1 Giọt giọt.
Vân Thiên Vũ cảm thấy có âm thanh vang bên tai mình, nàng cố gắng mở mắt.
Nhìn thấy là một chiếc đồng hồ đung đưa.
Hướng tới là một khuôn mặt phóng đại tinh xảo, lông mày đen chau chuốt tinh tế, con ngươi đen nhánh như hồ nước sâu, phía dưới sống nũi thẳng tắp là bờ môi khêu gợi, giờ phút này đôi môi bày ra độ cong duyên dáng, đang cười yếu ớt nhìn nàng.
2 Đau, toàn thân trên dưới dường như rất đau đớn.
Trong lúc mơ hồ, Vân Thiên Vũ suy nghĩ, không phải nàng bị thủy tinh nổ thành từng mảnh sao? Tại sao có thể cảm giác đau đớn rõ ràng như vậy.
3 Trong phòng, Vân Thiên Vũ vừa dứt lời, bộ mặt Vân Lôi khó tin nhìn người trên giường, sắc mặt từ trắng chuyển sang đen.
Thân là Hậu gia Vĩnh Ninh Hậu phủ, hắn luôn luôn nói một là một, khi nào thì bị người châm chọc như thế, huống chi người châm chọc hắn lại là nữ nhi phế vật của hắn.
4 Trong phòng, sau khi Vân Lôi nói chuyện xong, Vân Thiên Vũ vẫn chưa kịp nói chuyện, một bên Liễu thị Vĩnh Ninh Hậu phu nhân đã ôn hòa mở miệng.
”Vũ nhi a, phụ thân ngươi cũng là vì nghĩ cho ngươi, ngươi đã như vậy, gả vào nhất định là chịu khổ, cho nên không thể làm gì khác hơn là ủy khuất muội muội ngươi thay ngươi gả vào Tuyên vương phủ, ngươi cần phải thông cảm nổi khổ tâm của phụ thân ngươi a.
5 Trong phòng, Vân Thiên Vũ vừa mới nói xong, một tiếng suy yếu nức nở vang lên tới, còn có âm thanh cầu khẩn thật thấp.
”Hậu gia, ngươi không nên đối với tiểu thư như vậy.
6 Vân Thiên Vũ nhanh chóng kiểm tra toàn thân một lần, phát hiện trên người mặc dù nhiều nơi da thịt bị thương bên ngoài, nhưng lại không có thương tổn gân động cốt, đây là chuyện đáng được ăn mừng nhất.
7 Vân Thiên Vũ hơi ngây ngẩn cả người, nàng cho là phượng linh giới đã hủy, không nghĩ tới vậy mà đi theo linh hồn nàng xuyên tới đây.
Nghĩ tới đây, trong lòng Vân Thiên Vũ dâng liền lên một luồng ấm áp, bởi vì phượng linh giới là đồ nghĩa phụ đưa cho nàng.
8 Lần này Phượng hoàng đại nhân không dám lên tiếng nữa, trong nháy mắt bốn phía vô cùng an tĩnh, Vân Thiên Vũ ngồi ở trên ghế rất nghiêm túc suy nghĩ, cái người ồn ào như vậy sẽ là phượng hoàng cao quý sao, so với gà rừng không kém bao nhiêu đâu.
9 Vân Thiên Vũ không để ý tới bất luận kẻ nào, chỉ ngẩng đầu nhìn nam tử tuấn mỹ mặc đồ tân lang trước mặt, suy đoán mở miệng nói: “Tuyên Vương điện hạ, ta như vậy ngươi nhất định phải cưới sao? Ngươi dám cưới sao?”
Trong đồng tử Tuyên vương Tiêu Thiên Dịch chợt lóe lên ý tự trách, ngũ quan thuận tiện mang theo vẻ mặt đau thương (chỗ này ta dịch theo ta hiểu, có nàng nào biết thì chỉ ta sửa lại nha), bộ mặt tự trách nhìn vân Thiên Vũ nói.
10 Trong đình viện Vĩnh Ninh Hậu phủ, trong nháy mắt tĩnh mịch, mọi người kinh ngạc nhìn về Tiêu Thiên Dịch, sẽ không thật là như thế này đi.
Nếu như là như thế này, Tuyên vương điện hạ thật đúng là người lòng dạ độc ác.
11 Editor: Huynhnhu142
Bên trong đình viện, mọi người đều theo bản năng quay đầu nhìn lại.
Vừa nhìn liền thấy một giá y hồng diễm, đầu đắp khăn hồng voan, một đường được người dìu bước đến hôn lễ.
12 Editor: Huynhnhu142
Tiêu Thiên Dịch cùng Vân Lôi mắt thấy Vân Thiên Tuyết bị Liễu thị lôi đi, hai người thở phào nhẹ nhõm.
Đồng thời đang nghĩ nên như thế nào để đập tan cơn sóng này.
13 Tuyên vương Tiêu Thiên Dịch sắc mặt âm trầm nói: “Bổn vương nói không ai có thể động ngươi, sẽ không người có thể động ngươi, nếu là có người dám can đảm cải lời”.
14 Đang lúc đầu óc Vân Thiên Vũ không tỉnh táo, cũng không có chú ý tới âm thanh sau lưng kia gọi nàng tiếp chỉ, vẫn như cũ tựa vào cánh tay Họa Mi đi trở về.
15 Một đạo thánh chỉ, toàn trường xôn xao, tiếng nghị luận như sóng nhiệt bàn vang lên, trong đó còn đang kèm theo rất nhiều tiếng thét chói tai, những tiếng thét chói tay này là từ chỗ các tiểu thư khuê các truyền ra.
16 Editor: Huynhnhu142
Tiếng nói của Vân Thiên Vũ vừa dứt, trong không khí cũng vang lên mấy tiếng hít khí, kèm theo âm thanh hít còn có tiếng kêu sợ hãi.
17 Lời của Vân Thiên Vũ, khiến cho Tiêu Thiên Dịch đen mặt, một đôi mắt sa sầm mù mịt, phát ra tia sáng lạnh lẽo run sợ.
Chỉ tiếc Vân Thiên Vũ lại không thèm để ý chút nào, bộ mặt cười khẽ xoay người muốn rời đi.
18 Editor: Huynhnhu142
Tiêu Thiên Dịch quay đầu nhìn Vân Thiên Tuyết, suy nghĩ hôm nay phát sinh đủ chuyện, hết thảy tất cả cũng là bởi vì Vân Thiên Tuyết bị thổ phỉ bắt cóc gây lên.
19 Vân Thiên Tuyết vốn là muốn lập tức xông tới chỗ ở của Vân Thiên Vũ để trừng trị nàng, nhưng cuối cùng lại bị Vân Lôi ngăn cản, bởi vì Vân Thiên Vũ hiện tại nhận thánh chỉ, nàng chính là Tiêu Cửu Uyên vương phi.
20 Editor: Huynhnhu142
Vân Thiên Vũ ngủ mê man, ước chừng ngủ thẳng trời tối mới tỉnh lại.
Nàng mở mắt, thấy bốn phía một mảnh bóng tối, một chút ánh đèn cũng không có.
Thể loại: Khoa Huyễn, Huyền Huyễn, Trọng Sinh, Dị Giới, Xuyên Không
Số chương: 50