81 Giáo vương hơi gật gật đầu, phất phất tay: "Tốt! Tư Minh, lần này ngươi lập công không nhỏ, bổn tọa sẽ ban thưởng cho ngươi. Đúng rồi, sau lưng không có thám tử theo tới chứ?"Dương Tư Minh vội nói: "Thuộc hạ lúc đến đây đã cẩn thận tra xét qua, tuyệt không hề có người theo dõi.
82 Giáo Vương lại xuất thủ, hướng trước ngực của nàng nhéo một phen, trong mắt hiện lên một chút thú vị: "Không nghĩ tới nha đầu này còn rất được!"Long Phù Nguyệt không nghĩ tới hắn ở trước mặt mọi người cư nhiên sẽ đối với chính mình động tay động chân.
83 Mắt Giáo Vương nhất thời trầm lại, gật gật đầu: "Quân sư nói có lý, bổn tọa bị nha đầu này làm tức giận đến suýt nữa làm hỏng đại sự. "Liếc mắt nhìn Long Phù Nguyệt đau đến ngất đi, đưa tay lên, liền đem nàng bắt lại, ở trên cánh tay nàng sờ thật mạnh.
84 Giáo Vương cùng vị quân sư kia đều sắc mặt đại biến, không đợi bọn họ kịp phản ứng, ngoài cửa đã xuất hiện một bạch y nhân. Áo bào trắng như tuyết, tóc dài đen nhánh chưa từng buộc lên, xõa tùy ý, tay như bạch ngọc phe phẩy một thanh Ngọc Cốt phiến, cười một cái tuyệt sắc khuynh thành: "Này, vật của nhà ta các ngươi làm sao có thể tùy ý ăn cắp?"Giáo Vương sửng sốt, lông mày cau chặt: "Ngươi là ai? Cái gì là vật của nhà ngươi?"Phượng Thiên Vũ dùng cây quạt chỉ điểm Long Phù Nguyệt: "Đây đồ chơi nhỏ của ta, tại sao lại bị các ngươi lấy đến đây?"Đồ chơi nhỏ? Khuôn mặt nhỏ nhắn của Long Phù Nguyệt nhất thời đen một nửa.
85 “Người thì không ít, nhưng đáng tiếc đều là thùng rỗng kêu to!” Phượng Thiên Vũ nhếch miệng cười nói. Bảo kiếm lung linh các loại màu sắc chỉ vào vị giáo Vương kia: "Thiên Cơ quốc đã không còn tồn tại rồi, mà các ngươi cũng nên biến mất!"Trong đôi mắt đám hắc y nhân lúc này rốt cục hiện ra một chút kinh sợ, đều lui về phía sau mấy bước.
86 “Vậy……… vậy ngươi chạy tới đây làm gì?” Vị giáo Vương kia dường như không tin lời hắn nói…. Đôi mắt bỗng sáng lên, nở nụ cười lạnh, trong giọng nói ẩn ẩn lộ ra tia sắc bén: “Có phải ngươi là cố ý làm bộ chẳng để ý đến nàng đúng không? Nếu nàng đối với ngươi không quan trọng, thì ngươi cũng sẽ không để nàng ở trong cái lều nhỏ, mà không phải giam chung một chỗ cùng với các nữ nô khác ….
87 “Giết chết nàng? Mơ tưởng!” Long Phù Nguyệt đối với hắn mà nói, vẫn còn có giá trị sử dụng lớn, làm sao có thể dễ dàng giết nàng được.
88 Tiểu thanh xà này độc vô cùng, bị nó cắn một cái sắc mặt của hắn trở nên xanh lét, bước đi lảo đảo, rốt cuộc không duy trì được nữa, trước mắt tối sầm, ngã nhào xuống mặt đất.
89 “Này, tên biến thái kia đã bị tiểu Thanh cắn bị thương rồi, sao ngươi lại không trực tiếp đuổi theo giết hắn đi?”Long Phù Nguyệt vạn phần buồn bực. Kìm lòng không được hỏi: “Đầu lĩnh của bọn hắn bị thương, hiện tại không phải cơ hội tiêu diệt bọn hắn sao?”Phượng Thiên Vũ tức giận trừng mắt liếc nàng một cái “Bổn vương tự có chủ ý không cần tiểu nha đầu như ngươi nhiều lời.
90 Long Phù Nguyệt bất ngờ không đề phòng liền biến thành cái đệm thịt. Vóc dáng nàng yêu kiều nhỏ nhắn, mà thân mình Phượng Thiên Vũ to lớn, đặt trên người nàng suýt nữa đem nàng ép tới tắt thở.
91 Theo sự liếm láp của thanh xà, cái bọc nhỏ kia đột nhiên cử động, vô số con sâu nhỏ nhỏ đỏ thắm bò ra, tất cả đều vào miệng tiểu thanh xà. (Ọe ==”)Thân mình tiểu thanh xà vốn là màu xanh, nuốt những con sâu nhỏ vào càng nhiều, thân thể nó cũng dần chậm rãi chuyển hồng, lại qua một hồi sau, miệng vết thương của Phượng Thiên Vũ rốt cuộc cũng không còn con sâu nào chui ra nữa, chảy ra một dòng máu đỏ tươi, tiểu thanh xà rốt cuộc mệt mỏi nằm sấp xuống, lạch cạch một tiếng rơi trên mặt đất, trên mặt đất còn quay tròn vài cái mới nằm yên.
92 Hương khí lập tức tràn ra. Phượng Thiên Vũ vừa mới tỉnh lại, nhìn thấy một màn này, lại ngửi thấy mùi hương này, sắc mặt đại biến, một chưởng đem cái bình nhỏ trong tay Long Phù Nguyệt đánh ra ngoài: “Xú nha đầu! Ngươi đang làm cái gì?”Long Phù Nguyệt ngẩn ngơ, vẻ mặt vô tội: “Ta bôi thuốc cho ngươi!” “Bôi thuốc?” Phượng Thiên Vũ cắn răng nhìn mấy cái chai kia, mặt càng thêm đen: “Bôi thuốc hẳn là nên bôi kim sang dược chứ? Ngươi mở nhiều chai như vậy làm gì?” Nói đến đây, Long Phù Nguyệt có chút chột dạ.
93 Bàn tay tiếp xúc trán hắn, đột nhiên lại bị người cầm lấy. “Nhóc con, đây là ngươi tự tìm!”Hắn mê man thấp giọng lẩm bẩm, Long Phù Nguyệt cảnh vật trước mắt mạnh mẽ đảo ngược một cái, sao sáng đầy trời, ánh trăng mông lung, cái gáy nặng nề đánh lên núi đá, làm nàng một trận mê muội.
94 Phượng Thiên Vũ lại thoáng như không nghe thấy, thần trí của hắn đã hoàn toàn bị mỵ hương khống chế, hắn thầm nghĩ hảo hảo mà yêu nàng. Trong lúc lơ đãng, chân của hắn đè lên chân bị gãy của nàng, một trận đau đớn kịch liệt đánh úp lại, Long Phù Nguyệt thét chói tai ra tiếng.
95 May mắn nàng xem qua mấy quyển sách thuốc, biết xử lý miệng vết thương như thế nào, nàng trước dùng nước sạch rửa một chút lên chỗ bị thương trên cánh tay, nhìn tới nhìn lui cũng tìm không thấy đồ băng bó gì đó, nàng cắn răng một cái, xé rách tay áo, băng bó loạn xạ một chút.
96 Một trận đau nhức ập tới, Long Phù Nguyệt không khỏi thét chói tai, mồ hôi lạnh chảy xuống, cả giận nói: “Ngươi……. ngươi làm gì vậy?”A, người này chắc chắc là nhân cơ hội chỉnh nàng mà!Phượng Thiên Vũ thuận tay gõ một cái vào đầu nàng: “Ngu ngốc, đương nhiên là giúp ngươi bó xương, chẳng lẽ ngươi muốn bị tật nguyền sao?”Long Phù Nguyệt bị hắn trách móc không nói ra lời.
97 Nàng không khỏi quá mức buồn bực. Phượng Thiên Vũ nhìn nàng, đôi mắt xanh lóe lên tinh quang khó lường, làm cho người ta đoán không ra hàm nghĩa. Cánh môi có chút cười cười, tựa hồ tin lời nàng, lại như tuyệt đối không tin một chút nào.
98 Long Phù Nguyệt cười khổ: “Tốt lắm, tốt lắm, Vương gia đại nhân, nô tỳ cảm ơn ngài trước, nhưng ta bây giờ còn nhỏ, muốn phong thưởng cũng phải đợi thêm vài năm ta lớn lên thành tài.
99 Ra ngoài trướng, ngoắc một binh sĩ nói cái gì đó. Một lát sau, người nọ mang vào lều một cục bông vải trắng. Long Phù Nguyệt nhìn thấy thứ này, khuôn mặt nhỏ nhắn hơi hơi đỏ lên.
100 “Ngươi không thích Vương gia? Làm sao có thể? Toàn bộ nữ tữ Thiên Tuyền quốc này đều xem Vương gia là thần tượng ……Còn đối với ngươi tốt như vậy, ngươi không biết, mấy hôm nay ngươi được ngồi chung xe với Vương gia, mấy người chúng ta đều hâm mộ chết rồi, đều cao hứng thay ngươi đó……Vương gia đã sắp sủng hạnh ngươi, nhất định sẽ không cho ngươi làm nô tỳ, nhất định sẽ phong ngươi làm thị thiếp, lúc đó ngươi cùng Vân phu nhân sẽ ngang hàng với nhau…….