộm, kỳ quái là ý nghĩ của tên trộm tiểu tặc kia làm người ta không thể hiểu nổi. Thí dụ như ở thành đông, tại nhà viên ngoại gì đó, đồ trang sức xinh đẹp ngập đầy phòng mấy nàng tiểu thiếp hắn không trộm, lại đi trộm giấy và bút mực với cả tứ thư ngũ kinh;Lại thí dụ như ở cửa hàng quả khô thành Nam Hoa, thượng đẳng lộc nhung, nấm hương, mộc nhĩ, hải sâm nhiều như vậy hắn không ăn trộm, hắn trộm hai cái chăn;=.
15 "Không phải thúc thúc nha, phải gọi là phụ thân. ""Phụ thân?" Linh Linh mờ mịt. "Đúng! Là phụ thân. " Hi Chân cười rộ lên, mắt nheo lại, ánh mắt cong cong như vầng trăng khuyết, thật đúng là một cô nương xinh đẹp mê người, "Nào, gọi theo tỷ tỷ nào,phụ.
16 Editor:Ưu Tịch Linh Linh sợ tới mức vội vàng bắt lấy tay nó, vẻ mặt nghiêm túc: "Cốt Đầu thúc thúc, khai (mở) mả sẽ bị đuổi đánh đó!" Lúc trước Cốt Đầu cũng từng một lần muốn khai mả ăn xác, kết quả còn chưa kịp làm gì đã bị lão nhân trông coi bãi tha ma phát hiện, bọn họ bị một đám thôn dân giơ cây đuốc đuổi theo quá nửa đêm, Linh Linh bởi vậy cũng không biết nó lấy xác người chết là muốn làm cái gì, nếu nàng biết Cốt Đầu lấy xác người là muốn ăn thi thể, chỉ sợ có thể bị dọa ngất xỉu đi.
17 Editor:Ưu Tịch Dạo này biên thành thường xuyên có đồ vật bị trộm, kỳ quái là ý nghĩ của tên trộm tiểu tặc kia làm người ta không thể hiểu nổi. Thí dụ như ở thành đông, tại nhà viên ngoại gì đó, đồ trang sức xinh đẹp ngập đầy phòng mấy nàng tiểu thiếp hắn không trộm, lại đi trộm giấy và bút mực với cả tứ thư ngũ kinh; Lại thí dụ như ở cửa hàng quả khô thành Nam Hoa, thượng đẳng lộc nhung, nấm hương, mộc nhĩ, hải sâm nhiều như vậy hắn không ăn trộm, hắn trộm hai cái chăn;=.
18 Editor: Ưu Tịch"Không phải thúc thúc nha, phải gọi là phụ thân. ""Phụ thân?" Linh Linh mờ mịt. "Đúng! Là phụ thân. " Hi Chân cười rộ lên, mắt nheo lại, ánh mắt cong cong như vầng trăng khuyết, thật đúng là một cô nương xinh đẹp mê người, "Nào, gọi theo tỷ tỷ nào, phụ.
19 Editor: Ưu Tịch
Cái gọi là vui quá hóa buồn thật sự là một chút cũng không sai, Cốt Đầu vui vẻ cũng chưa bao lâu, rất nhanh liền đau đầu rồi.
Sau khi Linh Linh tỉnh lại, vẫn nhớ rõ cảnh tượng Cốt Đầu nó lột da người máu me ghê rợn như thế nào.
20 Editor: Ưu Tịch
Khi Linh Linh tỉnh lại vào buổi sáng liền phát hiện trên hai cái bàn trong động ngập tràn các thể loại điểm tâm đủ màu sắc, lại còn có cả bánh trứng nàng thích nhất, liền cao hứng đến hỏng rồi.